THÍCH NỮ TRÍ HẢI
NGỌA BỆNH CA
(Tập 1)
Ghi lại những ngày nằm bệnh từ 15/03/2003 đến 15/4/2003
NGỌA BỆNH CA
NGỌA BỆNH CA
Buổi sáng nghe chim hót
Buổi chiều ngắm trăng lên
Đầy vườn hoa xuân nở
Nằm bệnh tâm an nhiên.
Dìu dịu áng mây lành
Vờn sau ngọn tre xanh
Hởi thở hòa trong gió
Mong manh mà mông mênh.
Giữ thân nằm bất động
Giữ cột sống thẳng hàng
Tâm bất sinh bất động
Giữa cõi đời thênh thang.
Nằm nghe niềm tĩnh lặn
Len dần vào cõi tâm
Không sanh nên bất diệt
Mê ngộ khỏi tra tầm.
Nhờ bệnh khởi tâm lành
Nhờ bệnh ngộ vô sinh
Chỉ cần tâm không vướng
Niết bàn vượt tử sinh.
Nhờ bệnh thấy vô thường
Thấy thân như đồ gốm
An nhiên tâm nhìn ngắm
Mọi cảnh sắc phù vân.
NHẮN NHỦ
Đây bao niềm thương mến
Xin gửi đến muôn phương
Những người lâm trọng bệnh
Trên khắp nẻo đoạn trường.
Này cha anh yêu dấu
Này mẹ chị mến thương
Này em trai cháu gái
Trong thế giới mười phương.
Thân này như bọt nước
Vô thường là lẽ thường
Chấm dứt ngay vọng tưởng
Sực tỉnh cơn mộng trường.
Nếu không bệnh liệt giường
Làm sao ngộ sinh diệt
Diệt sinh từng hơi thở
Hết sinh diệt, chân thường.
Chẳng thà sống một ngày
Thấy được lẽ sinh diệt
Còn hơn sống trăm năm
Mê mẩn theo sắc trần.
Hãy để tâm vắng lặng
Theo dõi hơi ra vào
Thấm nhuần chân diệu pháp
Trong từng mỗi tế bào.
Hãy biến ngay giường bệnh
Thành một chốn đạo tràng
Cho mọi người vui vẻ
Đất trời cũng ngát hương.
CỘT SỐNG
Cột sống nền giáo lý
Là trực ngộ bất sinh
Bất sinh nên vô ngã
Vô ngã nên không sầu.
Bất sinh là tâm Phật
Ngự trị trong mỗi người
Trong sinh vật muôn loài
Trong hoa lá cây cỏ.
Khi đói biết tìm ăn
Lúc khát tìm thức uống
Cỏ cây biết vươn mình
Đến nước và ánh sáng.
Cái biết căn bản ấy
Chẳng cần gì dụng công
Hỏi hỏi hay tu hành
Ấy chính là tâm Phật.
An trú trong bất sinh
Để mọi sự vận hành
Như đông qua xuân lại
Lòng thanh thản nhẹ tênh.
TRIÊU DƯƠNG CA
Trời cao trong và xanh
Gió ban mai tốt lành
Vũ trụ như chìm đắm
Trong thiền định vô sanh.
Chim chóc đang ca múa
Mừng lễ hội bình minh
Sau lùm tre thưa thớt
Vừng dương vừa ló lên.
Thiên nhiên như vũ điệu
Như bài ca vô thanh
Tâm hòa cùng vũ trụ
An trú trong bất sanh.
KỲ QUAN
Kỳ quan của vũ trụ
Ở trong tâm mỗi người
Khi quay về nương tựa
Cái tâm Phật bản lai.
Chẳng cần chi giữ giới
Khổ hạnh với tu thiền
Chỉ cần đau một trận
Là thấy ngay hiện tiền.
Không sinh cũng không diệt
Không bệnh cũng không lành
Xưa nay Nó vẫn vậy
Trú trong lòng đảo điên.
Vì bôn ba danh lợi
Vì xuôi ngược huyên thiên
Nên ta không thấy được
Cái tâm Phật bản nhiên.
