Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. quangduc@quangduc.com* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Miền Tâm Thức (thơ của Võ Đào Phương Trâm)

20/12/202205:39(Xem: 1243)
Miền Tâm Thức (thơ của Võ Đào Phương Trâm)



thien tra
THƠ PHẬT GIÁO

Tác giả: Võ Đào Phương Trâm

*****

Vọng Mê

  

Đời người một cõi ta bà

Quẩn quanh không khỏi những sa lầm đời

Giữa tiền giữa bạc lả lơi

Giữa mê dục lạc, bể khơi huyệt phần

Giả vờ tốt với tri nhân

Mà tâm thả chốn hồng trần cuồng si.

Miệng thì nói những từ bi

Mà tâm chẳng bỏ tư nghì đảo điên

Vui buồn chen chúc ngẫu nhiên

Vô minh trong cõi hoàng tuyền khóc than

Kiếp người rơi vỡ, hoang mang

Vẫn đi nhặt nhạnh tro tàn héo khô

Khóc cười giữa những hư vô

Vết thương cứ xé, cứ vồ nát tan

Vẫn chưa thoát mộng truy hoan

Vẫn mê vẫn đắm, vẫn mang khổ phiền

Trần ai lắm kẻ ngã nghiêng

Lần theo u tối xuống miền trầm kha

Kéo lê mấy bận hoa đà

Nương về cõi lạc, đừng sa bụi trần

Thân tâm khổ lụy phù vân

Có ai nhận biết được phần họa may

Thoát đi con sóng thiên tai

Trở mình tỉnh thức, qua ngày mông mênh

Lầm than mấy bận nhớ quên

Rũ tay tan giấc mộng ghềnh thẳm đau.

Rửa trôi một vết xước nhàu

Ngồi nghe Kinh Pháp mà trao tâm lành.

******




thien (1)

Sắc
Không

 

 

Em về trên nhánh phù hoa

Những nhành cỏ thảo như là chao nghiêng

Nắng chiều nhẹ tựa phong miên

Hoàng hoa phủ lấp sân thiêng góc Chùa

 

Sương Trời rơi lạnh vườn thưa

Cỏ lau lất phất bông đùa nhẹ tênh

Thiên thai một cõi mông mênh

Dạo chơi mấy cảnh bồng bềnh chân như

 

Huyền không sắc sắc hư hư

Thản nhiên mở cánh phong thư bụi trần

Nặng lòng mấy cõi phù vân

Cũng qua một kiếp đến dần thái lai

 

Rũ đi những nặng bi ai

Con đường đạo hạnh từ nay ghé về

Qua đi những mộng những mê

Ngồi trong tỉnh thức xa bề trầm luân!

*****



thien (2)

Ngộ Mê

Ta đi trong cõi mình ta

Giật mình bỗng ngỡ như là đã quen

Con đường bản thể ngã nghiêng

Cố tìm một bước thanh thiên mộng trần

Du đường trăng ngỡ phù vân

Ta đi lạc giữa vô ngần đảo điên

Buộc vào một mối quàng xiên

Dốc thân tâm để an nhiên tựa vào

Hoạ thành một giấc chiêm bao

Lẫn trong đoản nguyệt thì thào tỉ tê

Tiếng đồng tiếng vọng bùa mê

Đổi câu sáo ngữ mua về bình yên

Áo choàng áo gấm lầm duyên

Ta đi thay chiếc áo thiêng nhạt màu

Tưới trồng những ngọn thanh tao

Rồi nâng chiếc lá gối vào thường xuân...


*******


ngoi thien


Miền Tâm Thức

 

Ta ngủ quên trên mảnh phù hoa

Nơi năm tháng chất dài mộng mị

Thời gian trôi đi như huyền bí

Giữa phận người rũ rượi hư không

 

Bóng tối kéo dần qua bên song

Nhà ai thắp nến hồng sáng mượt

Để mân mê, vỗ về lả lướt

Mộng hồng hoang say khướt tình trần

Những linh hồn bay bổng lâng lâng

Nắm tay nhau rồi cùng nhảy múa

Không định rõ mặt người từa tựa

Lẫn trong màu sương khói âm u

 

Có tiếng đàn ai như đang ru

Nửa tỉnh nửa mê, rã rời thổn thức

Lê chân qua miền tối đen màu mực

Rồi lặng nghe tiềm thức đủ đầy

Có một bàn tay…

Mộng mị cơn say

Ta chếnh choáng giật mình bấu víu

Rồi bận bịu

Giữa mịt mờ hoang phế phù vân

 

Ta ngã trên mảnh buồn thi nhân

Bỗng tìm thấy có màu ánh sáng

Nhỏ nhoi, nhập nhoạng

Như đóm lửa thắp lên chạng vạng

Giữa ngày không quang đãng

Nặng trì….

