Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Đám mây và dòng sông (thơ)

31/03/201416:36(Xem: 12912)
Đám mây và dòng sông (thơ)
Cloud_River





1- đám mây đi qua dòng sông

tôi mất bóng và tôi vỡ ra

dập dềnh trôi xác ma quá khứ

tế bào óc tim tóe lên ánh lửa

bập bùng bên này

leo lét bên kia

bít bùng thế giới đa tri

đường ngược đường xiên

hình học kỷ hà

con người được lập trình

nút “enter” gõ phím

màu chiều thu

không còn mang sắc tím

tia phản quang

gãy góc lưng trời

chú bướm Trang sinh

dẫy chết không-thời

có đạo sĩ phải bỏ non đốt áo

ôi! có một sự thật

gai đau nhức nhối

lấy kính hiển vi xem

kiến thức mù lòa

máu này vô trùng

miễn nhiễm tận ngoài da

nhưng hoại thư đã ăn sâu tròng mắt

ảo tưởng trổ hoa

miền thiêng liêng lên ngôi vật chất

mệt mỏi ước mơ

nhựa độc tứa cành xanh

chỉ còn một nỗi riêng

là hạnh phúc cũ càng

theo vó ngựa

rượt nắng chiều sắc tái

có người đi qua con đường

xác hư vô quến lại

nhặt bóng mình

nửa xám nửa rêu đen

vá víu tình thương

tri kiến đỏ ghèn

bụi ô nhiễm ngược xuôi tất bật

có những cuộc lên đường

bộn bàng trăm ngã

con cá lên non cao tập bơi

chú ngựa già xuống biển sâu tập lội

cõi này rứt lấy niềm tin

cõi kia khoác vội hành trang

những bản ngã no đầy

thèm vương, thích bá

những bản ngã ngật ngầy

kiêu căng, vật thực

hãy nhìn và hãy vỗ tay

bầy kiến khe sâu tha mồi về tổ

đàn gà chợ chiều bới rác kiếm ăn

chẳng có ai loét miệng

chẳng có ai nhăn răng

bút còn, mực còn

run tay chẳng viết

tâm còn, trí còn

va động vách đá vô tri

thổi vào hang đen rỗng ruột

thơ, có lẽ,

là người tình giấu mặt

sợ lấm hoen xác chữ dung phàm

nàng ra đời

chẳng thực tế điểm trang

tìm kiếm mãi

hóa người ngu lẩn thẩn

ôi! xót xa chi

mà con trăng hổ ngươi cúi mặt

ôi! buồn thương chi

mà cái tổ nhện giăng

giăng mắc đầy trời

buổi sớm tiếc cánh hoa rơi

buổi chiều thì sầu vẩn sầu vơ

vì mù sương non xanh quá đẹp

anh và tôi

tiếc là không ngồi chung chiếu văn

em và tôi

tiếc là từ lâu thích đeo mặt nạ

vỗ bụng rỗng

thấy mình vô ngã

lừa dối chi văn hiến mấy nghìn năm

có lần

ngồi đốt lửa dưới cụm núi san hô

giọt sương sao lại rơi ngay vào mắt

mường tượng chống chiếc lá tre qua sông

sào gãy hồi nào chẳng biết

tìm kiếm quanh mình

chỉ còn giun dế kêu rên

con cóc trong hang đâu đó nhảy ra

và con quạ đen

đậu cô đơn

bóng tùng gãy đọt

rồi rừng đen phết thêm họa tiết

buồn con sông trầm ngâm

khổ đau và sự chết

chẳng cũ mòn

chẳng mới mẻ

trôi hoài

trôi hủy mấy nghìn đông!
Cloud_River2

2- vẫn là đám mây đi qua dòng sông

thả chiếc bóng thức tri hư ảo

có kẻ làm bài toán tâm hồn

không có dấu trừ

chỉ toàn dấu cộng

cộng lợi lộc, cộng công danh