Như minh châu sáng chói
Chồng chất bụi não phiền
Chúng sinh mê tâm ấy
Uổng luân hồi liên miên.
ĐẠI THỤ
Chớp lóe tan mây ám
Trút xuống trận mưa rào
Chết cỏ cây yếu đuối
Đại thụ vẫn không sao.
Càng tăng thêm sức sống
Thêm năng lực dồi dào
Rửa sạch bao bụi bặm
Của những ngày lao đao.
Giữa bầu trời trăng sao
Tàn cây vương mạnh mẽ
Ôm vạn vật vào lòng
Như vòng tay của mẹ.
TỰ TRÀO
Một đời làm ông táo*
Hai đời làm ông vua**
Ngày hóa thân ba bận
Chẳng ai trú trong này.
Chú thích:
*Ông táo: tắm xong chỉ mặc áo, việc cần cong lưng thì phải nhờ đệ tử
**Ông vua: khi ra đi tắm và trở vào phải giữ lưng thật thẳng, trang nghiêm oai vệ, chánh niệm tỉnh giác
CÚP CUA
Bác sĩ khuyên giữ thân
Nằm thẳng cột sống lưng
Để yên không cục cựa
Vẫn cúp cua vài lần.
Nhờ đức y vương Phật
Biến thân thành không thân
Con đi trong tâm niệm
Giữ cột sống pháp thân.
THÊM MỘT NGÀY
Thêm một ngày nằm bệnh
Thêm một ngày tu tâm
Niệm ơn sâu Tam bảo
Tấm lòng bao người thân.
Thêm một ngày đoàn tụ
Cùng pháp tử mến thương
Sẻ san chân diệu pháp
Vị ngọt thấm can trường.
Thêm một ngày quán niệm
Chốn sinh tử hiểm nguy
Cõi Niết bàn an lạc
Cũng trong một tâm này.
Thêm một ngày chánh niệm
An trú trong bất sinh
Cẩn thận từng cảm xúc
Từng móng ý khởi tâm.
Thêm một ngày cảm niệm
Ơn bạn lữ mười phương
Hỏi thăm và san sẻ
Ấm lòng khách tha phương.
Thêm một ngày sám hối
Lạy mười phương Như Lai
Cho con sạch tội lỗi
Từ xưa cho đến nay.
Thêm một ngày phát nguyện
Nguyện cùng tận vị lai
Luôn theo chân Phật tổ
Lợi ích cho muôn loài.
TÂM VÀ CỘT SỐNG
Tâm động cột sống động
Tâm an cột sống an
Hợp thể thân tâm này
Một kỳ quan lồng lộng.
Tâm còn vương nhị nguyên
Ta người với khổ lạc
Quá khứ với vị lai
Là tử sinh ác trược.
Tâm như như bất động
Không nghĩ chuyện đã qua
Không mong điều chưa tới
Là an trú Niết Bàn.
THUẬT ĐIỀU DƯỠNG
Pháp tử khéo chăm sóc
Thuốc thang và đỡ nâng
Vệ sinh cùng dinh dưỡng
Làm phấn chấn tinh thần.
Chế biến nhiều kỹ năng
Trong quá trình chăm sóc
Dù liệt giường mòn chiếu
Vẫn không mấy tang thương.
Thầy trò cùng chánh niệm
Khi xê dịch chuyển di
Cái xác thân nằm bệnh
Tâm chẳng chút sầu bi.
SỐNG CHẾT
Sống trong hơi thở vào
Chết cùng với hơi ra
Ngày đêm liên tục chuyển
Kiếp số như hằng sa.
Hít vào ta còn đó
Thở ra đã hết ta
Ta hòa cùng với gió
Thành vũ trụ bao la.
Ta như làn sóng nhỏ
Giữa đại dương cuộc đời
Sóng có khi còn mất
Biển cả không đầy vơi.
CHÁNH TÍN ĐẠI THỪA
Tôi có người bạn thân
Đã bao năm ân cần
Gởi tiền về giúp đỡ
Già, tàn tật, neo đơn.
Qua điện thoại đường dài
Chị nhận được hung tin
Rằng người con gái chị
Đang mang bầu song sinh.
