Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. quangduc@quangduc.com* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Ký ức quê Ngoại (thơ)

01/10/201408:09(Xem: 8694)
Ký ức quê Ngoại (thơ)

 dl-chuyentrang-7

 

2. KÝ ỨC QUÊ NGOẠI

 

Lòng vẫn nhớ ngày hè xa xưa ấy,

Tôi còn là cô bé tuổi mười hai.

Trời hôm ấy, chín tầng cao xanh thẳm,

Gió mơn man nỗi vui sướng dâng tràn,

Mắt háo hức nhìn con đường trước mặt,

Lòng đăm đăm về hướng cuối trời xa

Đinh ninh đó là miền quê yêu dấu,

Mẹ vẫn hằng thương mến nhắc cùng tôi…

 

÷

 

Quê Ngoại đây rồi, thân thương sao!

Lòng rộn vui khi nhìn bầy chim sáo,

Riú rít chuyền nhành, hót giọng nổi sôi,

Lũy tre quê lại khiến mắt bồi hồi,

Tre rủ bóng che dòng kênh phẳng lặng,

Giờ lại trùm mát rượi cõi hồn tôi...

Như chim nhỏ tung tăng bên áo mẹ

Tôi ngập ngừng dừng bước trước hàng me,

Ánh mắt nhin xao xuyến run nhè nhẹ,

Chiếc lưng còng, mái tóc bạc quá quen…

Phút hàn huyên Ngoại không nói nên lời,

Chỉ ôm tôi mừng mà nước mắt rơi...

Ngày sau ngày, rong chơi trên quê Ngoại

Tôi làm quen với cô bé cạnh nhà,

Hai đứa trẻ như thân từ lâu lắm,

Quấn quít bên nhau nữa bước chẳng rời.

Có những trưa trốn Ngoại, rủ nhau bơi

Cùng vùng vẫy trong dòng kênh xanh mát.

Lại cùng nhau trèo tót đỉnh non Sam,

Chia với nhau trái chín cúng trăng rằm.

Cái hột xoài cùng chăm chút nâng niu,

Theo ngày tháng, nhú mầm xanh nhỏ xíu,

Cây lớn lên và sẽ rợp sân chung …

Những hè sau tôi không về Châu đốc

Ngoại đã về chung sống với chúng tôi.

Trong tâm tưởng tôi vẫn thường mong nhớ,

Giữa hai nhà là một gốc xoài tơ.

Giờ chắc nó đã lớn nhiều bạn hở?

Trời bình yên sao mây kéo mịt mờ,

Miền biên giới Tây nam trăn trở,

Tim thành phố đập theo từng hơi thở,

Của một vùng quê cách trở xa xôi.

Tôi biết Ngoại có những đêm thao thức,

Giấc chẳng tròn, tiếng đại bác vọng xa

Quê Ngoại nghèo chỉ bờ tre mái rạ

Mà tình người ấm mãi cõi lòng ta...

÷

Tin đâu tin nghe xót xa trong dạ!

Một đêm tối giặc tràn sang đốt phá.

Cướp đi rồi bao mạng sống thân quen!

Thôi chẳng còn mái lá với bờ tre!

Kênh Vĩnh Tế đã loang nhiều vệt máu!

Và trời đất nhuộm một màu áo não!

Tiếng nấc nào nức nở xé tim tôi!

Đã hết rồi bạn hỡi! Gốc xoài ơi!

 

1985 - Chất Ngọc CT

 

 


 

 

3. ĐÓA HỒNG TẶNG MẸ

 

 

 

Viết về Mẹ là đề tài muôn thưở,

Nó hằn sâu vết khảm ở trong tim.

 

÷

 

Ngày bé thơ, từ giấc ngủ êm đềm,

Đến khôn lớn bước tương lai chập chững,

Mẹ vẫn bên con thân thiết đỡ nâng.

Miếng ăn ngon, manh áo đẹp nhường con,

Còn thân Mẹ, hề chi, khi con sướng?

Những buổi sớm gió khuya còn trăn trở,

Mẹ nhẹ nhàng sợ thức giấc con yêu,

Rồi giặt giũ, lo nước cơm tất cả,

Nhẫn nhục làm chiụ đựng hết gian nan.

Thân gầy yếu, vết chân chim quanh mắt

Bụi thời gian nhuộm tóc Mẹ lâm thâm.

Tình của Mẹ- mạch nước nguồn lai láng,

Tưới lên đời con đằm thắm, dịu dàng.

