Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Mẹ Tôi

19/09/201317:12(Xem: 10970)
Mẹ Tôi

red_rose_59Trời Melbourne đã vào cuối đông nhưng vẫn còn lạnh, lạnh đến se người. Ngoài trời đang mưa, ngồi đọc những bài văn, bài thơ ca tụng công Cha, ơn Mẹ, tôi bỗng nhớ đến Mẹ tôi vô cùng và muốn viết đôi điều về Mẹ, để bày tỏ lòng thành kính tri ân của tôi đối với Mẹ, bởi hình như tôi chưa bao giờ nói cho mẹ biết, tôi mang ơn Mẹ biết dường nào.
Tôi sinh ra đời giữa thời ly loạn, nên chưa đầy tháng tuổi tôi đã không còn Ba, Mẹ tôi lúc đó mới 28 tuổi đã phải một mình đem hai con thơ đi lánh nạn phương xa. Nhờ trời thương có người tốt bụng giúp cho Mẹ tôi có công ăn việc làm, nơi ăn chốn ở. Mẹ con tôi đã sống những tháng ngày bình yên. Nhưng năm tôi lên 10 tuổi ,vì sơ ý, tiền bạc của cải Mẹ dành dụm để lo tương lai cho anh em tôi bị mất sạch, Mẹ rất buồn và một năm sau Mẹ tôi tái giá với hy vọng có người phụ giúp Mẹ lo cho anh em tôi.
Mẹ tái giá, nhưng lúc nào cũng bảo vệ các con của Mẹ. Tôi nhớ có một lần, không biết Mẹ tôi và Chú Ba ( tôi gọi chồng sau của Mẹ tôi là Chú Ba) cãi nhau về điều gì, tôi nghe Mẹ nói “ Tôi lấy chồng vì con chứ không phải vì chồng mà bỏ con” Và có lẽ vì lời nói cứng rắn đó của Mẹ mà suốt 10 năm sống chung với cha ghẻ, tuy không có được sự thương yêu trìu mến của người cha nhưng tôi không bao giờ bị Chú Ba la mắng.
Cuộc đời của Mẹ, kể từ khi tôi hiểu biết, tôi thấy Mẹ ít khi lo cho chính bản thân Mẹ mà lúc nào cũng để tâm lo lắng cho chồng con, cho thân bằng quyến thuộc và ngay cả cho những người quen biết chung quanh, ai cần gì đến Mẹ, Mẹ đều tận tâm giúp đỡ.
Tôi còn nhớ, có một hôm tôi với Mẹ trên đường đị bộ về thăm Ngoại, dọc đường thấy có hai người đàn ông đang đánh nhau, có mấy người đứng gần đó nhưng không ai vào can, Mẹ tôi lúc đó đang mang thai, cái bụng khá lớn, nhưng Mẹ đã xen vào để can, mấy người kia nói Mẹ làm vậy rất nguy hiểm vì lỡ Mẹ bị đánh trúng bụng, nhưng Mẹ nói người ta thấy cái bụng của Mẹ người ta sợ, và quả thật như vậy, hai người đàn ông kia sợ đánh trúng Mẹ nên đều dừng tay, nhờ vậy mà tránh được sự xô xát có thể gây thương tích; Một lần ở trong xóm có hai thanh niên gây gỗ, cầm dao đòi đâm chém nhau, Mẹ cũng bất chấp sự nguy hiểm, chen vào để cản ngăn. Mẹ tôi đã làm những việc mà người khác cho là điên rồ, nhưng Mẹ đã không cảm thấy như vậy.
Thời gian Mẹ bán hàng ngoài chợ, có mấy chú lính đến mua hàng và hỏi Mẹ tôi cách kho nấu... thấy tội nghiệp, Mẹ đã nhắn người kêu tôi xuống đem số hàng các chú lính mua về kho nấu sẳn rồi mang ra cho các chú ấy, Mẹ nói : “ Mấy chú đi lính xa nhà cực khổ, mình giúp cho họ, sau này anh con có đi đâu cũng được người giúp lại”. Và không hiểu có phải vì những gì Mẹ đã làm cho người khác không mà sau này khi Anh tôi đi lính Xây Dựng Nông Thôn, tại những nơi anh trú đóng, anh đã có được những người Mẹ nuôi, chị nuôi, em nuôi thương mến, săn sóc cho anh.