Bào thai vừa năm tháng
Có dấu hiệu không lành
Qua siêu âm chẩn đoán
“Sinh non, trẻ dị hình”.
Nghe xong chị lặng người
Thầm khấn nguyện Phật trời
“Nếu số phần như vậy
Con xin đem về nuôi.
Ở trên thế gian này
Bao nhiêu người đau khổ
Sao con dám riêng mình
Cầu mong thoát nạn tai.”
Rồi chị bảo con gái
Hãy chuyên tâm niệm Phật
Đừng nên nghĩ ngợi gì
Chờ hoa mãn nguyệt khai.
Từ đấy chị chuyên trì
Niệm đức Phật từ bi
Quán Thế Âm bồ tát
Mà không cầu mong chi.
Sau bảy tháng hoài thai
Con chị cho ra đời
Hai hài nhi nhỏ nhắn
Xinh xắn như tiên đồng.
Kỳ diệu thay Phật pháp
Kỳ diệu thay đức tin
Không cầu mong ích kỷ
Thì kết quả tự sinh.
CUT THROUGH
Thanh bảo kiếm kim cương
Vọng tưởng chém đứt luôn
Một niệm vừa mới ló
Là dứt ngay không nương.
Cái tâm là gì nhỉ?
Không danh tướng, như gương
Sáng trong và lặng lẽ
Soi chiếu khắp mười phương.
Dưới hồ nước lặng trong
Viên minh châu lấp lánh
Đừng để sóng xao động
Mất dấu ngọc long lanh.
LÀM PHƯỚC VÀ TAI ƯƠNG
Thân bệnh nằm liệt giường
Người nghe thấy cảm thương
Hỏi thăm và an ủi
Dập dìu khách thập phương.
Kẻ lắc đầu chép miệng
Người mếu máo thở than:
“Thường làm việc phước thế
Sao gặp nhiều tai ương”.
Trả lời: “Nếu làm phước
Để khỏi gặp tai ương
Là đổi chác bán buôn
Đâu còn là việc phước”.
Lại có người vui mừng
“Đến nhiều lần không gặp
Nay nhờ cô nằm bệnh
Mới gặp được một lần”.
Tôi cũng thế người ơi
Đã nói rất nhiều lần
“Không, vô thường, vô ngã
Nay mới thấy một lần”.
NGƯỜI GỖ
Một thây chết diệu kỳ
Biết ăn và biết ngủ
Thỉnh thoảng lại biết đi
Nhưng không tư tưởng gì.
Như người gỗ ngắm hoa
Như hồ gương chiếu nguyệt
Đá núi cũng xếp hàng
Ngắm kỳ quan diễm tuyệt.
Lúc nào thưởng thức trọn
Vũ trụ nhiệm màu này
Chính lúc tâm bất động
Như thây chết biết đi.
KHI HỒN THƠ CÓ MẶT
Khi hồn thơ có mặt
Đau khổ được biến hình
Giọt nước mắt ảm đạm
Thành hạt ngọc long lanh.
Do đâu có nghệ thuật
Nếu không nhờ đau thương
Và ý thức đau thương
Kết tinh thành tuệ giác.
Tuệ giác về sự khổ
Đã siêu việt khổ đau
Phật dạ về khổ đế
Khi tâm vượt khổ sầu.
BẤT SINH CA
Tháng hai hăm mốt âm
Ngày thứ chín bệnh nằm
Đốt sống bỗng giật bắn
Phủ tạng đều rối tung.
Như cá nằm trên thớt
Giật nảy lên từng cơn
Bị chặt bằng dao lụt
Chết ngay còn tốt hơn.
Chiến tranh Mỹ-Iraq
Đang đến hồi kinh hoàng
Trong thân này cũng vậy
Như một bãi chiến trường.
Vận khí để bớt đau
Nhưng không thể hít sâu
Hơi thở vào đã ngắn
Hơi thở ra càng mau.
Lịm ngất trong cơn đau
Liền ngủ đi một giấc
Mơ thấy mình bay cao
Mấy tầng trời chất ngất.
