Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Thăm Bệnh Ca

11/02/201723:02(Xem: 9566)
Thăm Bệnh Ca

THÍCH NỮ TRÍ HẢI

 

 

 

NGỌA BỆNH CA

(Tập 2)

 

Ghi lại những ngày nằm bệnh từ 15/03/2003 đến 15/4/2003

 

 

 

 

 

MỘT – THĂM BỆNH CA

 

 

 

TÔN NỮ HỶ KHƯƠNG

ĐỨC DANH TỎ RẠNG

Ni sư quả lạ lùng

Đang bệnh tình trầm trọng

Tâm thức vẫn lắng trong

Gieo vần thơ cảm hứng

Như mạch suối tuôn dòng…

 

An vui và tự tại

Nhìn đời với nụ cười

Tâm sáng ngời ánh đạo

Trí nhẹ nhàng, thảnh thơi

 

Nhớ thương từng khuôn mặt

Đặc biệt của mọi người

Viết câu thơ mến tặng

Gửi đi - về khắp nơi

 

Quý thương biết mấy ai ơi!

Đức Danh tỏ rạng cho đời mến yêu.

 

(Cảm xúc sau khi đọc Ngọa Bệnh Ca I của Ni sư Thích Nữ Trí Hải do cô Tuệ Dung gởi qua lúc chiều, đêm 11.04.2003)

 

 

 

BÁC SĨ BÌNH

ĐẠI DƯƠNG VÀ HẠT CÁT

Trí mênh mông như biển

Thân hạt cát nhỏ nhoi

Ví như không hòa hợp

Thân ắt phải quỵ thôi.

 

 

 

BÁC SĨ ĐỒ HỒNG NGỌC

CÓ KHÔNG

Có có không không, có có không

Không không có có, có không không

Âm vang một tiếng hư không lạnh

Lấp lánh ngàn hoa nguyệt ánh lồng

Tuyết cũ năm nao còn lắng đọng

Hương xưa dạo đó đã mênh mông

Áo ai thấp thoáng bên bờ giậu

Vẫn có mà không chút bụi hồng.

 

 

 

HUỆ LIÊN

GẶP SƯ

Gặp sư chỉ mới vài lần

Mà sao con thấy muôn phần kính thương

Giữa dòng biến chuyển vô thường

Mà tâm Sư mãi sáng dường ánh trăng

Lòng từ chẳng quản nhọc nhằn

Vì hàng hậu học ni tăng quên mình

Trọn đời sống với kệ kinh

An nhàn trong cảnh tịnh minh chơn thường.

 

 

 

TUỆ NHÃ

THĂM BỆNH

Thăm bệnh như đang bệnh

Thấy đời thực vô thường

Rập rình như ra lệnh

Tu đi, chớ coi thường!

 

Hầu chuyện bên giường bệnh

Mới hay pháp nhiệm mầu

Thân bệnh tâm không bệnh

An lạc chẳng âu sầu.

 

Tích tắc, tích tắc cứ trôi qua

Hơi thở hết vào rồi lại ra

Mấy ai thấu được đời nhân thế

Mạng sống vô thường trong sát na.

 

Gẫm lại thấy mình hạnh phúc thay

Được thầy dạy bảo tỏ lẽ ngay

Học đâu cho lắm ngay tầm mắt

Thấu lẽ vô thường quý hóa thay.

 

 

 

THẦY TÔI

Thầy tôi vui đọc sách trồng hoa

Sở thích không chi bằng uống trà

Tiếng kệ lời kinh vang sớm tối

Chuông chùa ngân đổ thoảng bay xa

Lòng Từ bao phủ tình chan chứa

Gieo rắc Bi tâm ý đậm đà

Khắc khoải lo toàn đàn hậu duệ

Lời vàng giáo huấn mãi ngân nga.

 

 

 

KHỔ

Khổ vì mãi chạy theo vật chất

Mai thứ này mốt lại thứ kia

Chẳng bao giờ bằng lòng hiện tại

Thất điên bát đảo vẫn không lìa.

