1.
Có Xuân nào,
Không mai vàng trước ngõ
Không câu đối giao mùa,
Tỉnh thức – Xuân từ đó…
Giọt sương trong – Phật Thừa !
2.-
Có Hạ nào,
Không ửng trời lựu đỏ
Không gió rát bên thềm
Nhặt chút tình hoa cỏ,
Tan nỗi sầu cô miên.
3.-
Có Thu nào,
Không cánh chim vởi vợi
Không mây trắng qua thềm
Tình sen thu khẻ gọi
Vầng trăng mẹ diệu huyền.
4.-
Có Đông nào,
Không đất trời trở dạ
Không giá buốt đêm thâu
Mắt đời rưng lệ đá,
Giọt tinh sương nhiệm mầu.
5.-
Có loài hoa
Nở bên trời cát bụi
Nở bên trời gió sương
Tháng ngày như lầm lũi
Như hoa cỏ đưa hương.
6.-
Có mùi hương
Dù mãi ngàn năm nữa
Dâng đời bao ý thơm
Từng giọt cam lồ - sữa
Tịnh hóa một tâm hồn.
7.-
Có cuộc tình
Giữa ngàn phương ảo hóa
Vi diệu lời bình yên
Mây trắng về muôn ngã
Thắp sáng trời Hoa Nghiêm.
8.-
Có con sông,
Tháng ngày xuôi dòng chảy
Chở bao nỗi đời đau
Âm thầm trôi đi mãi
Từ vạn thuở xưa sau.
Chở bao mùa sương gió
Về bên trời viễn phương
Để ngàn mây từ đó
Vỗ khúc đoạn vô thường.
10.
CHIM VỀ
Lảnh lót bên dòng trong
Phơi cánh nắng mai hồng
Hỏi chim, rằng: có biết ?
Tình mây trắng hư không.
11.
CON THUYỀN
Con thuyền nào
Ngàn phương về bến đổ
Ngừng nhịp sóng thời gian
Vầng trăng tròn gương cổ
Mưa gió tạnh tràng giang.
12.
HẠT BỤI
Hạt bụi nào
Ngàn năm bên lối nhỏ
Trút niềm đau muộn phiền.
Ngàn năm mang hơi thở
Dìu vợi trời tam thiên.
13.
GIỌT SƯƠNG
Góp hương rừng núi biếc
Trong ngần gương thủy tinh
Giọt thơm miền sinh diệt
Giữa muôn trùng tử sinh.
14.
HẠT PHÙ SA
Đổ xuôi miền du mộng
Cho sắc màu cỏ hoa
Muôn bến đời gió lộng
Bồi bải khắp trời xa.
15.
CHIẾC LÁ
Khi già hương tư tưởng
Đã gội sắc hương rừng
Một thoáng xanh muôn hướng
Chiều lên về cội nguồn.
16.
VẦNG MÂY
Vầng mây nào
Từ hằng sa pháp giới
Chở vô lượng hào quang
Vô lượng thời gian tới
Từng sát na Niết Bàn.
17.
THANH ÂM
Thanh âm nào
Mười cõi mây tụ lại
Vi diệu trời Quang Âm
Diệu tâm từ địa đại
Nghe mười phương thậm thâm.
MẶC PHƯƠNG TỬ.