Năm 1975, khi đất nước được giải phóng, đời sống người dân có nhiều xáo trộn, trong xóm tôi cũng có nhiều gia đình di tản về nơi khác làm ăn sinh sống. Trong số đó có một gia đình thiếu nợ Mẹ tôi khá nhiều, khi tôi đề cập đến số nợ đó Mẹ đã thản nhiên nói: “ Nếu họ không trả thì coi như kiếp trước mình đã thiếu nợ của họ, còn nếu mình không nợ thì có ngày họ cũng trả cho mình”. Một năm sau gia đình đó trở về, họ thương lượng với Mẹ cho họ từ từ trả số nợ đã thiếu. Gia đình này có lập một quán nhỏ bán quà vặt, bà ấy đã đề nghị Mẹ cho các em tôi khi nào muốn ăn quà thì ra mua để trừ bớt tiền, các em tôi nghe vậy rất mừng, nhưng Mẹ đã nói : “Tụi con khi nào muốn ăn thì Mẹ cho tiền ra mua ăn chứ không được mua trừ nợ vì gia đình người ta chỉ nhờ vào quán hàng đó để sống thôi, tiền họ thiếu khi nào có họ trả” Và mấy năm sau, gia đình ấy có người con được đi Mỹ đã gởi tiền về cho gia đình và họ đã trả cho Mẹ tôi tất cả số tiền họ thiếu.
Nói về Mẹ thì có nhiều điều để nói lắm, nhưng có một việc mà mỗi lần nhớ đến tôi đều xúc đông cho dù việc đó đã xảy ra cách đây 30 năm rồi. Khi tôi có thai lần đầu tiên Mẹ rất mừng, Mẹ chuẩn bị đủ thứ để khi tôi sanh có mà dùng, Mẹ và các em tôi đã vào rừng tìm hái những loại lá đem về phơi khô để sắc cho tôi uống sau khi sanh… nhưng chẳng may khi được 3 tháng thì tôi bị hư thai, chồng tôi báo tin cho Mẹ biết để Mẹ đừng có lo chuẩn bị nữa. Tưởng chỉ vậy thôi, không ngờ mấy ngày sau khi tôi đang nằm nghỉ, tôi nghe tiếng người em chồng tôi kêu “ Chị Hạnh ơi có Má chị xuống nè” Tôi giật mình tỉnh dậy mơ hồ như là mình vừa chiêm bao, nhưng khi nghe em tôi kêu thêm một lần nữa , tôi ngồi bật dậy chạy ra ngoài thì thấy Mẹ tôi đang đứng đó với gương mặt đỏ bừng, dáng vẻ mệt mõi, nhưng trong ánh mắt Mẹ là sự vui mừng. Mẹ tôi từ trước vốn ít khi đi đâu xa một mình, vậy mà Mẹ đã đành để các em tôi ở nhà, lúc đó người em kế tôi mới 13 tuổi, Mẹ lặn lội đi từ ĐaLat xuống Vĩnh Long , một nơi mà Mẹ tôi chưa bao giờ biết đến, đi tới đâu Mẹ hỏi đường tới đó và cuối cùng Mẹ cũng tìm được nơi tôi ở. Mẹ đến để mang cho tôi túi lá khô để uống , chai thuốc rượu để xoa bóp và một hủ gừng ngâm muối được chôn dưới đất để cho tôi xông hơ. Mẹ xuống để lo cho tôi, Mẹ lo rằng nếu tôi không kỹ lưỡng, sau này sẽ yếu. Viết đến đây tôi chợt nhớ mấy câu thơ của một Thiền Sư Nhật Bản :
Ôi Biển cả!
Nhìn Thấy biển
Mẹ tôi ơi!!!