Và đời Mẹ có khi nào vui trọn?

Biết bao giờ con bù được, Mẹ ơi!

Con muốn mãi mãi mình bé bỏng.

Cho Mẹ luôn tươi trẻ như ngày đầu.

 

÷

 

Thân thương sao đôi mắt Mẹ tươi màu,

Khi rạng rỡ niềm vui con biểu lộ.

 

 

1985 Chất Ngọc CT

 


 

 

 

4. TÔ TRÒN MƠ ƯỚC MẸ

 

 

Những màu áo trắng đáng yêu sao,

Dù bên cạnh nỗi đau và bệnh tật,

Hay bảng đen và phấn trắng dịu dàng.

 

÷

 

Mẹ đã chọn tà áo dài giản dị

Để phần con màu trắng nguyên khôi.

Yêu áo trắng nhưng Mẹ đâu thỏa nguyện.

Và ước mơ con thực hiện thay mình.

Mong làm sao ngày bên ghế giảng đường,

Con của Mẹ đường hoàng trong áo trắng.

 

÷

 

Khiết tinh như sương sớm hạt long lanh,

Với tình thương và ý chí của mình,

Con nguyện sẽ tô tròn mơ ước Mẹ.

 

1985 Chất Ngọc CT

 


 

 

7. MỘT CÂU CHUYỆN ĐƯỢC KỂ

 

 

Trong ngõ vắng, nắng trưa hè đổ lửa,

Một cụ ông ngồi khép nép nên đường,

Thẩn thờ nhìn với đôi mắt đục sương.

Vành nón rách tả tơi che vai yếu,

Tay xách bị cũ, lần đi thất thểu…

 

÷

 

Trước cổng sắt một ngôi nhà bệ vệ,

Giỏ rác to ai đó đổ tràn trề,

Chậm chân ngừng, cụ đưa mắt ngó quanh,

Chiếc giỏ rách, cụ nâng niu đặt cạnh.

Bàn tay gầy xương xẩu đang dần đưa,

Nụ cười buồn héo hắt chòm râu thưa…

Ai biết được ông nuôi ba cháu nhỏ,

Sống nhờ vào những chiếc giỏ rác đó!

Lượm túi nhựa đổi miếng ăn từng bữa.

Các cháu ông, đứa lớn nhất lên mười,

Sống khổ nghèo, tuổi thơ bé kém tươi,

Cha mất sớm, mẹ qua đời năm trước

Cùng nương tựa vào ông và túi nhựa…

Để mỗi chiều ông cùng cháu bên nhau,

San sẻ từng bát cháo, miếng cơm rau.

 

÷

 

Trước lầu sáng xập xình vang tiếng hát,

Bên cổ yến ê hề mang kinh ngạc,

Rượu tràn ly hưởng thụ hả hê,

Có ai biết xót thương cho dòng lệ?

Xót xa lăn trên đôi má nhăn già!

Biết khi nào hết những cảnh thương tâm?

Mưa rơi rồi, hoen mắt ướt lâm thâm…

 

 

1987 Chất Ngọc CT

 

 

 

 


 

 

8. BÀ CỤ GÁNH HÀNG RAU

 

*

Những buổi sáng vùi mình trong nệm ấm,

Vẳng xa nghe tiếng rao đục và khàn,

“Ai cải ngt, bẹ xanh, ai dền tía!”

Tiếng rao buồn, ngắt quảng, yếu làn hơi.

 

*

Dáng lừng khừng, một cụ bà mắt đục,

Vai gánh hàng, tay chống gậy lần đi.

Trên quang gánh chỏng chơ vài bó cải,

Áo phập phồng những mụn vá tả tơi.

 

*

Lòng se thắt, phải đâu vì gió lạnh!

Chiếc lưng còng, tiếng rao chạnh lòng sao!

Tiền bán cải có đủ no một bữa?

Nắng cao rồi, bà khấp khểnh lần đi…

 

 

 

 

 

 

1987 Chất Ngọc CT

 

 


 

 

9. CÓ NHỮNG GIẤC MƠ

 

 

Lòng lưỡng lự, nghề nghiệp nào cũng qúy.

Con thường mơ về phấn trắng bảng đen,

Tà áo dài vương bụi phấn thân quen,

Nghề của mẹ con vẫn thường ao ước.

 

*

Tà áo trắng khiết tinh bên ống nghiệm,

Bước chân vang trong phòng vắng êm đềm.