cộng trăm thứ phù phiếm xì xèo

rồi lập nghĩa phương trình

trăm vui một khổ

giảng thuyết ngàn trang

bốc mùi tục đế

hang thẳm Ràgu

chẳng có thánh thần giữ cửa

tha hồ cõng mộng nghêu ngao

có sự sống

chỉ cần tí lửa

một khoảng trời không

thỉnh thoảng thở

và đôi khi tập hú

có sự sống

nuôi tế bào suy nghĩ

sáng tạo một từ thôi

đã hạnh phúc ngất ngây

có sự sống

thiết tha được tách hẳn đàn bầy

muốn cô độc

muốn cô liêu

một vài phút giây rừng sâu tê giác

có sự sống bình an

một chung trà giản dị

cùng nụ cười lặng lẽ tình thâm

có sự sống

được yêu thương

và thèm chút lỗi lầm

để thấy rõ chất người hơn

cùng anh em đồng loại

ai đánh đổi sự sống

bằng xu rau, hào cải

bằng mật mã tính toan ký hiệu gươm đao

xương cốt chất cao

hãnh diện tháp người

dành chỗ đứng, tranh chỗ ngồi

trơ trân, bù nhìn, phỗng đá

nếu chỉ nuốt vật mà no

chỉ no bụng làm sao no óc

nếu tiện nghi, lâu đài, xôi thịt là vinh quang

nhà thơ nhà văn đời này

đâu có miệt mài còng lưng phu chữ

lại đâu có khổ hạnh sư ẩn sĩ

lên non mây ăn lá tầm ma

đây đó vẫn có người

cày xới cánh đồng hoa

vãi mầm xanh, mầm măng lú nhú

cày xới mãi khóc cười ngất ngứ

tác phẩm đem rao bán chợ trời

khách, trăm người qua

có ai ngoảnh lại

phủi từng chữ

che tay

miệng ngáp!

ôi!

nếu văn minh: một bước gót lầm đi tới

thì văn hóa phải hai bước thất thểu quay lui

soi mặt nhau nhập nhọa tối thui

đâu đó chợt thấy mình lạc hậu

nếu bước mãi

càng thụt lùi thêm mãi

sẽ tao phùng

cái thuở chưa sinh!

có một vị sư già tụng một biến kinh

gõ tánh không giữa dập dềnh hương khói

bên này cột

bên kia trói

loay hoay hoài kẹt giữa hai biên

chiếc hố giữa anh và tôi

nhảy mãi hóa điên

cái còn lại

coi chừng va đầu cánh cửa

cái còn lại

coi chừng than lửa

đốt nghi tình

lạnh buốt kiến tri hoang!

ôi! trò chơi đại hóa bất toàn

bình nguyên mật

lũ gấu rừng ăn hết

chữ nghĩa mấy nghìn năm

loạn thư, loạn triết

đống tro tàn khái niệm ba hoa

có kẻ đua đòi tư tưởng Hy-La

học tây phương nhị nguyên thơ trẻ

đi ngược đầu vào cõi nhân sinh

dẫu Nietzscher có đập đổ thần linh

mọi giá trị mù sương phức rối

mớ thuần lý bọc đùm bao nỗi

ảo thuật gia biến hóa lọc lừa

lòng đã tràn mà trời vẫn cứ mưa

lệ còn chảy đầu nguồn cuối bểôi!

bức “chó mây” màu tranh kể lể

cứ vẽ hoài

cứ chưng hoài

ngứa mắt trăng sao

chống trượng Khổng Khâu nhập thế ra vào

Lão Đam cỡi ngược trâu xanh

con đường khói sương để dấu

ôi!

cúi gập người mà ho khan

rơi đau cục đờm tri kiến

ngửa cổ lên trời mà than

phiến đá từ hư không

hốt rơi lổ trán

biết nói gì cát bụi lấm đầy ta

rậm rịt bên sông

lau cỏ quê nhà

lạnh lẽo trăng

lạnh lẽo hư vô

bốn bề còn ai bè bạn

bốn bề nhân tình

lẽ nào khô hạn?