 

 

 

HỌA VẦN

Đã bao lần về chơi thôn Vỹ

Viếng cảnh chùa xưa ngắm trăng lên

Hàng cau xanh ngắt cao vun vút

Bát ngát bao la ruộng với điền

 

Từ nhà đến đó đường rất xa

Chùa xưa đổi mới vẫn nhìn ra

Chuông chùa thoang thoảng ngân trong gió

Cảnh cũ người xưa thêm đậm đà

 

Hương trầm quyện tỏa tựa khói mây

Tín tâm bền vững chẳng lung lay

Mai sau dù có đi xa mấy

Vẫn nhớ chùa xưa cảnh cũ này.

 

(Cảm hứng sau khi đỏc: Họa vần bài thơ “Đây thôn Vỹ Dạ” của Sư phụ)

 

 

 

HẠNH CHƠN

PHÁP ÂM

Âm vang tiếng pháp nhiệm mầu

Từ nguồn thanh tịnh làu làu khai thông

Tâm con như thể lòng sông

Đón dòng suối pháp mát trong dịu hiền

Ni sư như Bụt hiện tiền

Truyền trao chánh pháp tâm truyền dĩ tâm

Hay thay đâu chỉ pháp âm

Pháp thân bất diệt thậm thâm tỏa thiền.

 

 

 
GIẢ BỆNH

Giả thân ngũ uẩn đau thương

Cũng là chân lý bình thường duyên sinh

Riêng tâm luôn giữ chánh minh

Vầng thơ đạo pháp đậm tình từ bi.

 

 

 

LÊ HÀ THĂNG

NHƯ VẦNG TRĂNG TỎ

Kính tặng Ni sư Trí Hải (22.04.2003)

 

Một tấm lòng rộng mở

Bao la ánh mặt trời

Lợi danh không vướng bận

Chỉ mong người an vui

 

Ước là con sông nhỏ

Hòa trộn cùng biển khơi

Ước làm vầng trăng tỏ

Soi khắp nẻo cuộc đời

 

Nhưng rồi thầy ngã bệnh

Sau những ngày đi xa

Góp niềm vui nho nhỏ

Cho em bé cụ già

 

Từ Lộc Ninh, Bình Phước

Đến thôn nghèo Sóc Trăng

Cả miền Trung miền Bắc

Đèo dốc chẳng băn khoăn

 

Vẫn biết câu vô thường

Đời không không sắc sắc

Thầy là một tấm gương

Con soi vào trầm mặc.

 

 

 

NHỚ MẸ TA XƯA

Chiều buồn ngồi nhớ mẹ xưa

Bỗng dưng thèm tiếng hát đưa nôi buồn

Dù đi trăm núi ngàn sông

Làm sao hiểu thấu nỗi lòng mẹ yêu

Ầu ơ …  chim vạc kêu chiều

Gian nan đời mẹ bao điều đắng cay

Lưng còng tóc bạc răng lay

Mẹ hy sinh cả những ngày xuân xanh

Cho con cơm áo học hành

Cho con cả ước mơ xanh bầu trời

Con đi gần trọn đời người

Vẫn không nhớ hết những lời mẹ khuyên

Giang tay ôm mọi ưu phiền

Đổi cho mẹ chỉ một niềm vui thôi.

25.04.2003

 