Bên hóa chất vui say đời hóa trị,

Ôi ước mơ nghiên cứu thật trang nghiêm.

*

 

Ước mơ nào Mẹ cũng dắt con đi,

Mong rằng con sẽ đến với trường Y,

Cổng cao cao, hoa hoàng hậu thầm thì,

Trên nón trắng,đáng yêu màu thập đỏ.

 

1983 Chất Ngọc CT

 


 

 

11.  Áo Ai Trong Nắng

 

 

Trời xanh mây trắng bay,

Gió đùa ngọn cỏ may

Rồi mơn man mái tóc

Tà áo dài bay bay.

 

*

Ngày thơ khi còn bé,

Hay nhặt phượng trưa hè

Lòng vu vơ xao xuyến

Khi nhạc trỗi ve ve.

&

Có biết bao thân thương,

Thưở cắp sách tới trường,

Tà áo cô tha thướt,

Càng nhìn dài vấn vương.

&

Ta đã hiểu vì sao

Có những khoảnh khắc nào,

Hình ảnh thầy cô giáo

Lại gợi nỗi nao nao.

 

Con người được sinh ra,

Đâu chỉ sống mình ta,

Cống hiến vì tất cả

Bui phấn kết thành hoa.

&

Trong những nghề cao qúy,

Đáng qúy nhất nghề chi?

Người hỏi nghĩ gì khi

Chọn nghề mình chung thuỷ?

&

Trả lời người sao đây,

Màu áo trong màu mây

Là ước mơ thanh khiết

Ấp ủ thưở thơ ngây.

 

*

Trời xanh mây vẫn bay,

Nắng ùa đến trong tay,

Gửi nhiệt tình trong nắng

Áo và mây cùng bay.

 

1985 Chất Ngọc CT


 

12. Không Đề 1

 

 

Trong nhiều lúc bi quan và chán nãn

Thấy cuộc đời lãng đãng kéo dài sao!

Nghiệp kiếp này đền trả đến khi nào?

Ôi thời gian chẳng chiều lòng ai ! Tá!

#

Có những lúc mơ được làm đời lá

Non mởn mà trên nhánh biếc xôn xao

Nghe tiếng chim cất giọng hót ngọt ngào

Ru đời lá với chuổi ngày óng ả!

#

Mà quanh đây sao khoảnh trời tối hẹp.

E dè nhìn đâu ánh sáng tương lai!

Phận Kiều Tử chẳng tìm được thoải mái!

Biết bao giờ ta nắm giữ tương lai!

 

  Chất Ngọc CT

 1985

 


 

17.  NGUYỆN CẦU

 

 

 

Lòng thành con hướng đến tòa sen,

Nguyện cầu nay là một thói quen

Niềm tin là cội nguồn sức mạnh

Chữ Sắc Không lại giúp thành nên.

 

 

 

1984                  Chất Ngọc CT

 

 

 


 

 

 

18.GỬI MỘT MIỀN XA

 

Nơi quê tôi chỉ hai mùa mưa nắng,

Nên chưa hề nhìn được tuyết gió đông,

Cũng chưa thấy được nắng đào hồng,

Cùng gió nhẹ đưa thu vàng khe khẻ.

 

*

Và miền Bắc xa xôi, từ thưở bé,

Đã thân thương trong giấc ngủ mơ màng,

Niềm tự hào trong tâm khảm tôi mang

Trong trang sách in còn thơm mực mới.

 

Mỗi lúc đọc thấy lòng tươi roi rói,

Đây phố vàng lã lướt lá thu rơi,

Đào Nhật tân, hồng rực rỡ đón mời,

Mà thi văn, mà những bài ca gợi.

 

Tôi như thấy vị hồng trên chót lưỡi,

Mùi vải thơm tu hú liệng vui mừng,

Và trong xanh dòng suối hát tưng bừng

Thấp thoáng ẩn trong lùm cây rậm mát.

 

*

Miền đất đó cũng trong cùng đất nước,

Mà hai đầu xa lắm nhịp cầu ô

Vẳng đâu đây giọng hát nghe mơ hồ:

“ Quê hương tôi có sông đào xinh xắn”.

 

Trời đang hửng mà đâu rồi màu nắng,

Lòng xốn xang cho miền đất tôi thương

Trời chẳng yên lành cho mây trắng vương

Xin gửi đến niềm thương tôi vời vợi.

