Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. quangduc@quangduc.com* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Tuyển tập 137

20/09/201214:06(Xem: 11526)
Tuyển tập 137

TUYỂN TẬP THƠ MẶC GIANG

Tuyển tập 10 bài Số 137 - thơMặc Giang

(Từ bài số 1361 đến số 1370)

thnhattan@yahoo.com.au

01.Quán trọ vô thường

02.Biết thương Cha Mẹ

03.Quê hương yêu dấu

04.Nhớ mãi Tình Quê

05.Một tiếng Tình Quê

06.Chiêu hồn Lịch Sử

07.Từ tạ Song Đường

08.Không sao đánh đổi Tình Quê

09.Thăm cánh hoa này

10.Hoa Sen Tám Cánh

Quán trọ vô thường

Nếuai cũng chọn an bình

Khổđau để lại cho ai

Đườngđời dễ gì bằng phẳng

Hoahồng nào chẳng có gai

Nếuai cũng chọn thanh nhàn

Nãophiền để lại cho ai

Biếtsống trong đời mới khó

Thếnhân ngày ngắn đêm dài

“Cáiquay búng sẵn trên trời”

Lợidanh phú quý trò chơi

Đốtđèn trượng phu quân tử

Cổkim gương sáng cho đời

Bứcmàn nhân ngã loanh quanh

Sươngsa ngọn cỏ mong manh

Cửatử vô thường vẫy gọi

Hếtrồi một kiếp trôi nhanh

Biếtchia nhau trong cái khổ

Biếtchia nhau trong niềm vui

Cânbằng cuộc đời sướng khổ

Aiai cũng có nụ cười

Cáibè danh lợi cong cong

Giảnhân giả tướng tréo tròng

Tiểunhân lềnh khênh đón gió

Đạinhân thiên hạ khó tìm

Cuộcđời như một trò chơi

Trămnăm rồi cũng tiêu đời

Nghĩa trang xanh rì hoang lạnh

Một mai rồi cũng chơi vơi

Hoathơm trong đời mới khó

Cỏdại thật dễ lây lan

Mộtkhi giã từ quán trọ

Ùnnhau chật ních suối vàng

Saokhông giành nhau trên đó

Mànay chui xuống dưới kia

Thẹnthùng thập thò lấp ló

Muộnrồi tội nghiệp thương chưa!

Tháng3 – 2010

Biết thương Cha Mẹ

Khiem vừa mới sinh ra

Mẹcắt núm nhau chôn đó

Chacắt núm rốn chôn kia

Choem có mặt ấy mà

Khiem vừa mới chào đời

Òalên vang vang tiếng khóc

Mẹcha chúm chím mỉm cười

Contôi thương quá đi thôi

Chíntháng cưu mang đức mẹ

Banăm bồng ẵm ơn cha

Sữamẹ khô dần em khóc

Nhànghèo cơm cháo xót xa

Lớnlên cho ăn cho học

Nuôiem khôn lớn nên người

Mẹcha yếu già thở dốc

Biếtbao công sức em ơi

Nuôicon suốt đời gian khó

Đâuphải ngày một ngày hai

Đấttrời mênh mông còn nhỏ

Emơi nhớ lấy ơn nầy

Cáitiếng con hiền cháu thảo

TổTiên dạy dỗ ngàn xưa

Ngànsau báo bổ chưa vừa

Emđừng tính năm tính tháng

Đầunguồn nước không có cạn

Cuốisông nước chảy miệt mài

Côngcha nghĩa mẹ hoa cài

Thắmtô bông hồng hiếu hạnh

Rừngnon nhấp nhô đồi núi

Vũngsâu nghiêng ngửa lưng đèo

Côngcha nghĩa mẹ đẳng đeo

Thươngcon tới khi nhắm mắt

Coichừng dầu khô đèn tắt

Tìmlại không có được đâu

Mẹcha gian khổ dãi dầu

Đừngđể một mai quá muộn

Dặnnhau để thương để nhớ

Ngheem nghe chị nghe anh

Ngoàikia cửa biển gập ghềnh

Xạcxào gầm vang lệ đá.

