Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Tuyện Thơ: Ông Sư sung sướng

24/04/201719:52(Xem: 8573)
Tuyện Thơ: Ông Sư sung sướng

ÔNG SƯ SUNG SƯỚNG

 buddha_217

Ngài từ thuở rất xa xưa

Quyền cao, chức trọng lại dư bạc vàng

Nhưng về già nhận ra rằng

Càng thêm tuổi tác lại càng khổ đau

Trước sau nghèo cũng như giàu

Cái đau già lão như nhau khác gì

Cho nên ngài quyết ra đi

Vào khu rừng vắng chốn kia tu hành

Bỏ tài sản, bỏ công danh

Sống đời ẩn sĩ rừng xanh nghèo nàn.

Ngài thiền định rất chuyên cần

Gắng công để phát triển chân tâm mình

Trừ đen tối, phá vô minh

Trở nên mãn nguyện, an lành, sướng vui,

Ngài thân thiện với mọi người

An nhiên, tự tại, buông lơi não phiền

Dần dần tạo đủ cơ duyên

Năm trăm đệ tử theo liền về đây.

*

Các tu sĩ thời buổi này

Đều luôn khắc khổ lại đầy nghiêm trang

Tuy nhiên có chuyện bất thường

Một người đệ tử cứ luôn mỉm cười

Dù khi xáo trộn chuyện đời

Sư luôn thoáng lộ nét tươi rỡ ràng

Còn khi sảng khoái ngập tràn

Thời sư cất tiếng cười vang vô ngần

Dường như hạnh phúc dương trần

Phát ra từ chốn nội tâm của thầy

Mọi người bèn đặt tên ngay

Là "sư sung sướng"! Đúng thay vô cùng!

Các sư khác thấy lạ lùng

Hỏi sư sao lại cứ luôn mỉm cười

Thời "sư sung sướng" trả lời:

"Dù tôi mà nói chẳng người nào tin

Lỡ ai lại nghĩ quàng xiên

Rằng tôi nói láo sẽ thêm muộn phiền

Thêm phần bất kính bề trên

Với sư phụ đã bao phen dạy mình!"

Một người hay rõ ngọn ngành

Chính là sư phụ tinh anh, hiểu người

Hiểu sao trò lại hay cười

Lại luôn lộ nét vui tươi ra ngoài

Nên ngôi thừa kế tương lai

Thời "sư sung sướng" được ngài chọn ngay .

*

Mùa mưa vừa dứt năm nay

Năm trăm đệ tử theo thầy về kinh

 

Theo sư phụ về thị thành

Nhà vua tiếp họ và dành đặc ân

Mời đoàn suốt cả mùa xuân

Vào vườn thượng uyển tĩnh tâm tu hành.

Nhà vua rất mực hiền lành

Trị vì vương quốc anh minh, vững bền

Lo kinh tế, lo bạc tiền

Lo cho vương quốc ngày thêm phú cường;

Bề ngoài chống chọi đối phương

Giúp cho đất nước xa đường hiểm nguy

Trông chừng nước láng giềng kia

Thường hay kiếm chuyện, đôi khi gây thù;

Bề trong hòa giải tranh đua

Giữa quan thuộc cấp tính ưa bất đồng;

Ở ngay  nội bộ hoàng cung

Các bà hoàng hậu cũng thường đua tranh

Muốn vua để mắt đến mình

Và con trai được vua dành đặc ân;

Ngoài ra còn lắm thần dân

Đôi khi bất mãn gây mầm loạn ly

Khiến vua có thể lâm nguy

Âm mưu phản loạn dễ chi coi thường.

Nói chung bao chuyện nhiễu nhương

Nhà vua lo nghĩ chán chường ngày đêm

Trong tâm náo động triền miên

Xa niềm hạnh phúc, kề bên muộn sầu.

*

Xuân qua nhanh, hè tới mau

Các sư sắp sửa cùng nhau đi rồi

Quay về rừng thẳm xa vời

Nhà vua lo lắng cho người già nua

Ghé thăm sư phụ và thưa:

"Giờ đây thầy đã quá ư già rồi

Trở vào rừng thẳm núi đồi

Hại cho sức khoẻ con người lắm thay

Mời thầy ở lại nơi đây

Chỉ riêng đệ tử thầy quay trở về!"

