Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Bâng Khuâng Tứ Tuyệt

06/06/202018:33(Xem: 6230)
Bâng Khuâng Tứ Tuyệt
BÂNG KHUÂNG TỨ TUYỆT
 
 
@
Hình như có kẻ âm thầm
Trong mưa giữa nắng bao lần tương tư
Tình yêu âm vọng phương thư
Nữa dòng tin nhắn… âm ư … lỡ làng.
 
@
Tôi là ai mà ai cũng là tôi
Thoáng gọi tên mồn một rõ mặt rồi
Ký ức – gợi niềm đau đến lạ
Tim tình không cũ mà đành xa xôi.
 
@
Trời cao đâu phụ lòng người
Mà sao tôi lại phụ tôi – bẽ bàng :
Giận người qua chuyến đò ngang
Bẳng quên – bổng thấy dịu dàng bóng ai ... !
 
@
Thơ vô đề tự nó mênh mang
Ơi Bùi Huy Phác
Tượng đá núi nào anh đã tạc
Ngữ ngôn thơ vút hạc lượn rồng.
@
Trút vào bể khổ vần thơ
Hỏi người lòng có bao giờ thảnh thơi
Nhớ thương thẩm tím đất trời
Chuỗi kinh đếm hạt, bóng người ngỡ hoa.
 
@
Đêm như củ hành tây (*)
Môi em là mật ngọt
Ngày phía anh nắng rót

Đêm hương em thơm đầy.

 Thơ Nguyễn Châu Ánh Diệu
@
Thơ em sức bật hồn anh
Nào thơm nào ngọt nào lành
Mùa thu của mùa thu cũ
Mắt biếc trông vời long lanh.
 
@
Em cho tôi tất cả
Tôi cho mình bao nhiêu
Tình yêu thương rõ lạ
Từng ngày từng phong nhiêu.
 
 
 
 
@
Lấp ngàn ngàn hình ảnh mới
Ký ức tình không lấp nỗi em
Từng giây phút trái tim hồng vời vợi
Biển chiều thu con sóng vỗ êm đềm.
 
@
Tôi đếm – tôi đếm – tôi đếm
Biết bao nhiêu rồi vẫn thiếu
Em ngon em thơm em nếm
Núi tình chập bóng cô liêu.
 
@
             Quý tặng chị N.G.T.C.
Chị ơi !
Hạnh phúc được chúc mừng sinh nhật
Nào vợ nào con cuộc sống đời
                thường từng ngày tất bật
Ai nhớ giùm sinh nhật sáu mươi tôi.
 
@
Con đường em theo chồng
Con đường anh vợ
Khấp khễnh gian truân chớn chở
Chẳng bao giờ hai nẻo ấy song song.
 
 
 
 
 
@
Mỗi người có một phía để đi
Phía mặt trời phía mặt trăng bão giông thác lũ
Lão thiền sư ngồi yên trên tọa cụ
Ông ta vào tới được cõi vô vi ?
 
@
Thế đấy
Im đi
Búa gậy
Ích gì.
 
@
Một hai ba
Tâm thức nhịp
Em về kịp
Cỏ thành hoa.
 
@
Người đến người đi
Bác ái từ bi
Tay - môi – tự tại
Cái cóc khô thì …
 
 
 
 
 
 
@
Hình như tôi là cháu đời thứ bảy, tám mươi
                       của lão tổ Bùi Giáng
Bước đi thì chân lạng quạng
Đếm chỉ tới ba bốn lần
Tình thì vô thủy vô chung vô biên vô giới hạn.
 
@
Câu hỏi này đau điến
Đặt cho ngài Phạm Công Thiện
Quách Tấn vua thơ Đường ???
Bốn ngàn năm văn hiến !!!
 
@
Rán theo quy luật Đường thi
Bằng trắc tinh minh mỗi chữ
Đập vỡ trái tim – ngộ tứ
Nhất tam ngũ, thực huyền vi.
 
@
Tôi viết hình như được mấy bài
Tự tôn thi sĩ giữa trần ai
Nàng Thơ hầu hạ tôi ngon giấc
Thức dậy ! hồn đau kiếp lạc loài.
 
 
 
 
 
@
Có lẽ đây là mô hình tứ tuyệt
Người Việt Nam mình khen chê tròn khuyết
Đập xác không hồn tìm tinh huyết
Hình như Thơ không vịn thể thơ gì.
 