Tháng3 – 2010

Quê hương yêu dấu

Quêhương ai không nhung nhớ

Điđâu cũng muốn trở về

Dòngsông ôm ấp bờ đê

Bếncũ con đò đứng đợi

Quêhương không hờn không dỗi

Đấtmẹ không chối từ ai

Đườngxưa mở lối hoa cài

Lốivề chờ trông bỏ ngõ

Dùai đi đây đi đó

Xaxôi góc biển chân trời

Tìnhquê thăm thẳm đầy vơi

Chứachan nỗi niềm cố quận

Ướcmong trở về một chuyến

Đườngdài ly cách chia phôi

Quêhương không phải đón mời

Khônglẽ một đi đi mãi

Quêhương từ khi khôn lớn

Quêhương từ thuở chào đời

Đếnnay vẫn thế không vơi

Lớndần trong ta thì có

Quêhương con đường đất nhỏ

Quêhương con đường cái quan

Bụitre khóm trúc đầu làng

Dấutình in sâu nguyên vẹn

Rađi không hò không hẹn

Nhưngvề ai chẳng chờ mong

Nhưlúa chờ ngày trổ bông

Nhưmầm chờ xanh lá mạ

Sauhè thầm kêu tiếng má

Trướcngõ thầm gọi tiếng ba

Tạothành vóc dáng thân ta

Ấpủ nhà xưa ấm lạnh

Quêhương nào ai xa lánh

Hỏiai không có quê hương

Hỏiai không có tình thương

Dễgì tìm quên khỏi nhớ

Quêhương cho ta hơi thở

Quêhương cho ta nụ cười

Quêhương ta mới làm người

Khôngai có quyền xúc phạm

Quêhương cho ta vóc dáng

Quêhương cho ta hình hài

Quêhương không chối từ ai

Khôngai có quyền đánh mất

Quêhương cho ta tư chất

Quêhương cho ta hành trang

Quêhương máu đỏ da vàng

Củangười Việt Namyêu dấu.

Tháng3 – 2010

Nhớ mãi Tình Quê

“Điđâu cũng nhớ quê nhà

Nhớcơm dưa muối nhớ cà dầm tương”

Mộtcâu ăm ắp tình thương

Mộtcâu mà cả quê hương đong đầy

Dùcho đi đó đi đây

Quêhương mang nặng tháng ngày nào nguôi

Bởivì nơi đó có tôi

Cóanh có chị có người thân thương

Cócây cầu nhỏ bên đường

Cólàng có xóm phố phường dấu yêu

Tìnhquê sầu mộng nâng niu

Tìnhngười chan chứa chắt chiu giữ gìn

Hàngcây lối nhỏ bóng in

Xinhxinh trúc biếc xanh xanh tre vàng

Cònđây núm rốn đang mang

Númnhau chôn đó họ hàng lục thân

Dù cho nay lữa mai lần

Quê nhà cố quận phong trần không phai

Đường về bóng đổ nghiêng dài

Nói ra lỗi hẹn một mai chưa tròn

Tình quê như đảo nhớ hòn

Như sông nhớ biển, như non nhớ rừng

Giật mình tỉnh mộng cây rung

Hồn quê chôn chặt tận cùng biết đau

Một mai còn có trước sau

Cam đâu hở quít, cau đâu mấy buồng

Để nghe một cõi tơ vương

Để nghe thấm thía tư lường hồn ta.

Tháng 3 – 2010

Một tiếng Tình Quê

“Quê tôi nghèo lắm ai ơi

Mùa đông thiếu áo hè thời thiếu ăn”