Đúng vậy, chỉ có sự mênh mông , bao la của biển mới bao hàm được tình thương của người Mẹ đối với con. Mẹ tôi là vậy đó.
Chúng ta thường nghe nói ở cõi Cực Lạc, tiếng chim muôn ca hót… đều là những bài pháp vi diệu. Với tôi ngay tại thế gian này, những việc làm của Mẹ, những lời nói chân tình của Mẹ, đều là những bài pháp vi diệu, vì từ đó đã huân tập cho tôi những suy nghĩ, những việc làm để ngày nay khi tôi chập chững đi vào Đạo, tập hành theo lời Phật dạy tôi cảm thấy rất dễ dàng vì chính Mẹ đã dạy cho tôi lòng từ bi, hiểu biết về nhân quả, biết sống vì mọi người và nhất là biết thông cảm, tha thứ. Mẹ tôi tuy không hề nói cho tôi nghe Phật dạy như thế nào, nhưng bây giờ ngẫm nghĩ lại những gì Mẹ đã làm, đã nói rất hợp với giáo lý của Phật. Đã từ lâu tôi đã được học về lý Đạo mà tôi không hay biết…
Kính lạy Mẹ, hôm nay con xin nói với Mẹ một điều : Con của Mẹ không thành danh đó là nghiệp của con, nhưng con thành nhân đó là nhờ công ơn của Mẹ.
Với muôn Bồ Tát viên thành
Mẹ tôi là bát nước lành giữa trưa.

Mùa Vu Lan 2007
Thanh Phi

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
08/05/2021(Xem: 7889)
Kính dâng Thầy bài viết về ngày Mother’s Day. Cứ mỗi năm đến ngày Mother’s Day và lễ Vu Lan thì hình ảnh Thầy rơi lệ trong một bài pháp thoại mùa đại dịch lại hiện ra ...Tình thương Mẹ của Thầy đã biểu hiện trong ánh mắt, nụ cười qua những bức ảnh và khi nói về Niệm Phật Thầy luôn đọc bài thơ Sám Niệm Phật mà Cụ Bà Tâm Thái đã đọc từ kinh Tam Bảo của nhiều chùa xưa . Hôm nay nhân sưu tầm bài viết có một câu của bà mẹ gửi cho con ...kính ghi chép lại và kính dâng những ai từng rơi lệ dù là nam nhi .. " Con trai của Mẹ, nếu buồn hãy cứ khóc, đừng giấu nước mắt vào trong như những người thường chỉ dạy . Con trai khóc cũng không sao cả, nếu nước mắt này giúp cho điều lo lắng về mẹ và buồn bả không được gần Mẹ sẽ vơi đi và giúp con cảm thấy nhẹ nh
07/05/2021(Xem: 4866)
Con vẫn biết : Với thời gian Mẹ không còn nét diễm kiều đài các ! Nhất là khi Cha khuất bóng nhiều năm Một mình lo toan với trăm việc ứ đọng ...ngầm Mẹ âm thầm làm việc không giờ nghỉ !
04/05/2021(Xem: 6367)
Hạnh phúc thay được tham cứu một dòng Thiền ! Kính dâng Thầy bài thơ để tri ân những gì con đã học được trong Tổ Sư Thiền và nhất là về công án . Kính bạch Thầy con đã mê say đọc và nghiên cứu từng công án và đã học được thêm chút ít nên rất hạnh phúc mỗi ngày Bài thơ này xin kính tri ân Thầy khi nghe Sư Phụ Viên Minh dạy phải có giác ngộ mới nói đến giải thoát được . Kính đảnh lễ Thầy và kính chúc sức khỏe Thầy Hạnh phúc thay từ ngày học về công án! Mỗi lần tham cứu có cơ hội đào sâu ... Vừa học hỏi vừa biết trình độ tới đâu . Thọ nhận, liễu thông chút nào Chân lý?
04/05/2021(Xem: 4303)
Rừng rộng ôm non cao Trời mây đón cánh chao Bước phiêu bồng thoăn thoắt Bến tang thương gọi chào Mồ hôi đẫm nâu sồng Lá nón che má hồng Độc hành qua khổ chướng Đi về hướng cầu vồng...