@
Câu hỏi đặt cho cụ Thạch Giang
Mỗi câu thơ cứ phải cần giải thích
Mỗi nẻo đường chỉ tới một đích
Mà thơ thì diệu nghĩa cứ mênh mang.
 
@
Ru em nhịp võng cành đào
Nở hoa khuôn diện hôm nao đã từng
Chừ ru nhịp võng… rưng rưng
Đào hoa y cựu bao từng láng lai.
 
@
Xuân qua thềm tuổi đã bao nhiêu
Nằm mộng bàn tay nắm rõ nhiều
Nhắm mắt, bàn tay buông ngã ngửa
Chẳng hay trời đất ngữa nghiêng xiêu.
 
 
 
 
 
 
@
Cảm xúc và trí tuệ
Chính là sắc luật của thơ
Quốc hội ơi hãy đinh ninh như thế
Người làm thơ không phản quốc bao giờ.
 
@
Gọi tên gọi suốt chiều vàng
Lá ơi lá chớ cũ càng nghiêng rơi
Ta đi cuối đất cùng trời
Gió mưa đồng vọng bao lời ái ân.
 
@
Hương thơ ủ ngọt mật rồi
Duyên thơ bướm mộng luân hồi hóa thân
Xa xôi ngàn dặm hóa gần
Gập ghềnh sỏi đá càng cần có nhau.
 
@
Mỗi ngày tôi viết một vần thơ
Cúng dường tam thế mộng
Mỗi ngày tôi viết một câu thơ
Hiến dâng em sức sống.
 
@
Từ vô thủy - em đã là tất cả tôi
Đến vô chung vẫn bồi hồi xuyến xao
Kể từ biển rộng trời cao
Mẹ cha tình đã trầu cau  ướm lời.
 
@
Trên con đường sớm mai sương đầm ngọc cỏ
Lấp lánh lấp la
Vào giấc mộng ngàn đêm càng tỏ
Nụ môi hồng chạm nốt ngân nga
                 cung thương dốc chủy vũ
                        đồ mi rề phá xôn la.
 
@
Đi về phía mặt trời thấy em
Đi về phía bóng đêm gặp quỷ
Cuộc sinh thành vô chung vô thủy
Tình yêu luôn thơm ngọt môi mềm.
 
@
Khi hoa đã nở ngát trong vườn
Thì cây thôi lên tiếng gọi
Khi tình yêu em tỏa hương
Thì tự thân thơ lặng im không tiếng nói
         vì tự thân hoa ngọt lịm mật rồi.
 
@
Không gọi mời năn nỉ ỉ ôi than thở
Tôi tự tìm tôi
Không vội vã chẳng muộn màng
           hồn nhiên trái tim em rộng mở
Tình yêu vỗ nhịp bồi hồi.
@
Thơ bảo trong tôi là em
Tôi tin ngày đẹp có đêm tưng bừng
Buổi chia xa khóc để mừng
Tình yêu nguyên thủy từng từng trắng trong.
 
@
Hình như nơi ngôn ngữ tỏ tình chúng ta hôm nay
Ắp đầy cung bực lời ru của mẹ
Trái tim ta minh định trăm phần trăm là thế
Cho nên êm ả trái tim kia mới vỗ nhịp vỗ nầy.
 
@
Tự trói vào niêm luật
Thơ thêm sức nén tình
Cỡi dây xích xiềng xinh
Thơ càng thêm ẩn mật.
 
@
Bốn câu thơ vừa  đủ một bài thơ
Chữ trong câu không nhiều chẳng ít
Hài cú thất ngôn, tự do, ngũ ngôn, tứ tuyệt …
Ai quy định trái tim tình đừng vỗ nhịp bâng quơ.
 
@
Bất giác tôi làm thơ
Em nồng nàn giấc ngủ
Thức dậy cảm ngu ngơ
Ngoại tình bao giờ nhỉ ?!
@
Tôi đi tôi đứng … luân hồi
Dường như em cũng đứng ngồi đơm hoa
Hình như dưới mái hiên nhà
Có con chim hót tên là ái ân.
 
@
Bởi tôi đa tình hay bởi em không chung thủy
Mình chẳng ở được bên nhau
Thôi thì hý luận cứ coi như là mộng mị
Đã không bền duyên trước ta vẫn có
             quyền mộng ước duyên sau.
 
@
Cha ông mình nói chuyện trầu cau
Con cháu bây giờ kháo nhau trên internet
Thượng đế đâu được quyền tuyên
                               bố tình yêu chấm hết
Vì chúng sinh thì dư biết ngàn
                  vạn đứa sướng rên đau.
 