Tỉnh dậy sảng khoái sao
Như chưa từng biết đau
Bất sinh là thế đó
Sống chết có chi nào?
GIƯỜNG XOAY CA
Khen ai khéo sáng chế
Giường cho bệnh liệt giường
Đủ tiện nghi đại tiểu
Xem sách cũng được luôn.
NƯỚC NÓNG CA
Ai đại tiểu phải nằm
Làm việc rất khó khăn
Xin bày cho cái mánh
Hãy trùm người kín bưng.
Dùng chai nước vừa nóng
Rưới dần lên chỗ kia
Vài phút sau ra được
Chẳng phải dụng công gì.
THÔNG MINH CA
Dưới thông thì trên minh
Buổi sáng sau vệ sinh
Thân tâm thật sảng khoái
Vần thơ tuôn ra nhanh.
NGỘ KHÔNG
Đã trực ngộ chân không
Thờ Thầy rất hết lòng
Sư phụ còn nhục nhãn
Ngộ Không pháp nhãn thông.
Nhận ra ngay yêu quái
Đội lốt kẻ thật thà
Mắt nhìn suốt tâm địa
Của những kẻ dối ngoa.
Trên quấy động Thiên tào
Dưới ngang tang Địa phủ
Chuyện tồi tà phụ chánh
Đâu chỉ có ngồi không?
TRÚC CA
Cách tường ngọn trúc mượt mà xanh
Mây trắng bay qua càng đẹp xinh
Trong gió đong đưa như vẫy gọi
Này đây vũ trụ xiết bao tình.
MƯA CA
Giọt mưa tí tách ngoài hiên vắng
Đều đều như thúc giục hồn ai
Chớ ham chi cảnh đời đen trắng
Còn bao vũ trụ đẹp ngất trời.
DẶN CỘT SỐNG
Làm ơn nằm yên chút
Cho ta xong bài thơ
Mày chớ có giật bắn
Khiến ta đau ngất ngư.
CỘT SỐNG TRẢ LỜI
Nếu chị giữ chánh niệm
Đừng nghĩ tơ lơ mơ
Thì dù em có giật
Chị cứ coi như pha.
HỎI CỘT SỐNG
Phải chăng cá bị chặt
Hóa thân vào trong đây
Để cho ta nếm thử
Quả báo sát sinh này?
TÁNH CẢNH
Tiếng chim kêu ríu rít
Không gian thoảng hương lài
Đốt lư trầm tinh khiết
Cúng dường chư Như Lai
Vũ trụ nhiệm màu này
Sắc, thanh, hương, vị, xúc
Cũng là chân tánh cảnh
Khi chẳng thuộc về ai.
ỐNG HÚT CA
Bình thường ghét ống hút
Uống thứ gì nốc tuột
Nay bị nằm thẳng đuột
Thương ống hút xiết bao.
Suốt ngày dùng chất lỏng
Uống thuốc chữa gẫy xương
Cả súc miệng chải răng
Toàn nhờ ơn ống hút.
DƯỢC SƯ NHƯ LAI
Đức Dược sư Như Lai
Tâm lưu ly trong suốt
Con quay về nương tựa
Người thương khắp muôn loài.
Đức Dược Sư Như Lai
Lòng từ bi bình đẳng
Con quay về nương tựa
Người cứu giúp nạn tai.
Đức Dược Sư Như Lai
Đại nguyện Ngài cao cả
Cứu chúng sinh khỏi đọa
Vào những chốn tối tăm.
Đức Dược Sư Như Lai
Đại nguyện Ngài siêu việt
Cứu chúng sinh keo kiệt
Thoát khỏi thói xan tham.
Đức Dược Sư Như Lai
Đại nguyện Ngài dũng mãnh
Cứu chúng sinh kiêu mạn
Diệt trừ thói mạn kiêu.
Đức Dược Sư Như Lai
Đại nguyện sâu thăm thẳm
Giúp kẻ phá giới cấm
Phục hồi giới sạch trong.
Đức Dược Sư Như Lai
Đại nguyện rất kiên cường
Đưa con về quê cũ
Chốn Cực Lạc thanh lương.