3- vẫn là đám mây đi qua dòng sông

chẳng thấy chân dung

chỉ thấy māyā ảo hóa

đêm mộng mị

mặt đất chao nghiêng

chân trời chao nghiêng

ước mơ

và nỗi đời cũng chao nghiêng

đồng quy, nghịch lực

phận người đi chân đất

lọ mọ dẫm lên hồn chữ hồn văn

những trang sách không còn trăng

gai mọc thành cây thành rừng

nhốt mùa xuân

nhốt tuổi thơ trong từng kẽ lá

cắt mặt thành hai

cắt mặt thành ba

cứ cắt mãi xếp thành diện mạo

tro tiền sử

dính đầy vai áo

hội hóa trang nhảy múa tung tăng

con đường đứng

con đường nằm

ngơ ngác lối về bỏ cuộc

ca dao của mẹ

quay cuồng giữa phố đông,

đèn mờ, hắc điếm

không còn quen lội ruộng, mò ao

cánh cò xưa điện chớp hàng rào

tao nôi nhện giăng

cối xay sàn thúng rế nia

còn thừa củi đốt

điều nhân nghĩa nói hoài miệng nhạt

thương các em nghèo nàn

thiếu vắng giấc mơ

trang giấy học trò bập bè i tờ

truyện phép, truyện hình, hiệp sĩ, đĩa bay,

vệ tinh khạc lửa

lười suy nghĩ,

lười dạo chơi

lười nghịch hoa đuổi bướm

chim ca bên rừng

suối hát ngàn khe

vách núi lặng câm

đêm thỏ khóc trăng

ngày bụi công nghiệp mặt người che kín

nhà thơ đứng giữa phố dài

xem bóng mình tĩnh vật

sâu hoắm nhiều chiều

nhiều kiểu bon chen

bấm đốt ngón tay

ngày này tháng này năm này

chẳng tìm ra quán trọ

chung cư, khách trạm thì dẫy đầy

mà không còn ôxy để thở

dật dờ hồn

dật dờ óc

dật dờ tim...

ghé công viên ngắm cảnh

cỏ cây cũng ủ rủ ưu phiền

lá hoa cũng khô kiệt thiên nhiên

xanh đỏ trắng vàng

ni lông hóa nụ

vật thể hóa mỹ miều vô kể

đi tìm mình lạc giữa bơ vơ

lại lên con tàu từ năm bảy sân ga

lại gẫm suy đời người không bến đổ

cả anh cả em cả tôi cả chị

cả cao sĩ hiền nhân

cả thi gia nghệ sĩ

kẻ xa lạ cuối cùng đã đốt tuổi đốt tên!

lầm lũi ven đường

(biết bao là ven đường)

bọ hung thi cuộc với ốc sên

lỗn ngỗn bò

lêu đêu kiếm rác

hôm qua hôm kia

rác đầy như núi lớn

ô nhiễm tinh thần

ô nhiễm thánh linh

mắt người trí đau

thế gian bác sĩ rập rình

mổ tế bào

chẳng tìm ra mảnh ung, cục bướu

thư pháp chữ tâm

ruộng đồng chữ tư

xóa sạch cả

chẳng ai hoài công

thu nhặt độc tương lai

ôi! mây! mây! mây!

bài hạo ca non xanh sĩ khí

tùng trúc già

cúi mặt

giọt sương đau

ngàn trang văn chương

không nói được khối sầu

vỡ thành hạt

nếm nghe chừng mặn muối

thơ vốn cao sang

khoác mầm xanh tươi rói

từ đống sách nhàu

mối mọt với tàn hương

chữ thắp đèn

chữ vỗ ngực đi đêm

qua mấy khúc sông

qua mấy con đê

qua mấy triền cao dốc đứng

chênh vênh trời

chênh vênh đất

chênh vênh đỉnh mù sa...

bước ngược qua ngày

vào cõi sa-bà

thơ mọc cánh tự do bay mất

có cái gì vô danh

bên bờ ranh sự chết

nhập nhòa sắc màu

đi vào hoang tưởng sơ nguyên

những dòng sông giao nhau

rỗ mặt thung triền

ông già hiền triết đông phương

lỡ khóc lỡ cười

nụ cười phất phơ sương hồng gió trắng

tạc giữa điêu tàn

chiều!

thông điệp yêu thương!

đốt lửa trên non

trêu cợt mộng trường

mai mốt sẽ

ta lại lội trần chân đất

ta lại học thứ tha

lại vui buồn như thật

nếu không được

bèn đưa tay xóa ấn

hốt rơi! hốt tụ! hốt tan!

có cái gì trên tay

câu hỏi? dấu than!