@
Phật nói vô minh sinh diệt
Chúa rằng Thiên Chúa tình yêu
Trái tim tôi yêu em, cóc biết
Đang bình minh hay lảng đảng mây chiều.
 
@
Đi hay ở
Nghiệp tự mình
Đóng hay mở
Mặc xấu xinh.
 
@
Tôi nằm rã hết chiếu chăn kia
Giấc mộng Trang sinh chạm mép rìa
Tôi ngủ - mối tình em chấp bút
Tạc hình thành mộ bóng thành bia.
 
@
Ông Nguyễn Đức Sơn : Đêm Nguyệt Động
Còn tôi …
Biển ngoài kia dập dồn dậy sóng
Tình thơ vỗ nhịp luân hồi.
 
@
Nếu cứ được yêu em tôi xin muôn
                        ngàn lần phân thân trở lại
Vội chi lên cực lạc niết bàn
Tít mù xa ngái
Chỉ thoáng gợn mi em thác lũ cuộn tràn.
 
@
Lẫn giữa xác thân kia
Tâm linh tôi xán lạn
Mừng vui hay khổ chán
Đều nhịp vỗ
                   chia lìa.
@
Cần chi viết nữa
Em đến tràn xuân
Phòng không mở cửa
Cũng ngợp dương hồng.
 
@
Tôi khám phá ra quy luật – rằng :
Thơ không là chữ mà phải vịn vào chữ
Tôi khám phá ra : xã bỏ tất cả đi
                                       chính là tích trữ
Tự thân thơ vỗ nhịp trái tim hồng.
 
@
Tôi quẳng bút nghĩa là tôi chết
Đứng dậy đồng nghĩa tôi đi
Lão thiền sư tự ngôn tu đoạn nghiệp
Bùi Giáng leo cồn lài tịnh khẩu nào nói năng chi.
 
@
Em ngủ
Tôi thức
Cõi tình
Có thực.
 
@
Mắt ngủ
Quạt hầu
Tình nụ
Thiên thâu.
 
@
Miệng nói
Tim nghe
Thơ – Vè
Phát bực.
 
@
Khám phá kinh hồn nhất của con khỉ đực
Khẹc khẹc vô hồn cũng hóa thành thơ
Thiên hà ngôn tai !  (*)Bỉ cực
Khuất bóng tình nhân loại thảy bơ vơ.
…….  …….   …..
        (*) Khổng tử
 
@
Đếm : bằng lóng ngón tay
Đi : bằng bàn chân bước.
Hình như ngàn sau ngàn trước
Yêu thì không toan tính dở hay.
 
@
Hôm qua anh đến chơi đây (*)
Em  cầm ăm ắp trong tay mối tình
Hoàng hôn rồi lại bình minh
Đội ô che nón mãi mình cùng ta.
…………………………….
(*) Thơ Tú Xương
@
Cá không ăn muối cá ươn (*)
Câu ca dao chở tỏ tường nghĩa nhân
Đi qua ngàn dặm đường trần
Mẹ cha bóng khuất …
                 bội phần đắng cay!
………..  …………
(*) Ca dao
 
@
Buồn chi nghĩ ngợi bâng quơ
Gọi nhau một tiếng thành thơ trữ tình
Những anh những em những mình …
Từng trang mộng đẹp lung linh hương thiền.
 
@
Học trò tíu tít lội khe
Bàn chân với nước lạnh đè lên nhau (*)
Chập chùng sương khói ngàn sau
Chập chờn bóng ảnh cùng nhau lại đè.
………..  …………..
(*) Thơ Bùi Giáng
 
 
@
Tôi đi đứng giữa sân trường
Nhớ mùa phượng vĩ, ngùi hương học trò
Tay hồng mười ngón thơm tho
Lung linh thoáng chốc qua đò riêng em.
@
Tôi đem tôi bán chợ đời
Rao ba xu… chẳng có người hỏi han
Tôi đem bán cuộc tình tàn
Em trông thấy thột thở than : muộn màng !
 
@
Tôi đứng bên kia tà áo trắng
Tôi đứng bên kia khoảng ngày xanh
Dấu lặng – tuổi học trò giọt đắng
Vết thương mùa phượng đỏ khôn lành.
 
@
Khi lòng anh nở đóa hoa
Ngoài kia sõi dá cũng òa thơm hương
Em ơi áo nghĩa chân thường
Là thơ thì tự hướng dương thôi mà.
 