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
06/10/2015(Xem: 15253)
Con xin đảnh lễ tâm đại bi. Con xin đảnh lễ chư đạo sư cao cả. Con xin đảnh lễ chư Bổn Tôn, Là chư vị ban nguồn cảm hứng về lòng tín tâm và sùng mộ.
05/10/2015(Xem: 9476)
Lại thêm thu nửa trở về, Nghĩ thân đất khách mà tê tái buồn. Nhớ về quê mẹ cội nguồn, Khi nhìn đôi cánh lá vàng nhẹ bay, Nhón chân dạo bước vườn ngoài, Nghiêng mình nhặt lá rụng rơi bên thềm. Sắp từng chiếc lá gọi tên, Thì thầm tên lá theo miền thế gian. Cảnh thu dễ gợi u buồn, Hỏi sao tâm để rộn ràng triền miên. Nhắn lòng ta ráng tịnh yên, Đem sao cho được chữ Thiền vào Thu !
03/10/2015(Xem: 18968)
Bằng nguyện lực của Tam Bảo Tối Thượng đáng tin cậy Và chân lý của tinh thần trách nhiệm toàn cầu của chúng con, Nguyện cho Phật pháp quý báu lan rộng và hưng thịnh Ở mọi vùng đất, theo chiều dài và chiều rộng của phương Tây.
02/10/2015(Xem: 12112)
Bài thơ vô cùng súc động Do not stand at my grave and weep (Đừng đứng khóc bên nấm mồ của mẹ) của Mary Elizabeth Frye (1905-2004) đã được dịch ra không biết bao nhiều thứ tiếng và đã được đọc lên, phổ nhạc, trình bầy không biết bao nhiêu lần bởi các ca sỹ trứ danh. Mary Elizabeth Frye là một bà nội trợ người Mỹ, làm nghề bán hoa. Bà được cả thế giới biết tên vì một lý do độc nhất : bà là tác giả bài thơ « Đừng đứng khóc bên nấm mồ của mẹ », được viết vào năm 1932. Mary Elizabeth sinh ra ở Dayton, Ohio. Mới ba tuổi đã mồ côi. Sau đến ở Baltimore, Maryland. Năm 27 tuổi lập gia đình với Claud Frye, ông làm nghề buôn bán quần áo. Bài thơ làm bà sau này trở nên nổi tiếng được viết trên một chiếc túi mua sắm, lấy cảm hứng từ chuyện một cô gái trẻ tuổi, Margaret Schwarzkopf, ở với gia đình Frye, đã không thể đến thăm mẹ đang hấp hối ở Đức, vì cô gái là dân Do Thái. Bài thơ chỉ vẻn vẹn có 12 dòng, không có chủ đề. Frye thấy bạn bè thích nên đã sao nhiều bản và lưu hành, nhưng chưa bao giờ
29/09/2015(Xem: 8844)
Dáng ngồi như núi như non Trăm năm sương gió vẫn còn uy nghiêm Trên cao sừng sững bóng hiền Mưa sa nắng chiếu địa thiên lưu tình Giữa đời lặng lặng thinh thinh Tỏa hương đạo hạnh hậu sinh hồi đầu Tử tôn gánh đội ân sâu Chuông ngân trưa tối, kinh cầu sớm khuya Bước chân hoằng độ đi, về Vườn ươm tỏa bóng bồ đề mát tươi Như non như núi không dời Đạo thành như ý, dáng ngồi thiên thu.
27/09/2015(Xem: 10168)
Nhìn lá rơi VÔ THƯỜNG luôn biến hoại Thân xác nầy cũng duyên hợp tử sanh Vũ trụ kia do tứ đại hợp thành Đâu còn mãi mà thâu gom chấp thủ !
23/09/2015(Xem: 8098)
Em quỳ rạng rỡ nét vui Như sen một đóa vừa ngoi khỏi bùn Chấp tay tâm sáng diệu thường Tàm quý hướng thiện giữa đường tôi qua... Em quỳ thanh khiết ngọc ngà Nguyện xin bất tịnh nhạt nhòa phàm thân Chấp tay tuệ giác bừng tâm Nẻo phù hoa ấy lặng câm tôi nh
23/09/2015(Xem: 9371)
Từ cao sơn dõi mắt nhìn Xuống non ra biển, một miền thùy dương Hồng trần mãi nhịp bi thương Lao xao tất bật rộn đường mưu sinh Lăng xăng đấu đá tranh giành Thất tình lục dục, trần căn dập dìu... Vui nhất thời chẳng bao nhiêu Khổ triền miên khổ vẫn nhiều khóc than Trời xanh, nắng đẹp, cát vàng Phố xinh, nhà lớn, cao sang sắc hình
09/09/2015(Xem: 8603)
Bé nằm ngủ trên cát Êm ả như nôi hồng Xoải tay nghe gió hát Sóng vỗ bờ mênh mông …
08/09/2015(Xem: 9204)
Aylan ơi! Sao em nằm úp mặt? Hãy ngước lên! Trông kìa, rạt rào muôn ngọn sóng của trùng khơi! Aylan ơi! Ta muốn trông thấy dấu chân em bé xíu, Xinh xinh trên bãi cát phẳng lì. Trông kìa, sao trông giống dấu chân ta thuở bé.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]