Nóilên không phải than thân

Cũngchẳng trách phận cơ bần gian lao

Dùnghèo nhưng sống thanh cao

Nặngân nặng nghĩa tơ hào chi ai

Chẳngqua cái nạn thiên tai

Đấtcày sỏi đá khổ dài thế thôi

Trắngtay chưa đủ vá bồi

Lũlụt lại đến dập vùi nhiêu khê

Dântôi mang nặng tình quê

Miếngcơm manh áo vỗ về có nhau

Quênghèo trắng dã buồng cau

Đãchôn núm rốn, núm nhau đầu đời

Mớicho muối mặn mềm môi

Mớicho núi thẳm biển khơi điệp trùng

Ởđâu cũng mến nhau cùng

Điđâu cũng nhớ Miền Trung đượm tình

Nóira một tiếng quê mình

Nhưin dấu ngọc bóng hình xa xưa

Quêtôi chan nắng đổ mưa

Chankhoai độn sắn cho vừa lòng nhau

Điđâu nhớ trước nhớ sau

Trởvề như bước nhịp cầu ái ân

Dùcho tắm gội phong trần

Nhưvàng thử lửa luyện thân sá gì

Sôngdài biển rộng thầm thì

Núicao hố thẳm tư nghì thắm tô

Mớithành răng rứa tê mô

Nẫusao kệ nẫu chớ chê nẫu hè

Cũngđừng théc méc chi nghe

Nóira một tiếng tình quê đủ “rầu”!

Tháng3 – 2010

Chiêu hồn Lịch Sử

Chiêuhồn lịch sử linh thiêng

Anhhùng liệt nữ Tổ Tiên hiện về

Giatrì non nước sơn khê

Ngànnăm sông núi vẹn thề núi sông

Chiêuhồn Mẹ hỡi Biển Đông

Chaơi, núi Thái giống dòng Rồng Tiên

Chởche trên khắp mọi miền

Cháucon Lạc Việt đoàn viên thái bình

Khôngcòn thống nỗi điêu linh

Núixương sông máu vặn mình kêu đau

Davàng máu đỏ một màu

Màsao thử lửa làm nau rợn hồn

Cátkia còn ụ bên cồn

Đákia còn dựng kê hòn chờ mong

Mưa sa đợi nắng đem hong

Con thoi đợi chỉ tơ hồng tâm đan

Chớ đâu đập giũa nát tan

Cạn tình ráo máng ê càn nhiễu nhương

Chiêu hồn lịch sử xót thương

Lóe lên dấu ngọc vẽ đường mà đi

Mắt nào chẳng khép bờ mi

Lòng nào chẳng động tư nghì ruột gan

Nhìn trông ngọn cỏ bên đàng

Phất phơ trước gió mơ màng trời xanh

Nhìn trông chiếc lá treo cành

Đẳng đeo cuốn héo dỗ dành chồi non

Chiêu hồn lịch sử sắt son

Chởche gia hộ trường tồn Việt Nam

Vàngthau lẫn lộn mới chàm

Kinhqua vượt thoát bao hàm điểm tô

Nóira một tiếng cơ đồ

Ngànnăm máu cạn xương khô chất chồng

Nóira một tiếng núi sông

Xuốngbiển kéo cát, bắt còng lên non

Kếtthành quốc túy quốc hồn

Chaông xây dựng cháu con giữ gìn

Thầmthì sóng vỗ đầu ghềnh

Xaxa nước chảy mông mênh sông dài

ViệtNamdấu ngọc trang đài

Sửvàng lối cỏ hoa cài thiên thu.

Tháng3 – 2010

MặcGiang

Từ tạ Song Đường

TiếngƠn Cha, lung linh hồn Núi Thái

TiếngNghĩa Mẹ, rào rạc nước Biển Đông

Mànghe sóng vỗ trong lòng

Leođồi gió hú buồn trông đỉnh đèo

Rongrêu tựa vách cheo leo

Ngànnăm sương lạnh eo sèo bèo mây

Ta mang một tấm thân nầy

Ơn cha nghĩa mẹ đong đầy tình thâm

Sau hè rau húng rau răm

Bên hông rau đắng trước thềm rau cay

Đầu đường đan kín cỏ may

Bước quanh lối ngõ gió lay bụi mờ

Đếmtrong từng tiếng đơn cô

Gõlên cung nhịp dại khờ hồn đau

Quênghèo trắng mấy mùa cau

Xácxơ gốc rạ sắc màu tầm không

Rarừng nhặt lá diêu bông

Lênnon tát biển xuống sông bắt còng

TiếngƠn Cha, giọt mồ hôi muối mặn

TiếngNghĩa Mẹ, lệ khép mắt sầu vương

Đếmtrong vụn vỡ tình thương

Chôntrong tim thẳm trên đường từ ly

Đầucầu Ái Tử thầm thì

Cuốisông nước chảy một đi vạn lìa

Nghĩatrang mờ khói mộ bia

Gắntrên giá lạnh đổ về tịch liêu

Cònđâu mà nói chín chiều

Ngõsau cửa trước tiêu điều hợp tan

Vọngkhua tiếng nói muộn màng

SongĐường từ tạ gió ngàn bay bay.