THÍCH NỮ TRÍ HẢI
NGỌA BỆNH CA
(Tập 1)
Ghi lại những ngày nằm bệnh từ 15/03/2003 đến 15/4/2003
NGỌA BỆNH CA
NGỌA BỆNH CA
Buổi sáng nghe chim hót
Buổi chiều ngắm trăng lên
Đầy vườn hoa xuân nở
Nằm bệnh tâm an nhiên.
Dìu dịu áng mây lành
Vờn sau ngọn tre xanh
Hởi thở hòa trong gió
Mong manh mà mông mênh.
Giữ thân nằm bất động
Giữ cột sống thẳng hàng
Tâm bất sinh bất động
Giữa cõi đời thênh thang.
Nằm nghe niềm tĩnh lặn
Len dần vào cõi tâm
Không sanh nên bất diệt
Mê ngộ khỏi tra tầm.
Nhờ bệnh khởi tâm lành
Nhờ bệnh ngộ vô sinh
Chỉ cần tâm không vướng
Niết bàn vượt tử sinh.
Nhờ bệnh thấy vô thường
Thấy thân như đồ gốm
An nhiên tâm nhìn ngắm
Mọi cảnh sắc phù vân.
NHẮN NHỦ
Đây bao niềm thương mến
Xin gửi đến muôn phương
Những người lâm trọng bệnh
Trên khắp nẻo đoạn trường.
Này cha anh yêu dấu
Này mẹ chị mến thương
Này em trai cháu gái
Trong thế giới mười phương.
Thân này như bọt nước
Vô thường là lẽ thường
Chấm dứt ngay vọng tưởng
Sực tỉnh cơn mộng trường.
Nếu không bệnh liệt giường
Làm sao ngộ sinh diệt
Diệt sinh từng hơi thở
Hết sinh diệt, chân thường.
Chẳng thà sống một ngày
Thấy được lẽ sinh diệt
Còn hơn sống trăm năm
Mê mẩn theo sắc trần.
Hãy để tâm vắng lặng
Theo dõi hơi ra vào
Thấm nhuần chân diệu pháp
Trong từng mỗi tế bào.
Hãy biến ngay giường bệnh
Thành một chốn đạo tràng
Cho mọi người vui vẻ
Đất trời cũng ngát hương.
CỘT SỐNG
Cột sống nền giáo lý
Là trực ngộ bất sinh
Bất sinh nên vô ngã
Vô ngã nên không sầu.
Bất sinh là tâm Phật
Ngự trị trong mỗi người
Trong sinh vật muôn loài
Trong hoa lá cây cỏ.
Khi đói biết tìm ăn
Lúc khát tìm thức uống
Cỏ cây biết vươn mình
Đến nước và ánh sáng.
Cái biết căn bản ấy
Chẳng cần gì dụng công
Hỏi hỏi hay tu hành
Ấy chính là tâm Phật.
An trú trong bất sinh
Để mọi sự vận hành
Như đông qua xuân lại
Lòng thanh thản nhẹ tênh.
TRIÊU DƯƠNG CA
Trời cao trong và xanh
Gió ban mai tốt lành
Vũ trụ như chìm đắm
Trong thiền định vô sanh.
Chim chóc đang ca múa
Mừng lễ hội bình minh
Sau lùm tre thưa thớt
Vừng dương vừa ló lên.
Thiên nhiên như vũ điệu
Như bài ca vô thanh
Tâm hòa cùng vũ trụ
An trú trong bất sanh.
KỲ QUAN
Kỳ quan của vũ trụ
Ở trong tâm mỗi người
Khi quay về nương tựa
Cái tâm Phật bản lai.
Chẳng cần chi giữ giới
Khổ hạnh với tu thiền
Chỉ cần đau một trận
Là thấy ngay hiện tiền.
Không sinh cũng không diệt
Không bệnh cũng không lành
Xưa nay Nó vẫn vậy
Trú trong lòng đảo điên.
Vì bôn ba danh lợi
Vì xuôi ngược huyên thiên
Nên ta không thấy được
Cái tâm Phật bản nhiên.
