Do everything with the mind that lets go Do not excpect any praise and reward If you let go a little You will have a little peace If you let go alot You will have alot of peace. If you let go completely You will know complete and freedom. Your struggles with the world will have come to an end.
Làm bất cứ việc gì cũng với tâm xả bỏ. Đừng kỳ vọng sự đền đáp hay tán dương. Xả bỏ một ít sẽ có một ít bình an. Xả bỏ nhiều sẽ có nhiều bình an. Xả bỏ hoàn toàn sẽ được bình an hoàn toàn và cuộc đấu tranh với thế gian này đi đến chỗ chấm dứt.
(Thiền sư Ajahn Chah)
Đôi tai của tâm hồn
Một cô bé vừa gầy vừa thấp bị thầy giáo loại ra khỏi dàn đồng ca. Cũng chỉ tại
cô bé ấy lúc nào cũng chỉ mặc mỗi một bộ quần áo vừa bẩn, vừa cũ lại vừa rộng nữa.
Cô bé buồn tủi ngồi khóc một mình trong công viên. Cô bé nghĩ, tại sao mình lại không được hát?
Chẳng lẽ mình hát tồi đến thế sao? Cô bé nghĩ mãi rồi cô cất giọng hát khe khẽ.
Cô bé cứ hát hết bài này đến bài khác cho đến khi mệt lả mới thôi.
"Cháu hát hay quá!'. Một giọng nói vang lên: "Cảm ơn cháu, cháu gái bé nhỏ,
cháu đã cho ta cả một buổi chiều thật vui vẻ". Cô bé ngẩn người. Người vừa khen cô bé
là một ông cụ tóc bạc trắng. Ông cụ nói xong liền đứng dậy và chậm rãi bước đi.
Hôm sau, khi cô bé tới công viên đã thấy ông già ngồi ở chiếc ghế đá hôm trước, khuôn mặt hiền từ
mỉm cười chào cô bé. Cô bé lại hát, cụ già vẫn chăm chú lắng nghe. Ông vỗ tay nói lớn: "Cảm ơn
cháu, cháu gái bé nhỏ của ta, cháu hát hay quá!" Nói xong cụ già lại chậm rãi một mình bước đi.
Cứ như vậy nhiều năm trôi qua, cô bé giờ đây đã trở thành một ca sĩ nổi tiếng. Cô gái vẫn không
quên cụ già ngồi tựa lưng vào thành ghế đá trong công viên nghe cô hát. Một buổi chiều mùa đông,
cô đến công viên tìm cụ nhưng ở đó chỉ còn lại chiếc ghế đá trống không.
Hỏi một người làm trong công viên, cô nghe được câu trả lời: “Cụ già ấy đã qua đời rồi. Cụ ấy điếc đã hơn 20 năm nay."
Hugo Nguyên
Từng Giọt Thanh Lương
Xin như là giọt nước Ngủ trên lá sen mềm Mặt trời lên thức dậy Rong chơi cùng gió êm.
Xin như là giọt mưa Rơi ướt hồn đá sỏi, Mầm yêu thương ngủ vùi Vươn vai trong ngày mới.
Xin như là giọt nắng Thắp trong đôi mắt buồn Sáng lên niềm hi vọng Sau tháng ngày đau thương..
Xin hóa thành giọt sương Thăm đóa Quỳnh mới nở Chúng ta đều Vô thường Thương đời nhau tạm bợ!
Xin nguyện làm giọt nhớ Lạc trong trái tim người Nhắc ai đời mộng mị Về đi, về đi thôi!
- Xin là giọt thanh lương Trên nhành dương của Mẹ Một giọt.. khắp mười phương Xoa dịu lòng nhân thế.
Nguyện cho nghìn giọt lệ Trôi xuôi vạn nỗi niềm. Mắt trong nhìn dâu bể Vẫn rạng ngời, an nhiên..
Trong thời Phật, khi dịch bệnh xảy ra, có một gia chủ trình thưa Đức Phật vì sao
ngày nay làng mạc xơ xác, hạn hán, dịch bệnh, nhiều người mạng chung,...