 

Đôi chân lao đi chẳng cần suy nghĩ

Như cái bóng nhẹ tênh huyền bí

Lững lờ cô tịch giữa thinh không

Lẫn lộn trong tâm thức mênh mông

Một chiếc bóng lặng thinh

Vẫn đi theo về miền ánh sáng

Bước ra khỏi vũng lầy mắc cạn

Đã neo chân lặn ngụp nửa đời

 

Ta lần mò rời khỏi trầm khơi

Khi phù hoa tan vào mảnh lửa

Những vui buồn như chưa từng hứa

Rơi giữa nhánh cội Thiền

 

Và từ đó!...những an nhiên

Đặt chiếc lá màu xanh trong trẻo

Những chiếc lá không bao giờ héo

Giữa mộc hồ vắng lặng phù hư,

 

Ta đi qua những ngày trầm tư

Là qua đi qua chuỗi ngày bất định

Khi tỉnh giấc không còn tâm bệnh

Rời xa vùng chệnh choạng ngã nghiêng

Là đi qua những khoảng muộn phiền

Miền ánh sáng nhiệm màu huyễn hoặc

Những đóa hoa lung linh màu sắc

Nở trong ngần, đẹp đẽ khoan thai

 

Ta thấy ánh sáng của sớm mai

Họa lên nhiều dung nhan gương mặt

Người hành hương về nơi sâu lắng

Để theo dòng thanh thản diệu kỳ

 

Về nơi đây, lặng lẽ thắp từ bi

Ta rơi hết mảnh buồn đã cũ

Nơi có những bình yên lưu trú

Nở trên miền tâm thức hồi sinh.

*****



 

binh yen

Bình yên giữa đời

 

Bên góc bếp nóng hổi

Có con Mèo ngủ say

Cuộn tròn như chiếc gối

Mân mê từng ngón tay

 

Chú Mèo ngoan vô tư

Mê ngủ rất hiền từ

Xa xa chùa Thiên mụ

Tiếng chuông về chân như

 

Con đường dài vô tận

Nặng nhọc một kiếp người

Ngồi xuống đây một chút

Để cho lòng nghỉ ngơi

 

Một đời người trôi qua

Mấy ai mà đoán được

Những vui buồn phía trước

Vô thường tựa nhành hoa.

 

Theo gió thổi mây bay

Ta khép đời vụn dại

Rụng rơi chiều hoang hoải

Ru mềm những ngón tay

 

Tiếng chuông từ sơn khê

Đường xưa nhớ lối về

Nén hương trầm ấm khói

Nghe đời nhẹ cơn mê.

 

Câu kinh gieo từ bi

Chiếc lá tre hoan hỉ

Đặt nỗi buồn xuống nghỉ

Cho tâm hồn thảnh thơi.

 