Như minh châu sáng chói
Chồng chất bụi não phiền
Chúng sinh mê tâm ấy
Uổng luân hồi liên miên.
ĐẠI THỤ
Chớp lóe tan mây ám
Trút xuống trận mưa rào
Chết cỏ cây yếu đuối
Đại thụ vẫn không sao.
Càng tăng thêm sức sống
Thêm năng lực dồi dào
Rửa sạch bao bụi bặm
Của những ngày lao đao.
Giữa bầu trời trăng sao
Tàn cây vương mạnh mẽ
Ôm vạn vật vào lòng
Như vòng tay của mẹ.
TỰ TRÀO
Một đời làm ông táo*
Hai đời làm ông vua**
Ngày hóa thân ba bận
Chẳng ai trú trong này.
Chú thích:
*Ông táo: tắm xong chỉ mặc áo, việc cần cong lưng thì phải nhờ đệ tử
**Ông vua: khi ra đi tắm và trở vào phải giữ lưng thật thẳng, trang nghiêm oai vệ, chánh niệm tỉnh giác
CÚP CUA
Bác sĩ khuyên giữ thân
Nằm thẳng cột sống lưng
Để yên không cục cựa
Vẫn cúp cua vài lần.
Nhờ đức y vương Phật
Biến thân thành không thân
Con đi trong tâm niệm
Giữ cột sống pháp thân.
THÊM MỘT NGÀY
Thêm một ngày nằm bệnh
Thêm một ngày tu tâm
Niệm ơn sâu Tam bảo
Tấm lòng bao người thân.
Thêm một ngày đoàn tụ
Cùng pháp tử mến thương
Sẻ san chân diệu pháp
Vị ngọt thấm can trường.
Thêm một ngày quán niệm
Chốn sinh tử hiểm nguy
Cõi Niết bàn an lạc
Cũng trong một tâm này.
Thêm một ngày chánh niệm
An trú trong bất sinh
Cẩn thận từng cảm xúc
Từng móng ý khởi tâm.
Thêm một ngày cảm niệm
Ơn bạn lữ mười phương
Hỏi thăm và san sẻ
Ấm lòng khách tha phương.
Thêm một ngày sám hối
Lạy mười phương Như Lai
Cho con sạch tội lỗi
Từ xưa cho đến nay.
Thêm một ngày phát nguyện
Nguyện cùng tận vị lai
Luôn theo chân Phật tổ
Lợi ích cho muôn loài.
TÂM VÀ CỘT SỐNG
Tâm động cột sống động
Tâm an cột sống an
Hợp thể thân tâm này
Một kỳ quan lồng lộng.
Tâm còn vương nhị nguyên
Ta người với khổ lạc
Quá khứ với vị lai
Là tử sinh ác trược.
Tâm như như bất động
Không nghĩ chuyện đã qua
Không mong điều chưa tới
Là an trú Niết Bàn.
THUẬT ĐIỀU DƯỠNG
Pháp tử khéo chăm sóc
Thuốc thang và đỡ nâng
Vệ sinh cùng dinh dưỡng
Làm phấn chấn tinh thần.
Chế biến nhiều kỹ năng
Trong quá trình chăm sóc
Dù liệt giường mòn chiếu
Vẫn không mấy tang thương.
Thầy trò cùng chánh niệm
Khi xê dịch chuyển di
Cái xác thân nằm bệnh
Tâm chẳng chút sầu bi.
SỐNG CHẾT
Sống trong hơi thở vào
Chết cùng với hơi ra
Ngày đêm liên tục chuyển
Kiếp số như hằng sa.
Hít vào ta còn đó
Thở ra đã hết ta
Ta hòa cùng với gió
Thành vũ trụ bao la.
Ta như làn sóng nhỏ
Giữa đại dương cuộc đời
Sóng có khi còn mất
Biển cả không đầy vơi.
CHÁNH TÍN ĐẠI THỪA
Tôi có người bạn thân
Đã bao năm ân cần
Gởi tiền về giúp đỡ
Già, tàn tật, neo đơn.
Qua điện thoại đường dài
Chị nhận được hung tin
Rằng người con gái chị
Đang mang bầu song sinh.