@
Tôi viết lúc tôi ăn
Tôi viết khi tôi thở
Sống sẽ bớt ăn năn
Khi lòng ta rộng mở.
 
@
Áo trắng nghĩa là hồn thơ khiết bạch
Áo trắng nghĩa là tình đoan trang 
Chút nhớ chút thương chút vu vơ hờn trách
Đều tinh khôi như sương tuyết huy hoàng.
@
Khi trăm tuổi dưới mồ thức dậy
Cứ bàng hoàng áo trắng tuổi đôi mươi
Yêu trang vở học trò lộng lẫy
Man mác yêu … chia tay giả biệt cố vờ cười.
 
@
Nỗi buồn tím, nỗi buồn xanh
Buồn bao nỗi cũng trong lành hạt sương
Nắng thủy tinh lụa trải vườn
Mắt thủy tinh lúng liếng đường tình yêu.
 
@
Về chơi cõi tạm một ngày
Lặng trông áo trắng vờn bay sân trường
Nồng nàn luyến – dấu ái thương
Trần gian ai ở - thiên đường ai mơ.
 
@
Áo trắng một thuở thiên đường
Tâm hồn trong trẻo phiến gương
Giấy trắng thơm tho mực tím
Mỗi lời tình mỗi chân phương.
 
@
Những cọng cỏ thì long lanh sương
Những nụ hoa thì chập chờn bướm
Áo trắng bay cỏ may vướng
Người bước đi thì thơ tôi vương.
@
Nghiêng nghiêng mái tóc hương nồng (*)
Thời gian lặng rót vào dòng thiên thu
Tóc thơm phôi dựng ngục tù
Thần thông khôn thoát lời ru… ru tình.
…………………….
(*) Thơ Lưu Trọng Lư
 
@
Bước đi như mình đi chơi
Thong dong nhàn hạ giữa trời đất thơm
Mối tình gạo đã thành cơm
Còn nghe dào dạt mùi rơm cánh đồng.
 
@
Tôi rót cho tôi chén rượu tình
Uống ngàn trăng giọt giọt lung linh
Nhớ mười ngón tay ngà nhẹ rót
Một thuở nào em áo trắng đoan trinh.
 
@
Buồn chi nghĩ ngợi bâng quơ
Nhớ nhau một chút thành thơ trữ tình
Bờ ao ra đứng một mình
Trông cá cá lặn – trông mình mình đau.
 
@
Lên đồi gặp một bông hoa
Thấy trăng thêm sáng – thấy ta thêm giàu
Ta cùng trời đất trong nhau
Nhẹ như mây trắng dạt vào cung thơ
 
@
Kể từ thơ ấu tuổi hoa
Ấm bàn tay mẹ chan hòa biển khơi
Vầng trăng minh chứng tròn ngôi
Nụ tình ấm lửa mặt trời mãn khai.
 
@
Khi mình vô lượng niềm vui
Trời cao đất rộng ngọt bùi trầm hương
Nghe lòng quán tự tại thương
Tình ca nối nối trăm chương hải triều.
 
@
Đi qua đi qua đi qua
Nhất tâm duy thị  bao la cõi lòng
Đi về mỗi niệm rỗng không
Ta là ta của bềnh bồng khói sương.
 
@
Mỗi phút bọn làm thơ
Hắn đi qua vòm trời tưởng tượng
                                   hằng hà sa cây số
Chấp trăm nghìn vệ tinh thách đố
Đừng hòng anh tài phiệt đuổi kịp những giấc mơ.
 
 
@
Yêu người lòng chợt từ bi
Nắng mưa hồng ngọc lưu ly đất trời
Trái tim êm nỗi yêu người
Cỏ hoa êm với nỗi khơi vơi chiều.
 
@
Một trăm năm một câu thơ
Một trăm năm nỗi đợi chờ hẹn em
Sá gí cát bụi lấm lem
Em về thơ sẽ bên đèn nở hoa.
 
@
Một đôi sao sáng nằm kề
Long lanh từ thuở mẹ về với cha
Nụ hồng ấm nắng xòe hoa
Vo tròn phúc tuệ nếp nhà từ bi.
 
@
Rồi ai cũng có một nơi chốn để về
Sau nỗi nhọc nhằn từ bụng mẹ ra đi
Những cay đắng vinh quang những
          yêu thương thù hận, những tham lam bỉ ổi,
          những mưu mô xảo trá
Đều nhẹ nhàng trút bỏ là khi ...
 