MINH ĐỨC TRIỀU TÂM ẢNH


Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
25/07/2020(Xem: 6632)
Khổ đau bao trùm cả nhân loại, cả thế giới. Đó là một sự thật, không ai có thể chối cãi. Chính vì không ai có thể tránh khỏi, khổ đau trở nên bình thường trong cảm nhận chủ quan của mỗi người; và nó chỉ khởi hiện rõ rệt khi bị đẩy lên vượt mức. Đến lúc ấy, người ta mới gục đổ và chịu nhìn nhận sự thật. Chúng ta vờ quên đi rằng có một sự khổ, nhỏ hay lớn, luôn chực sẵn để đến với mình, bất cứ lúc nào. Chúng ta ngoảnh mặt với khổ đau, cố bám lấy những niềm vui tạm bợ để vượt qua đời sống này; hoặc giả, chúng ta đã tập quen chấp nhận, chịu đựng khổ đau.
23/07/2020(Xem: 7122)
“Hoa Tâm Vườn Đạo Vô Ưu” Anh đi vội quá... Bao người tiếc thương Tiễn anh tháng 6 trời mưa Lời thơ nghe đắng bên đời hợp tan Cuộc đời anh sống hiên ngang Chân thành giản dị chứa chan lòng mình Đi qua sóng gió nhục vinh Thăng trầm dâu bể tử sinh vẫn là Vẫn là đôi mắt tinh anh Đạo tâm bút lực nếp lành quê hương Anh xong một kiếp dạo chơi Nhân gian còn lại một trời văn chương Chiều mưa tháng 6 tiếc thương Vô ưu tỏa ngát một vườn hoa tâm Cõi về anh bước thênh thang Tử sinh một thoáng để mà nhớ nhau…
23/07/2020(Xem: 7121)
Nghiên cứu lại danh tăng nhân tài thời đại ! Ngưỡng phục thay... bậc gìn giữ gia tài ... Nào Phật học Tự điển, Đại tạng kinh ... miệt mài. Cùng những bài pháp thoại thâm uyên hiếm có , Từ Đấng Từ Phụ , Cha lành đã giao phó ... Cúi đầu lễ kính Tôn Túc nguyện tri ân , Tiếc hơi muộn... để có thể dấn thân , Tự hứa còn hơi thở ...sẽ còn gắng sức!
19/07/2020(Xem: 5050)
Có đôi lúc vẻ ngoài thật bình tĩnh ! Ai biết cho ....trong lại rối thế này, Tin buồn thân quyến cứ đến hàng ngày . Nhủ nhủ thầm .. cộng nghiệp của thế kỷ !
16/07/2020(Xem: 7627)
Độc cư nhiều năm chẳng đi đâu ! Nên chi phong tỏa tại Úc Châu, Chẳng nghĩ mình đang chịu quản thúc ... Hai bốn giờ ...thời gian qua mau . Từ lâu tri túc nên chưa thiếu, " Huyễn, hoá " luôn ghi nhớ trong đầu Hãy lo bồi dưỡng thêm công đức, Kiên trì.. nhẫn nại thoát bễ dâu?
15/07/2020(Xem: 5800)
Cuộc sống nơi trần gian này ngắn lắm! Muốn thanh thản an hòa học chữ buông Những lục dục thất tình khi ngồi ngẫm Có lúc thật vui nhưng cũng thật buồn "Ba vạn sáu nghìn ngày" đâu là mấy Nhắn nhủ cuộc đời ngắn ngủi ai ơi! Vì cơm áo gạo tiền nên cật lực Mấy ai tránh khỏi vất vả thân người
15/07/2020(Xem: 5417)
Mâu Thuẫn ! Kính dâng Thầy bài thơ sám hối của con mỗi khi tâm loạn động Kính chúc Thầy pháp thể khinh an , HH Có bao giờ tự mình thấy ra mâu thuẫn ? Quay vòng vòng trong loạn động ngã tâm Làm sao phân biệt thiện ác tránh sai lầm, Cần tinh tấn mới diều phục và tỉnh giác .
15/07/2020(Xem: 6245)
Cưỡi hạc bay về tận cõi xa Sinh thành dưỡng dục thấm trong ta Đem đường chân chất nhờ tình Mẹ Giữ lối hiền hòa cảm đức Cha Hết cả phần đời nào quản ngại Nhiêu khê mọi thứ chẳng nề hà Theo hương sống nguyện, sao cho xứng Con cháu noi gương rõ phúc nhà.
13/07/2020(Xem: 13490)
Mô Phật- Xin thầy giảng giải về sự khác nhau giữa Phước đức và Công đức? - Công đức là sự xoay nhìn lại nội tâm,(công phu tu hành) dùng trí sáng suốt, thấu rõ sự thật, dứt trừ mê lầm phiền não. - Công đức có thể đoạn phiền não, có thể chứng được bồ đề, còn phước đức thì không. Phước đức là những việc làm lành thiện được làm ở bên ngoài hình tướng như bố thí, cúng dường, từ thiện, giúp ích cho mọi người… - Phước đức không thể đoạn phiền não cũng không thể chứng bồ đề, chỉ có thể mang đến cho bạn phước báu. “Do đó chúng ta nhất định phải phân biệt rõ ràng công đức và phước đức.”
13/07/2020(Xem: 5674)
Đời ! Kính bạch Thầy , nhân có bạn gửi email: Than rằng nghe tin tức hoài khổ quá , con vội gửi bài thơ này . Kính dâng Thầy xem cho vui HH Bàn cờ thế giới hiện sắc không ! Đừng nhìn, nghe, đọc sẽ băn khoăn. Hãy cười tự nhủ mưa ...rồi nắng, Dành chút thời gian lặng soi mình . Lỡ vướng luân hồi chịu tử sinh, Xem như lửa cháy đến mặt . đầu Làm sao tháo gỡ mầm nhân xấu Niệm..trước chấp tàng ... đấy vô minh
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]