Bào thai vừa năm tháng
Có dấu hiệu không lành
Qua siêu âm chẩn đoán
“Sinh non, trẻ dị hình”.
Nghe xong chị lặng người
Thầm khấn nguyện Phật trời
“Nếu số phần như vậy
Con xin đem về nuôi.
Ở trên thế gian này
Bao nhiêu người đau khổ
Sao con dám riêng mình
Cầu mong thoát nạn tai.”
Rồi chị bảo con gái
Hãy chuyên tâm niệm Phật
Đừng nên nghĩ ngợi gì
Chờ hoa mãn nguyệt khai.
Từ đấy chị chuyên trì
Niệm đức Phật từ bi
Quán Thế Âm bồ tát
Mà không cầu mong chi.
Sau bảy tháng hoài thai
Con chị cho ra đời
Hai hài nhi nhỏ nhắn
Xinh xắn như tiên đồng.
Kỳ diệu thay Phật pháp
Kỳ diệu thay đức tin
Không cầu mong ích kỷ
Thì kết quả tự sinh.
CUT THROUGH
Thanh bảo kiếm kim cương
Vọng tưởng chém đứt luôn
Một niệm vừa mới ló
Là dứt ngay không nương.
Cái tâm là gì nhỉ?
Không danh tướng, như gương
Sáng trong và lặng lẽ
Soi chiếu khắp mười phương.
Dưới hồ nước lặng trong
Viên minh châu lấp lánh
Đừng để sóng xao động
Mất dấu ngọc long lanh.
LÀM PHƯỚC VÀ TAI ƯƠNG
Thân bệnh nằm liệt giường
Người nghe thấy cảm thương
Hỏi thăm và an ủi
Dập dìu khách thập phương.
Kẻ lắc đầu chép miệng
Người mếu máo thở than:
“Thường làm việc phước thế
Sao gặp nhiều tai ương”.
Trả lời: “Nếu làm phước
Để khỏi gặp tai ương
Là đổi chác bán buôn
Đâu còn là việc phước”.
Lại có người vui mừng
“Đến nhiều lần không gặp
Nay nhờ cô nằm bệnh
Mới gặp được một lần”.
Tôi cũng thế người ơi
Đã nói rất nhiều lần
“Không, vô thường, vô ngã
Nay mới thấy một lần”.
NGƯỜI GỖ
Một thây chết diệu kỳ
Biết ăn và biết ngủ
Thỉnh thoảng lại biết đi
Nhưng không tư tưởng gì.
Như người gỗ ngắm hoa
Như hồ gương chiếu nguyệt
Đá núi cũng xếp hàng
Ngắm kỳ quan diễm tuyệt.
Lúc nào thưởng thức trọn
Vũ trụ nhiệm màu này
Chính lúc tâm bất động
Như thây chết biết đi.
KHI HỒN THƠ CÓ MẶT
Khi hồn thơ có mặt
Đau khổ được biến hình
Giọt nước mắt ảm đạm
Thành hạt ngọc long lanh.
Do đâu có nghệ thuật
Nếu không nhờ đau thương
Và ý thức đau thương
Kết tinh thành tuệ giác.
Tuệ giác về sự khổ
Đã siêu việt khổ đau
Phật dạ về khổ đế
Khi tâm vượt khổ sầu.
BẤT SINH CA
Tháng hai hăm mốt âm
Ngày thứ chín bệnh nằm
Đốt sống bỗng giật bắn
Phủ tạng đều rối tung.
Như cá nằm trên thớt
Giật nảy lên từng cơn
Bị chặt bằng dao lụt
Chết ngay còn tốt hơn.
Chiến tranh Mỹ-Iraq
Đang đến hồi kinh hoàng
Trong thân này cũng vậy
Như một bãi chiến trường.
Vận khí để bớt đau
Nhưng không thể hít sâu
Hơi thở vào đã ngắn
Hơi thở ra càng mau.
Lịm ngất trong cơn đau
Liền ngủ đi một giấc
Mơ thấy mình bay cao
Mấy tầng trời chất ngất.