@
Bước hành hương người đi về đâu nhỉ ?
Phía mặt trời phía mặt trăng phía Bụt phía Thần
Tôi đi về phía tình yêu thủ thỉ
Thấy lòng mình vành vạnh hướng tâm.
 
@
 Đã đến giờ rồi !
Tử thần gõ cửa
Ông can cớ gì tôi
Những gì tôi ăn những gì tôi nói
        những gì tôi nghĩ những việc tôi làm
        tự thân nầy quyết định đó thôi.
 
@
Trên căn gác trọ
Tạm trú một đêm
Tứ thơ tôi đủ sắc màu trắng xanh đen đỏ
Chép vội lên trang giấy kia
                lòng nhẹ nhỏm êm đềm.
 
@
Cớ gì phải đem triết lý nhét vào hơi thở
Tự nó hồn nhiên
Khi cánh cửa tình yêu hé mở
Oa oa tiếng khóc hơi thở đã là thiền.
 
@
Bụt nói Kinh An Ban Thủ Ý
Thiền sư thời đại với hàng trăm nghìn
                          trang sách nói lại kinh này
Chẳng lẽ có cuộc so găng tỷ thí
Giữa Đức Bụt với Ông Thầy.
 
@
Dồn dập dồn dập dồn dập
Bút chạy dập dồn trên trang giấy trắng tinh
Những con chữ như tiếng búa đập
Gõ vào lòng ý thức tồn sinh.
 
@
Những con số nhảy vào cuộc sống
Làm vui làm bực làm sướng làm khổ
                nhân loại ba sinh
Lạ nhỉ nếu vắng đi những trăn trở  những băn
                khoăn chuyển động
Nhân loại sơ khai thắt gút đếm tuổi tình.
 
@
Có một thứ trí tuệ công nghiệp nhân tạo
Sản phẩm máy tính kia điều khiển lại được mình
Đừng biểu nó tôn sư trọng đạo
Chính tác giả chủ nhân ông đã có khi đứa con thông thái kia thò ngược tay giúp lập chu trình
 
@
Đi qua phía bên kia cõi người
Thì còn gì cho thơ nữa nhỉ
Đi qua phía bên kia nụ cười
Ai quả quyết giùm còn lại nước mắt thôi .
 