Đức Phật đã trả lời:
"Này Bà-la-môn, ngày nay, các loài người bị tham ái phi pháp làm cho say đắm, và bị
ác tham chinh phục, bị các tà kiến chi phối. Vì bị tham ái phi pháp làm cho say đắm, vì bị
ác tham chinh phục, vì bị tà kiến chi phối, trời không mưa xuống đều đặn. Vì vậy, bữa ăn
khó tìm, mùa màng hư mất, trắng xóa với côn trùng, chỉ còn lại cọng dẹp. Do vậy, nhiều
người mạng chung. Đây là nhân, này Bà-la-môn, đây là duyên, vì sao ngày nay loài người
bị tiêu diệt, bị giảm thiểu trông rõ như thế, các làng trở thành không phải làng, các thị trấn
trở thành không phải thị trấn, các thành phố trở thành không phải thành phố, các quốc độ
trở thành không phải quốc độ."
Quán vạn Pháp huyễn tướng
Người biết tu am tường
Phương tiện mà chuyển hướng
Mê chấp lạc nẽo đường.
Cứ theo lời Phật dạy
Tứ Đế chân thật thay
Ba Khổ cùng Tám Nạn
Nhân qủa tất rõ này.
Tạm biệt Mum con về cửa Phật.
Học hạnh từ ấp ủ từ lâu.
Nay duyên đủ xin Mum chấp nhận.
Chịu hy sinh con được vui lòng.
Giúp nhân thế quay về nẻo thiện.
Mum mất một muôn người thừa hưởng.
Rải hạnh lành con nguyện bước đi.
Đem sở nguyện cúng dâng ngôi báu.
Phật giác chuyển tâm người về sáng.
Pháp chỉ bày rõ sáng tâm con.
Tăng hoà hợp độ tha tất cả.
Lòng con quyết quay về Chánh giác.
Học độ mình sau giúp nhân sinh.
Độ vạn loại siêu sanh cảnh tịnh.
Đền nghĩa ơn Thầy tổ Mẹ cha.
Cầu thất tổ siêu sanh lạc quốc.
Kính dâng lên Ôn Làng Mai để nhớ lần đầu tiên con tham dự khoá tu tại một thiền viện Mỹ trên núi ở miền Bắc Cali do Ôn hướng dẫn vào đầu thập niên 80. Con cũng nhớ có lần cạo gió cho Ôn trong khoá tu đó. Thật là một kỷ niệm khó quên trong cuộc đời tu học của con.
Thời gian gần đây, “văn hóa đọc” dường như đã trở thành một mỹ từ thường xuyên được nhắc đến với nhiều bài viết rất tha thiết, rất nhiệt tình cổ xúy chuyện đọc sách giấy, nhất là đối với thế hệ trẻ hiện nay. Thử vào Google và nhập từ khóa tìm kiếm là “văn hóa đọc”, chúng ta dễ dàng tìm thấy hàng loạt các bài viết loại này của nhiều tác giả trong cũng như ngoài nước. Mặc dù vậy, tác động thúc đẩy hay tạo chuyển biến trong thực tiễn dường như chưa được là bao.
Tu sao an lạc hỡi người?
Lời Hòa Thượng giảng: “Không rời Từ Bi”
Chúng sanh vì mãi mê si
Đắm trong ngũ dục nên đi lạc đường
Người tu cần phải kiên cường
Gian nan đối mặt chẳng thường thối tâm
quán sâu nhân quả chẳng lầm
Muôn sự đều dụng Từ tâm mở lòng
Nhìn người với mắt cảm thông
Ấy là thể hiện tấm lòng Từ Bi
Tôi về nương bóng Dược Sư
Không tìm sức khỏe dôi dư dồi dào
Không cầu năng lực nhiệm mầu
Không xin thoát khỏi bệnh đau thân này
Không khấn nguyện được hên may
Không lạy lục để được đầy bình an
Không thì thầm, không hỏi han
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.