Lục bát
Nghiệp Duyên Nghiệp Duyên
DUYÊN NGHIỆP
Gió đưa câu hát ru chiều
Cơn giông thầm lặng đỉnh đèo lưu tên
Dòng trôi vui xuống buồn lên
Phẳng phiu nghiệp chướng, gập ghềnh duyên may.
CHÙA HOANG
Thầy đi. Chùa vắng. Bụt buồn.
Nắng soi thềm lở. Gió luồn mái rêu.
Tôi về tha thiết khàn kêu
Bụt trong Tâm nhảy ra khều nghiệp duyên.
TỰ HỎI
Rằng tôi phận mỏng cánh chuồn
Ba chìm bảy nổi vui buồn lênh đênh
Nghiệp duyên chìm nổi bập bênh
Nửa đêm hỏi bóng họ tên là gì?
TỬ
Kể từ duyên nghiệp sinh sôi
Sống. Trôi lăn. Cõi luân hồi trầm thăng
Cảm ơn tứ đại hợp thành
Một ngày ngưng bặt, tử thần réo đi.
ĐÁ VÔI
Nghiệp duyên đày ải nợ chồng
Nhâm nhi băng tuyết héo lòng buốt xương
Ân tình ấm lạnh thân thương
Nắng lên soi suốt giọt sương trên cành
Sống mà nhớ lấy ân tình
Vô ơn bạc nghĩa chết thành đá vôi!
TUỒNG
Đèn khuya xem truyện nước Nam
Thâm sâu minh triết, mênh mang sự đời
Khốn cùng, vương giả chung chơi
Tuồng nhân sinh mãi rối bời nghiệp duyên.
HỶ HOAN
Đổi thay duyên nghiệp cuộc đời
Chiều tà hiu hắt vẫy mời bình minh
Lời vàng ý ngọc thanh thanh
Gửi qua câu hát tâm tình hỷ hoan.
GỘT RỬA
Ta bà một cõi mênh mang
Bước chân du tử lang thang nghỉ dừng
Sương trên phố, mưa trên rừng
Tắm xong gột rửa vô chừng nghiệp duyên.
THƯỜNG
Thế Chiến Quốc, thế Xuân Thu
Tùy duyên nhập thế, khôn ngu nhập Thiền
Quay về xa bỏ đảo điên
Giữa bình thường gánh nghiệp duyên vô thường.
CHÓ TU
Trắng đen khuyển cẩu kiếp này
Trung thành một mực chủ thầy mến cưng
Chữ tình chữ nghĩa cúc cung
Kiếp sau duyên nghiệp sáng trưng thành Người.
CHUYỂN ĐỔI
Gieo nhân tốt, gặt quả lành
Niềm vui san sẻ, chân tình sớt chia
Không mong nhưng cũng phải về
Chuyển dời, tạo tác ê hề nghiệp duyên.
HỎI ĐIỀM CHIÊM MỘNG
Chiêm bao thấy chết tám lần
Giật mình thức dậy bần thần hỏi chơi
Hỏi mây, mây chằng trả lời
Hỏi cây cây nín, hỏi trời trời im
Hỏi đá, đá cũng nín thinh
Hỏi tôi, tôi lại quên mình hỏi ai
Hỏi địa ngục chỉ thiên thai
Hỏi thiên đàng chỉ diêm đài mộng mơ
Hỏi người, người khóc phỉnh phờ
Hỏi đời, đời cứ hững hờ bỏ đi
Quay về hỏi đường chỉ tay
Nghiệp duyên còn, hết, mỏng, dầy, kiết, hung
Chỉ tay lại rối chập chùng
Chấp tay sen búp, thôi ngừng hỏi han!
TÂM KHÔNG VĨNH HỮU