Viết cho đàn em đi sau.
Nam sinh mà đánh lộn đã khó coi
Nữ sinh mà đấm đá nhìn sao được
Thời đi học là cái thời đẹp nhất
Tuổi học trò là cái tuổi Thần Tiên
Sao các em vội đánh đổ lãng quên
Hãy nhớ nhé đừng gây ra thêm nữa
Hay ho gì đánh nhau như cơm bữa
Học đòi gì chửi bới tựa cá tôm
Vậy mà tái diễn đây đó lềnh khênh
Em đã tạo một vết đen to lớn
Hãy chấm dứt và từ nay kết thúc
Để cái cao cái đẹp của học đường
Cái tuổi ngà cái tuổi ngọc mến thương
Viết lại nét trinh nguyên trên giấy trắng
Đẹp biết mấy tung tăng tà áo trắng
Thương biết mấy tuổi trong trắng học trò
Đói nghèo kham khổ thiếu thốn chẳng lo
Ngày hai buổi đến trường là hơn hết
Cần nơi các em chăm lo đèn sách
Mong nơi các em học giỏi ngoan hiền
Sống như Thiên Thần, tuổi ngọc tuổi tiên
Khi từ giã là Thần Tiên biến mất
Sung sướng gì học đòi làm người lớn
Làm người lớn khổ lắm các em ơi
Thử nhìn đi, họ cũng nói cũng cười
Nhưng tiếng nói không trong và nụ cười khô héo
Khi lớn lên tự các em sẽ hiểu
Tuổi học đường đừng vội biết mà chi
Cõi trần gian muôn thuở vẫn thầm thì
Kiếp nhân gian ngàn đời luôn khắc khoải
Là sự thật Cõi Diêm Phù trôi nổi
Là chân lý Biển khổ mọi chúng sinh
Người lớn thì trả trước đủ cực hình
Các em thì trả sau đâu có chậm
Câu khuôn vàng "Chạy trời không khỏi nắng"
Lời thước ngọc "Cái nợ kiếp con người"
Thật ê chề và khốn nỗi em ơi
Trừ những bậc hiền nhân và thánh đức
Câu: "Thoắt sinh ra thì đà khóc chóe
Trần có vui sao chẳng cười khì"
Nghĩa đen nghĩa bóng trúng phóc chi li
Đối trả suốt đời không sai ngằn mé
Các em đi học giỏi chữ giỏi nghĩa
Còn tôi chưa hết lớp ba trường làng
Nói tuổi thì nay thuộc dạng lão làng
Các em đừng trách đôi lời mộc mạc.
Ngày 19-10-2017
TNT Mặc Giang
Xin đừng đạp đổ
Tiền như rừng mà bất nghĩa cũng hết
Bạc như biển mà bất lương cũng tiêu
Tổ Tiên dạy đừng hờ hững dễ duôi
Cổ Đức khuyến chớ thờ ơ mang họa
Phú quý nhất là Ông Bà Cha Mẹ
Giàu sang nhất là bà con họ hàng
Tình ruột thịt máu mủ quý hơn vàng
Nơi chôn nhau cắt rốn trọng hơn ngọc
Sá gì một mảnh ruộng vườn bãi đất
Đáng gì một mo của cải bạc tiền
Anh chị em giành giựt húc như điên
Còn con cháu giết Ông Bà Cha Mẹ
Cái câu cao đẹp "Quyền huynh thế Phụ"
Cái câu dễ thương "Chị như Mẫu thân"
Và câu "Anh em như thể tay chân"
Hay "Chị ngã em nâng", yêu dấu quá
Em bé mồ côi suốt đời nhớ Mẹ
Bao người cô thân trọn kiếp trông Cha
Kẻ trơ vơ sầu muộn vọng Ông Bà
Đạo "Con hiền cháu thảo" hằng vĩnh trụ
Nhà hạnh phúc là gia đình đoàn tụ
Cửa an vui là trên dưới thuận hòa
Đẹp hơn bông và thơm ngát hơn hoa
Sao tàn phá và gây ra nông nỗi
Học hoang đàng sống đốn hư tội lỗi
Ham ăn chơi luôn sa ngã ngoài đường
Vòi vĩnh tiền không được thành bất lương
Hết trộm cắp rồi đắm chìm loạn trí
Giết Cha Mẹ thì còn gì để nói
Hại Ông Bà ra thể thống chi đâu
Tội lỗi tày trời mang nặng trên đầu
Lầm lỡ như núi làm sao trả nổi
Đừng đổ thừa bởi thế thời nghiêng ngửa
Đừng chạy trốn lầm lỡ với vô tình
Cái câu "Nghèo cho sạch, rách cho thơm"
"Của bất nghĩa bọt bèo phơi sông biển"
Là con cháu giống Rồng Tiên văn hiến
Là dòng dõi của con Lạc cháu Hồng
Năm ngàn năm rực sáng hơn sắt son
Đừng đạp đổ nát bùn đen quện cáu!
Ngày 19-10-2017
TNT Mặc Giang