Hết

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
28/08/2010(Xem: 9562)
Chén cơm trong chốn lao tù, Con xin cúng Phật con tu quá đường ! Thế gian huyết hận đau thương ! Nghẹn nào lệ nhỏ vô phương kêu gào !.
12/08/2010(Xem: 8418)
Nằm ngủ ôm vầng trăng Đồi Cù nghiêng nghiêng mộng Đà Lạt chảy trong thân Tôi như rừng thông im bóng. Em như sương trăng áo mộng Đêm thu xưa quyến hớp hồn tôi.
04/08/2010(Xem: 6885)
Để hướng về Mùa Hiếu Hạnh Thiêng Liêng Để tưởng nhớ công ơn Công Đức Sinh Thành Để cùng nhau nhắc nhở Con Hiền Cháu Thảo Để đền đáp trong muôn một công đức Cha Mẹ Và lễ tạ Thù Ân Bốn Ơn Trọng cưu mang. Chúng tôi xin viết, cảm ơn quý vị đón nhận và phổ biến. Trân trọng, TNT Mặc Giang macgiang@y7mail.com
04/08/2010(Xem: 6263)
Quê tôi còn đó dòng sông Nước đi nước đến chờ con nước về Quê tôi còn đó sơn khê Sắt son tô thắm ước thề không phai Ơn sâu nghĩa nặng tình dài Đường quê lối nhỏ hoa cài thơm hương Tin yêu hòa ái mến thương Chia mưa sẻ nắng gió sương không màng Quê tôi còn đó đò ngang Chờ người lữ thứ miên man chưa về
04/08/2010(Xem: 6971)
Quê Cha ngàn dặm mù khơi Đất Mẹ vạn lý một đời chia xa Thương non, ôm ấp mái nhà Nhớ núi, sầu mộng sơn hà chờ ai Thương sông, con nước chảy dài Nhớ biển, sóng vỗ miệt mài trùng dương Ra đi, vạn lý mù sương Rong rêu in bóng dặm đường phân ly Nhớ xưa, mấy thuở kinh kỳ Mà nay cũng lắm tư nghì hồn đau “Chiều chiều ra đứng ngõ sau Trông về quê Mẹ ruột đau chín chiều”
04/08/2010(Xem: 6703)
Rằng xưa, có Mục Kiền Liên Tu hành giác ngộ, chứng liền lục thông “Thiên nhãn”, “Thiên nhĩ” vô cùng “Tha tâm”, “Thần túc” thỉ chung rõ ràng “Túc mệnh”, “Lậu tận” vô can Đường xuôi lối ngược dọc ngang đi về Mục Liên bèn nhớ Mẫu hề
04/08/2010(Xem: 8986)
Bảy tình (thơ)
16/07/2010(Xem: 12521)
Vừa qua, được đọc mấy bài thơ chữ Hán của thầy Tuệ Sĩ đăng trên tờ Khánh Anh ở Paris (10.1996) với lời giới thiệu của Huỳnh kim Quang, lòng tôi rất xúc động. Nghĩ đến thầy, nghĩ đến một tài năng của đất nước, một niềm tự hào của trí tuệ Việt Nam, một nhà Phật học uyên bác đang bị đầy đọa một cách phi pháp trong cảnh lao tù kể từ ngày 25.3.1984, lòng tôi trào dậy nỗi bất bình đối với những kẻ đang tay vứt "viên ngọc quý" của nước nhà (xin phép mượn từ này trong lời nhận xét của học giả Đào duy Anh, sau khi ông đã tiếp xúc với thầy tại Nha trang hồi năm 1976: "Thầy là viên ngọc quý của Phật giáo và của Việt Nam ") để chà đạp xuống bùn đen... Đọc đi đọc lại, tôi càng cảm thấy rõ thi tài của một nhà thơ hiếm thấy thời nay và đặc biệt là cảm nhận sâu sắc tâm đại từ, đại bi cao thượng, rộng lớn của một tăng sĩ với phong độ an nhiên tự tại, ung dung bất chấp cảnh lao tù khắc nghiệt... Đạo vị và thiền vị cô đọng trong thơ của thầy kết tinh lại thành những hòn ngọc báu của thơ ca.
28/06/2010(Xem: 25287)
Ba môn vô lậu học Giới Định Tuệ là con đường duy nhất đưa đến Niết bàn an lạc. Muốn đến Niết-bàn an lạc mà không theo con đường này thì chỉ loanh quanh trong vòng luân hồi ba cõi. Nhân Giới sinh Định, nhân Định phát Tuệ– ba môn học liên kết chặt chẽ vào nhau, nhờ vậy mới đủ sức diệt trừ tham ái, đẩy lùi vô minh, mở ra chân trời Giác ngộ. Nhưng Giới học mênh mông, Định học mêng mông, Tuệ học mênh mông; nếu không nắm được “Cương yếu” thì khó bề hiểu biết chu đáo, đúng đắn. Không hiểu biết đúng đắn thì không sinh tâm tịnh tín; không có tâm tịnh tín thì sẽ không có tịnh hạnh, như vậy, con đường giải thoát bị bế tắc. Như một người học hoài mà vẫn không hiểu, tu hoàí mà vẫn không cảm nhận được chút lợi ích an lạc nào.
19/05/2010(Xem: 8016)
Đừng tưởng cứ trọc là sư Cứ vâng là chịu, cứ ừ là ngoan Đừng tưởng có của đã sang Cứ im lặng tưởng là vàng nguyên cây Đừng tưởng cứ uống là say Cứ chân là bước cứ tay là sờ Đừng tưởng cứ đợi là chờ Cứ âm là nhạc cứ thơ là vần Đừng tưởng cứ mới là tân
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Senior Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com ; http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
quangduc@quangduc.com , tvquangduc@bigpond.com
KHÁCH VIẾNG THĂM
110,220,567