Tháng3 – 2010

Không sao đánh đổi Tình Quê

Quênhà vạn lý mù sương

Xátxây sỏi đá trên đường ta đi

Ra đi dù có là gì

Không sao đánh đổi biệt ly một đời

Trăng ngàn le lói dặm soi

Tình quê réo rắt gởi đồi thê lương

Mà nghe nát ruột tư lường

Chôn sâu hai tiếng quê hương đáy lòng

Lối về bỏ ngỏ hoài mong

Như sương sáng sớm đem hong nắng chiều

Quê nhà một mái cột xiêu

Tường tre vách lá chín chiều tiêu sơ

Ra đi từ đó đến giờ

Thời gian chi nữa mịt mờ tháng năm

Ba mươi nào đợi chi rằm

Xuân thu đông hạ lạnh căm bốn mùa

Phớt qua như ngọn gió lùa

Nửa đời vật vạ được thua bại thành

Vèo trông phù phiếm lợi danh

Đâu bằng thanh thản trong lành nhà quê

Nhưng sao bỏ ngỏ đường về

Bởi đành nên đoạn mải mê đêm dài

Trùng trùng bóng tối lên ngai

Hòn chồng đá tảng lối cài bủa giăng

Leo đồi thế kỷ nhục nhằn

Lao linh thức hệ vết hằn thâm sâu

Chông gai hầm hố lấp cầu

Trường ca điệu lý thuẫn mâu be bờ

Quê nhà cố quận đêm mơ

Giật mình thức dậy mịt mờ bóng đêm.

Tháng 3 – 2010

Thăm cánh hoa này

Cho ta thăm cánh hoa này

Bỏ quên vũng tối hao gầy ra sao

Mưa sa gió táp đưa vèo

Núi cao hố thẳm đèo heo hút lồng

Hoakia nguyên vẹn thanh trong

Thủyngân còn gợn, nước sông còn gàu

Hoakia nguyên vẹn sắc màu

Ngày lên không vướng đêm thâukhông màng

Cho ta thăm cánh hoa này

Đã lâu không biết mặt mày rasao

Lên trời còn hỏi trăng sao

Xuống đất còn hỏi phóng laochi hè

Nghe trong một tiếng im re

Hiện ra bốn hướng tứ bề sắckhông

Ẩn vào nhẹ tựa lông hồng

Chim bay đáy nước dòng sôngvô tình

Tìm ta chẳng thấy được mình

Không ta thì hỏi bóng hình ởđâu

Cho ta thăm cánh hoa này

Đừng buồn chi nhé lâu nay thếnào

Thức rồi, sao hỏi chiêm bao

Còn mê ngủ ngáy ào ào thếthôi

Hoa kia nguyên vẹn tuyệt vời

Không xa bến cũ không rời nhàxưa

Hoa kia nguyên vẹn thượngthừa

Không tàn cát bụi gió lùathời gian

Ta nâng một cánh hoa vàng

Gởi trong diệu hữu muôn ngànthiên thư.