 

 

Chất Ngọc CT

 1989

 

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
19/10/2014(Xem: 9058)
Cuộc đời này vốn vô thường, huyễn mộng… Là con Phật thì ai cũng rõ biết. Kiếp người là giả tạm, phù du, mong manh ngắn ngủi… là người học Phật thì ai cũng đã thấu hay. Quy luật “sinh trụ hoại không” của muôn đời thật phũ phàng và vô cùng nghiệt ngã, hỏi có mấy ai vượt thoát khỏi vòng kiềm tỏa chặt chẽ của nó? Dẫu rõ biết, dẫu thấu hay, nhưng vì vẫn là một chúng sanh, một sinh linh bé nhỏ, đang còn hụp lặn giữa bể khổ trầm luân, trôi lăn giữa dòng sinh tử luân hồi, nên chúng ta cứ luôn luôn sẵn sàng cho những giọt nước mắt tuôn rơi không chỉ khi tiếc nuối đau buồn với tổn thất, mà còn với lúc hạnh phúc mừng vui. Nước mắt lưng tròng, rơi rớt đầm đìa, trào tuôn ràn rụa… thì cứ để chúng tự nhiên xuất đáo, tự do bay nhảy, không chuyện chi phải kềm nén, đắp đê ngăn đập để chặn đường rơi lối chảy của chúng. Khóc được cứ khóc, đó là chuyện bình thường. Khóc với tâm bình thường thì vẫn không hề xa Đạo.
18/10/2014(Xem: 8397)
Nâng bàn chân Mẹ hôn lên Bàn chân nhỏ nhắn thuyền lênh đênh dòng Hôn nhăn nheo gót từng hồng Bao năm lặn lội đường trần nhiêu khê Bàn chân tất tả đi, về Đường phù hoa phố, đường quê mùa làng Bàn chân từng bước cao sang Từng hành khất gạo lo tròn bữa cơm
18/10/2014(Xem: 7923)
Đất Trời nuôi dưỡng vạn loài Sao ta nở giết chẳng hoài đoái thương Trời dạy ta biết tỏ tường Đất dạy ta phải yêu thương nhau cùng
17/10/2014(Xem: 9883)
Động Tĩnh Như Nhiên Một bữa học trò tới hỏi Thầy: - Thưa Thày, mấy bữa nay lòng con không yên, tâm con động. Làm sao đây? Thiền Sư: - Động thì cứ động, sao phải mong tĩnh. Vài bữa sau, học trò lại chạy tới: - Mấy hôm rày con ngắm trời xanh trong, nước suối văn vắt, thấy lòng yên tĩnh lạ thường. - Tĩnh thì cứ tĩnh sao phải nói ra thành động. - Bao năm rồi con theo Thầy, nhưng tự cảm thấy chưa hiểu được gì. Lòng con lúc tĩnh, lúc rối... Thiền Sư: - Ta cũng như con, lúc rối lúc tĩnh... Nhưng ta không thấy phải nói ra điều đó thành ngôn ngữ. Ta chỉ... như ngồi yên trên con thuyền ý thức, mặc cho sóng lòng chao đảo hay yên bình..*:) happy
15/10/2014(Xem: 9369)
Vâng, em sẽ về Quảng Ngãi thăm anh. Khi nắng hoàng hôn nhạt nhòa trước ngõ. Khi quê anh, qua rồi mùa mưa gió. Em sẽ về, vì vẫn biết anh mong.
15/10/2014(Xem: 12406)
Vang Vọng Nguồn Thương (tập thơ)
15/10/2014(Xem: 9516)
Cuộc chờ Cuộc hẹn – hôm nay Cuộc vui sơ ngộ Cuộc đày đọa qua. Mây nghiêng Nghiêng dặm quan hà Nửa chìm bóng mộng Nửa pha phôi chiều.
14/10/2014(Xem: 9002)
Xông vào dông bão ngồi chơi Một khi tâm tịnh bão thời cũng yên Xông vào chợ búa đảo điên Một khi tâm sáng chợ nghiêng cũng lành!
14/10/2014(Xem: 9389)
Tuổi đời đã sáu mươi già Thân thể biến đổi trán đà xếp ly Mắt mờ tai lãng lắm khi Bộ đi chậm chạp nạng ghì chống thêm
12/10/2014(Xem: 8586)
A ha, tay bắt được vàng Lộc duyên thu hốt ngập tràn si mê Phước bất tận hưởng lặng nghe Mở lòng từ ái sớt chia tay người.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Senior Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com ; http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
quangduc@quangduc.com , tvquangduc@bigpond.com
KHÁCH VIẾNG THĂM
110,220,567