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
16/01/2024(Xem: 5009)
Vườn thiền tĩnh mịch gió vờn hoa Chuông vẳng bên song lặng ác tà Nghiệp thiện vun trồng cây hạnh nở Đường lành dạo bước lối thiền qua Trăng huyền chiếu sáng trên ao diệu Phật bảo ngời soi dưới tháp ngà Mộng ảo tan dần khơi suối ngọc Trần duyên nghiệp lực bỗng vơi xa!
10/01/2024(Xem: 5385)
Tôi bắt đầu dịch thơ của Thầy Tuệ Sỹ vì khâm phục đức độ và lòng dũng cảm của Thầy. Khi nhận được những góp ý từ những người hâm mộ thơ Thầy là bài dịch của tôi giúp họ hiểu thơ Thầy hơn, thì khi đó tôi mong muốn dịch toàn bộ các bài thơ của Thầy sang tiếng Anh. Cuốn sách này được viết vì cái mong muốn này đã lớn thành cái đam mê. Có dịch thơ của Thầy, tôi mới thấy rất rõ ràng những bài thơ của Thầy là một cống hiến to lớn không chỉ cho văn hóa Việt Nam mà còn cho Phật giáo thế giới. Thầy đã đem Thiền vào thơ bằng ngôn ngữ của một con suối, một hạt cải hay hai kẻ yêu nhau. Sự trừu tượng hóa này khiến cho rất khó hiểu được thơ Thầy. Nhiều bài, tôi phải suy nghĩ cả ngày, đôi khi cả mấy ngày, mới hiểu ẩn ý của Thầy. Công việc này không đam mê không làm được.
09/01/2024(Xem: 2473)
Gát chuyện hơn thua giữa thế tình Lòng trong trí sáng chuyển vô minh An yên nhiếp niệm về chân tính Lặng lẽ hồi tâm hướng diệu kinh Lễ Phật quay đầu khơi suối tịnh Tham thiền định ý mở nguồn linh Trần lao vọng tưởng tiêu vong bịnh Thanh thản đêm ngày giũ nhục vinh.
03/01/2024(Xem: 6106)
Nguyệt San Chánh Pháp số 145_tháng 12 năm 2023: Tâm chí nhỏ thì nhìn cuộc đời trong phạm vi trăm năm, thấy mục đích sống trong vòng gia đình, xã hội, tôn giáo, quốc gia. Tâm chí rộng hơn thì hướng đến lợi ích của nhân loại, của thế giới, trong hiện tại và nhiều thập niên hay thế kỷ tương lai.Giới hạn nhỏ, lớn là ở nơi không gian và thời gian. Mục tiêu nhỏ, lớn thì đặt nơi lợi ích của cá nhân hay số đông. Nhưng dù ngắn hạn hay dài hạn, con đường tất yếu của đời sống nhân loại là giáo dục. Con đường của Phật giáo ở cuộc đời này cũng không ngoài lãnh vực giáo dục, thuật ngữ thiền môn gọi là giáo hóa, hóa độ, hoằng pháp.
03/01/2024(Xem: 7057)
Bậc chân tu thực chứng thì bước đi không để lại dấu vết. Có nghĩa là không lưu lại dấu vết hay tì vết gì trong tâm thức và hành xử của mình, như được nói trong kinh “Tu vô tu tu, chứng vô chứng chứng” [1]. Tu mà không chấp nơi việc tu của mình mới thật là chân tu; chứng đắc mà không chấp nơi sở đắc của mình mới thật là chứng đắc. Đó là nói sở tri, sở hành, sở chứng của vị ấy trong việc tu tập, hành đạo; chứ trên thực tế, thân giáo và ngữ giáo của bậc tuệ đức để lại vô số kỳ tích và ấn tượng sâu đậm cho những ai được thân cận, học hỏi, thọ pháp. Hòa thượng Tuệ Sỹ là một nhà tu, một con người nhẹ nhàng đi qua cuộc đời như thế.
21/12/2023(Xem: 5228)
Thoắt đã hai năm Thầy về đất Phật Hăm Ba+Hăm Bốn / Mười Hai_ Đại tường Để triêm ân cố Sư Bà viện chủ Cung nghinh Chư Tôn Đức đến Phật đường Giữ mãi trong con về những hình ảnh Đã từng làm thị giả ở bên Thầy Giọng nói tiếng cười như đang bên cạnh Ánh mắt nhìn trìu mến vẫn còn đây...
15/12/2023(Xem: 5429)
Học lịch sử để biết Nhân quá khứ Quả hiện tiền rất thời sự gay go Cứ quây quần tìm giải thoát, tự do Xuôi dòng chảy theo cơ đồ vận nước Và Đạo Pháp thuận theo đời xuôi ngược Lúc Bắc phương vô chiếm được miền Nam Nhiều người vui nhưng lắm kẻ lầm than Bắt Chư Tăng phải nhập trần hoàn tục
14/12/2023(Xem: 3432)
Nắng trải trời thu giữa phố phường Người về ghé lại cảm tình thương Triêm ân đạo cả nào phân được Giữ đức tâm khoan chẳng tính lường Tuổi hạc bình yên vui pháp trưởng Trần đời lặng lẽ sống hiền lương Kinh thâm giảng giải Thầy trao nghĩa Khắp chúng luôn cùng thắm vị hương
03/11/2023(Xem: 3507)
Lâm Tế huân tu ba tát tay Hốt nhiên giác ngộ lạ lùng thay Phá tan kiến chấp vô văn tự Trực chỉ chân tâm thấy biết ngay.
02/11/2023(Xem: 3092)
Nhân khi nghe pháp thoại HT Từ Thông giải thích Hồng danh Đức Phật A Di Đà, con Huệ Hương xin có bài thơ kính tặng Cụ Bà Tâm Thái là hình tượng cho thế hệ trẻ kế tiếp, một kho tàng kinh nghiệm quý báu khi chỉ ra Tuổi già là một hồng ân, là tuổi đạt đến sự tròn đầy của cuộc đời làm người và được làm đệ tử Phật!, dù ở tuổi đại thọ 91, nhưng cụ bà Tâm Thái vẫn tinh tấn niệm Phật mỗi ngày. Xin đa tạ, luật hấp dẫn Vũ trụ hiển hiện ! Phật A Di Đà tên của Vô lượng Quang Chính là ánh sáng vô biên ( không gian ) Còn biểu trưng tên khác …Vô Lượng Thọ Đấy là thời gian vô tận bao trùm lưu bố !
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]