Ý hay! Sư phụ lắng nghe

Để rồi ưng thuận và thi hành liền

Trao "sư sung sướng" toàn quyền

Kế thừa lãnh đạo anh em về rừng.

Năm trăm đệ tử lên đường

Trở về rừng núi, đạo vàng tu thân

"Sư sung sướng" lại chuyên tâm

Hành thiền trong chốn sơn lâm đêm ngày

Để rồi kết quả lành thay

Càng thêm thông thái, càng đầy an nhiên

Niềm sung sướng lại tăng thêm

Suối nguồn hạnh phúc êm đềm thăng hoa.

Nhớ nhung sư phụ ở xa

Một hôm sư muốn tìm ra thăm ngài

Để mong chia sẻ niềm vui

Nên "sư sung sướng" về nơi kinh thành

Thăm ngài cho thắm đạo tình

Hương thơm chánh pháp thấm nhanh đôi lòng.

Gặp ngài sư đảnh lễ xong

Sư ngồi dưới thảm ung dung mỉm cười

Cả hai chẳng nói nhiều lời

Riêng "sư sung sướng" sắc tươi tràn đầy

"Sung sướng thay! Hạnh phúc thay!" 

Miệng thầy luôn nói, lời thầy chẳng ngưng.

Ghé thăm, vua bực vô cùng

Nghĩ mình bận chuyện hoàng cung tối ngày

Tuy nhiên vẫn tới chốn này

Mà ông sư nọ hôm nay coi thường

Chẳng hề biết đến quân vương

Thật là đặc biệt lạ lùng lắm thay,

Gặp sư phụ vua nói ngay:

"Sư kia có lẽ vừa đây ăn nhiều

Nên không sáng suốt bao nhiêu

Cứ nằm cười mãi ra điều sướng vui

Nhìn sư thật quả lạ đời

Cứ nằm một cách biếng lười mãi sao?"

Mỉm cười sư phụ lắc đầu

Nói rằng: "Chẳng phải vậy đâu thưa ngài

Tôi xin kể rõ đầu đuôi

Tại sao sư ấy lại cười mãi thôi.

Sư này từng có một thời

Làm vua, giàu có ít người sánh ngang

Lại thêm quyền thế vẻ vang

Để rồi chợt bỏ ngai vàng đi tu

Quyết tâm thọ giới làm sư

Niềm vui vương giả coi như bọt bèo

Giờ đây hạnh phúc hơn nhiều.

Thời xưa sư có bao nhiêu quân hầu

Tay cầm vũ khí đứng chầu

Vây quanh bảo vệ dám đâu lơ là,

Thời nay giữa chốn rừng già

Sư ngồi đơn độc vậy mà bình yên

Không nguy hiểm, chẳng não phiền

Bình yên tột bực, an nhiên vô cùng

Bao quyền hành chốn hoàng cung

Và bao sản nghiệp cũng không sá gì

Chẳng cần lo sợ làm chi

Chẳng cần tiếc nuối nghĩ suy nhọc nhằn

Sự bừng ngộ của chân tâm

Sẽ là vũ khí vô ngần ích thay

Để mà bảo vệ cho thầy

Và bao kẻ khác thoát ngay não phiền

Sư lo thiền định triền miên

Thảnh thơi thân xác, lắng yên cõi lòng.

Nên sư hoan hỉ vô cùng

Thấy mình sung sướng, không ngưng thốt lời!"

*

Nhà vua nghe hiểu chuyện rồi

Trong tâm cảm thấy tức thời bình an

Hoa lòng nở đẹp vô vàn

Cùng ngồi đàm đạo, nhẹ lan hương thiền

Hai thầy tu góp lời hiền

Rạng soi đạo lý, khơi thêm trí người

Nhà vua đảnh lễ cáo lui

Mây lành đưa lối về nơi lâu đài.

Một thời gian lặng lẽ trôi

Ông "sư sung sướng" có thời làm vua

Lên đường trở lại chốn xưa

Sau khi từ tạ vị sư phụ già.

Thêm vài năm nữa trôi qua

Thế là sư phụ cũng ra đi rồi

Sinh, già, bệnh, tử dòng đời

Ngài đầy ơn phước, cõi trời tái sinh.