Tỉnh dậy sảng khoái sao
Như chưa từng biết đau
Bất sinh là thế đó
Sống chết có chi nào?
GIƯỜNG XOAY CA
Khen ai khéo sáng chế
Giường cho bệnh liệt giường
Đủ tiện nghi đại tiểu
Xem sách cũng được luôn.
NƯỚC NÓNG CA
Ai đại tiểu phải nằm
Làm việc rất khó khăn
Xin bày cho cái mánh
Hãy trùm người kín bưng.
Dùng chai nước vừa nóng
Rưới dần lên chỗ kia
Vài phút sau ra được
Chẳng phải dụng công gì.
THÔNG MINH CA
Dưới thông thì trên minh
Buổi sáng sau vệ sinh
Thân tâm thật sảng khoái
Vần thơ tuôn ra nhanh.
NGỘ KHÔNG
Đã trực ngộ chân không
Thờ Thầy rất hết lòng
Sư phụ còn nhục nhãn
Ngộ Không pháp nhãn thông.
Nhận ra ngay yêu quái
Đội lốt kẻ thật thà
Mắt nhìn suốt tâm địa
Của những kẻ dối ngoa.
Trên quấy động Thiên tào
Dưới ngang tang Địa phủ
Chuyện tồi tà phụ chánh
Đâu chỉ có ngồi không?
TRÚC CA
Cách tường ngọn trúc mượt mà xanh
Mây trắng bay qua càng đẹp xinh
Trong gió đong đưa như vẫy gọi
Này đây vũ trụ xiết bao tình.
MƯA CA
Giọt mưa tí tách ngoài hiên vắng
Đều đều như thúc giục hồn ai
Chớ ham chi cảnh đời đen trắng
Còn bao vũ trụ đẹp ngất trời.
DẶN CỘT SỐNG
Làm ơn nằm yên chút
Cho ta xong bài thơ
Mày chớ có giật bắn
Khiến ta đau ngất ngư.
CỘT SỐNG TRẢ LỜI
Nếu chị giữ chánh niệm
Đừng nghĩ tơ lơ mơ
Thì dù em có giật
Chị cứ coi như pha.
HỎI CỘT SỐNG
Phải chăng cá bị chặt
Hóa thân vào trong đây
Để cho ta nếm thử
Quả báo sát sinh này?
TÁNH CẢNH
Tiếng chim kêu ríu rít
Không gian thoảng hương lài
Đốt lư trầm tinh khiết
Cúng dường chư Như Lai
Vũ trụ nhiệm màu này
Sắc, thanh, hương, vị, xúc
Cũng là chân tánh cảnh
Khi chẳng thuộc về ai.
ỐNG HÚT CA
Bình thường ghét ống hút
Uống thứ gì nốc tuột
Nay bị nằm thẳng đuột
Thương ống hút xiết bao.
Suốt ngày dùng chất lỏng
Uống thuốc chữa gẫy xương
Cả súc miệng chải răng
Toàn nhờ ơn ống hút.
DƯỢC SƯ NHƯ LAI
Đức Dược sư Như Lai
Tâm lưu ly trong suốt
Con quay về nương tựa
Người thương khắp muôn loài.
Đức Dược Sư Như Lai
Lòng từ bi bình đẳng
Con quay về nương tựa
Người cứu giúp nạn tai.
Đức Dược Sư Như Lai
Đại nguyện Ngài cao cả
Cứu chúng sinh khỏi đọa
Vào những chốn tối tăm.
Đức Dược Sư Như Lai
Đại nguyện Ngài siêu việt
Cứu chúng sinh keo kiệt
Thoát khỏi thói xan tham.
Đức Dược Sư Như Lai
Đại nguyện Ngài dũng mãnh
Cứu chúng sinh kiêu mạn
Diệt trừ thói mạn kiêu.
Đức Dược Sư Như Lai
Đại nguyện sâu thăm thẳm
Giúp kẻ phá giới cấm
Phục hồi giới sạch trong.
Đức Dược Sư Như Lai
Đại nguyện rất kiên cường
Đưa con về quê cũ
Chốn Cực Lạc thanh lương.