03/05/2021(Xem: 13257)
Báo Chánh Pháp số 114 (số đặc biệt mừng Phật Đản 2645, Tây lịch 2021)
30/04/2021(Xem: 7753)
Sáng cuối tuần trời nắng đẹp nên ăn sáng xong tôi mặc áo ấm đi dạo. Chợt thấy dọc đường cảnh lạ như vầy, xin kể cho vui. Trên lối đi, cạnh một góc hoa viên là chỗ đông người qua lại tôi thấy có mấy thùng cạc tông nằm lênh láng. Thời nay rủi ro tràn khắp, lúc nào thấy những thùng gì lạ nằm lênh láng hay những túi xách vô chủ là nghi ngờ. Khôn hồn thì tránh xa! Vì đó có thể là mấy trái bom nổ của nhóm quá khích. Nhất là ở đây, đoạn đường bãi biển thường rất đông người qua lại trong những ngày nắng đẹp này. Cái thói quen cẩn thận lo xa, xem ra đã tích lũy từ những ngày thơ ấu trong chiến tranh. Tôi rẽ ngoặt đi lánh ra xa ngay. Nhưng tò mò thì vẫn cứ tò mò. Chả lẽ ở đây là chợ trời? Vô lý, bao lâu nay chưa hề thấy. Lại có 5,7 người đứng ngồi cầm những vật trên tay giống như sách báo. Thôi, lo yên thân. Việc của mình là đi dạo thì cứ đi. Nửa giờ sau. Cái việc đi dạo xem như đã xong, nhưng thay vì đi ngõ khác về nhà như mọi hôm thì lại tôi cố ý quay lại đường cũ để xem cảnh cái “chợ ch
29/04/2021(Xem: 4320)
Nếu mai này ta chết Ta cũng lên bàn thờ Bát cơm lời kinh nguyện Hồn ta cũng về thăm Nhớ ngày nào dương thế Đến bàn thờ khấn nguyện Cho người được siêu thăng Nay ta về hội họp Hiểu được pháp vô thường Người đi rồi ta đến Sanh tử rồi tử sanh
29/04/2021(Xem: 6466)
Hình ảnh quê hương ẩn hiện hoài trong thương nhớ ! Chẳng cần chờ cứ mỗi tháng tư đen, Người người nhắc nhau ngày biến động khó quên …. Và trước đó nhiều tháng tin kinh hoàng tới tấp! Thế mà giờ đây kỷ niệm về tràn ngập Phải chăng từ một bài hát quá u buồn Khơi động lại những gì tưởng đã cạn nguồn Và chợt hiểu … Thế nào là tiếng gọi ! Vẫn âm ỉ chút lửa tro trong lò ngụi Quê hương ơi … còn đâu đây tiếng cười Ngày còn cha mẹ … tuổi thanh xuân tươi Giờ xa vắng … tất cả là thiên thu nhớ !!! Tiếng gọi quê hương … nơi tổ tiên sống thở !!!
28/04/2021(Xem: 6358)
Ta mãi mãi kẻ lữ hành đơn độc, Bước xuống thuyền nương theo ánh trăng soi, Ngược dòng đời, chèo từng nhịp khoan thai, Không chờ đợi cũng chẳng hề nôn nóng. Dòng nước trong dưới ánh trăng soi bóng, Chiếc thuyền con đang đưa đẩy nhịp nhàng, In bóng hình người lữ khách cô đơn, Đường vạn dăm vẫn còn xa vời vợi…
28/04/2021(Xem: 5531)
Ngẫm cuộc nhân sinh khẽ mĩm cười Thi đàn xướng họa bốn mùa chơi Phiên trà nghĩa kết hương còn đọng Tiệc bút duyên trao mộng chửa rời Sóng gợn dòng Thu vầng nguyệt toả Đêm chìm giấc Hạ mãnh tình khơi Bao phen giũa chợ đời dong ruổi Vẫn giữ thân danh vẹn kiếp người!
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]