Tạ ơn Mẹ cho còn dòng sữa ngọt
Tình bao la như lượng của đất trời..
Dạy con sống cho đi hơn là nhận
Biết thương người còn bất hạnh, đơn côi.
Tạ ơn Cha đã cho con cuộc sống
Lúc vỗ về, khi giáo huấn nghiêm minh
Tình Cha đó, tựa sơn hà cao rộng
Con trưởng thành trong đức độ, hy sinh.
Ngự hàn lẫm liệt thuở bình Nguyên
Vang dội đông tây tam pháp quyền
Phi tướng buông ngôi tìm gốc đạo
Vô tâm thấy tánh dụng nguồn thiền
Đầu đà* bất động xa trần tục
Khổ hạnh chơn thường vượt cõi tiên
Rừng trúc sơ khai trăng bát nhã
Truyền đăng vô tận chấn non Yên.
Sống chết là lẽ Vô thường
Ai ai cũng phải trải qua đường này.
Ai ơi nhớ niệm Phật ngay,
Để được Phật rước về Tây Phương Đàng.
Xa lìa kiếp sống khổ nàn,
Luân hồi xoay chuyển Ta Bà trầm luân.
Niệm Phật, Phật thưởng hồng Ân,
Sự đời được mất rõ vô thường,
Cội gốc sân si vốn khó lường.
Chuyện đến tùy duyên không vướng mắc,
Việc qua cởi bỏ chẳng còn vương.
Trí bi đầy đủ bày nhân cách,
Phước tuệ tròn tu vạch lối đường.
Qui hướng Phật Đà nương giáo pháp,
Dung thông tự tại ánh vầng dương.
Thoạt sinh ra đã tìm về huyệt mộ
Từng sát na biến chuyển xác thân nầy,
Vô thường từng phút từng giây
Trẻ thơ rồi đến cái ngày diệt vong.
Đời người chỉ thoáng qua như giấc mộng
Tỉnh giấc rồi vạn sự giai không
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.