*

Nhận diện Tiền Thân Đức Phật:

Sư phụ có 500 đệ tử là tiền thân Đức Phật.

 

Tâm Minh Ngô Tằng Giao

 

(thi hóa, phỏng dịch theo bản văn xuôi

THE HAPPY MONK

của Ven. Kurunegoda Piyatissa & Tod Anderson)

 

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
08/08/2011(Xem: 9017)
Tôi may mắn chứng kiến Chuyện này của Thích Ca Khi Ngài đang tá túc Trong vườn cây Kỳ Đà. Triều vua Ba Tư Nặc Có vị quan đại thần, Bảy con trai, trong đó Sáu người đã thành thân. Ông giàu có, hiền đức,
08/08/2011(Xem: 9007)
Ở đời có ba việc. Một là việc của mình. Hai, việc của người khác. Ba, việc của thần linh. Ta thất bại, đau khổ, Sợ thần linh, sợ trời. Việc mình làm không tốt, Cứ thích xen việc người. Muốn vui ư? Đơn giản: Hãy làm tốt việc mình. Không xen việc người khác, Không sợ việc thần linh.
01/08/2011(Xem: 11225)
Mùa báo hiếu sao quên thân phụ Luôn nhắc mình lòng nhủ nhớ ơn Công cha như núi Thái sơn Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.
01/08/2011(Xem: 13577)
Mỗi người con khi rời xa gia đình, đều mang theo mình là cả một trời thân thương trong lời ru, trong tình thương, trong ánh mắt, trong trái tim bà mẹ.
01/08/2011(Xem: 16613)
"TámTiết thơ giúp tập luyện Tâm thức"là tựa của một bài thơ ngắn do một nhà sư Tây Tạng là Guéshé Langri Tangpa (1054-1123) trước tác với chủ đích giúp phát huy tinh thần giác ngộ qua phép thiền định về hoán chuyển giữa ta và người khác, (một phép thiền định rất phổ thông của Phật giáo Tây Tạng: đó là cách tự nguyện xin được nhận về phần mình tất cả khổ đau của người khác, và trao lại cho họ tất cả những gì đạo hạnh của mình), và xem đấy là mục đích cao cả nhất trong cuộc sống của chính mình... Từ bi là một phản ứng của tâm thức khi nó không thể chịu đựng nổi trước những cảnh khổ đau của người khác và phát lộ những ước nguyện mãnh liệt...
31/07/2011(Xem: 10127)
Làn tóc rối trải dài trên thềm vắng Trăng có về, ngây ngất bức thảm hoang Người lữ hành trên đường đời cô quạnh Từng bước chân nghe nặng nỗi vô thường
31/07/2011(Xem: 9366)
Cuộc đời người, ai là người không đi kiếm mùa xuân, một mùa xuân viên viễn, cho chính mình hoặc gia đình, thân nhân. Một sớm mai thức giấc, nhìn nhau lại hỏi xuân là gì và có mặt tự bao giờ.
31/07/2011(Xem: 9891)
Xin gửi đến nhau tâm tình của người con Phật, khi chung quanh mây mù của lòng tham sân si còn dày đặc. Bàn tay, tấm lòng của chúng ta đến với nhau với tâm tư vì người, sẽ là những hạt tư lương đẹp tràn lan trên mọi nẽo đường vũ trụ, sẽ làm ấm lòng người và nước mắt có rơi, cũng chỉ là nước mắt của hạnh phúc, vì còn những con người vẫn mang tâm nguyện làm đẹp cuộc đời…
30/07/2011(Xem: 16884)
Tiếng chuông chùa mãi ngân vang, vào lúc buổi bình minh vừa thức giấc hay lúc chiều về, đem theo âm thanh ấm cúng, chan chứa tâm tình, lan rộng ra khắp không gian. Từ bao đời qua, tiếng chuông chùa trở thành nề nếp đẹp của văn hoá tâm linh cho mọi người, với nhịp khoan thai, nhịp nhàng, trong âm vang như chứa những niềm vui, hỷ lạc, một tấm lòng nào đó, khó diễn tả được.
26/07/2011(Xem: 10085)
Quán tưởng (thơ)
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]