Tháng 3 – 2010

Hoa Sen Tám Cánh

HoaSen tám cánh em mang

Tâmnhư sáng tỏa trên đàng em đi

Nhìnđời ánh mắt từ bi

Nóinăng ký xuất nghĩ suy tỏ tường

HoaSen Tám Cánh em nương

Bangôi Tam Bảo pháp vương nhiệm mầu

Ngănsông cách núi hố sâu

Mởlòng trắc ẩn, bắc cầu lại qua

HoaSen Tám Cánh thiết tha

Emmang dấu ngọc vào nhà Như Lai

Gồmthâu quá khứ vị lai

Sốngtrong hiện tại hoa mai trổ rồi

Câyxanh đâm ngọn thêm chồi

Hoathơm thêm nhụy tô bồi tương lân

HoaSen Tám Cánh ân cần

Thờithời khắc khắc chuyên tâm tu hành

Senvàng sen trắng sen xanh

LiênTrì Hải Hội vẫy cành thùy dương

Emmang đạo lý lên đường

Emmang chánh pháp yêu thương muôn loài

Duthuyền Bát Nhã ra khơi

Cứungười hoạn nạn độ đời trầm mê

Nhàxưa đã có lối về

Bađường sáu nẻo mải mê lâu rồi

HoaSen Tám Cánh em ơi

ƯuĐàm thơm ngát, mỉm cười trao tay

Đạovàng sáng tỏ hơn ngày

Khôngcòn đêm tối đọa đày trần lao

Emmang hoa ấy đi nào

Đóahoa tự tánh nhập vào pháp thân

Emmang hoa ấy chuyên cần

Ngànnăm hiện hữu trăng rằm thiên thu.

Tháng3 – 2010

TNTMặc Giang

macgiang@y7mail.com

01. Tiếng lòng nức nở quêhương 01

02. Thầm lặng 02

03. Việt Nam, quê hương cònđó 03

04. Quê hương còn đó, đợi chờ04

05. Từ đó xa mờ 05

06. Tiếng kêu cứu quê hương 06

07. Thương Thầy An Thiên 07

08. Chùa tôi 08

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
18/06/2015(Xem: 6384)
Lang thang mây ghé đỉnh non Hỏi thăm Đá cỗi đã mòn bao nhiêu Cô đơn mưa nắng sớm chiều Khi nào chán ngán thì theo Mây cùng. Đá cười cây cỏ nghiêng rung Trôi lăn vô định thì đừng lang thang Mưa thơm, gió mát, nắng vàng An nhiên chóp núi, hiên ngang lưng trời Không mỏi mệt, khỏi nghỉ ngơi Hằng ngày vẫn vậy không dời không nghiêng Đi chi cho rước khổ phiền Ngàn năm một cõi thiên nhiên an lành.
18/06/2015(Xem: 7534)
A Nan Đà, ta biết, Là một trong mười người Được gọi đại đệ tử Khi Đức Phật sinh thời. Ông xuất thân quí tộc Con vua A Mi Đà, Tức ông là cháu ruột Của Đức Phật Thích Ca. Khi Ngài về La Vệ, Ông vừa tròn hai mươi
15/06/2015(Xem: 7610)
Bố luôn luôn là một người Dễ thương, tử tế đồng thời giỏi thay Bố thường đoán biết ra ngay Trong đầu ta nghĩ loay hoay những gì. Bố là người biết lắng nghe Đôi khi góp ý rất chi tận tình Và luôn bảo vệ cho mình. Bố là người bạn chân thành nhất thôi. Khi ta thắng lợi trong đời Bố thường kiêu hãnh thốt lời ngợi ca Khi ta thất bại xót xa Bố thường kiên nhẫn giúp ta tới cùng Không hề có lúc nản lòng.
15/06/2015(Xem: 7835)
Con yêu Cha rất nồng nàn Yêu vì những thứ Cha làm con vui. Khi con cảm thấy buồn đời Cha làm con nở nụ cười được ngay. Khi con làm kẹt nút dây Cha luôn gỡ nút, khéo tay vô cùng.
13/06/2015(Xem: 8027)
Có nhân thì có quả. Đó là luật của Trời. Cũng là luật của Phật, Ứng nghiệm với mọi người Một lần, khi giảng pháp, Với tôn giả, sư thầy, Phật Thích Ca đã kể Một câu chuyện thế này. Có một con bò nọ, Nhân khi vắng người chăn, Đã xuống ăn ruộng lúa Của một người nông dân.
13/06/2015(Xem: 10152)
Đầu tiên học “nhận lỗi mình” Chúng sinh thường chẳng có thành thật đâu Cho rằng mình đúng trước sau Lỗi lầm nếu có đổ mau cho người Khi ta chối lỗi, than ôi! Chính là lỗi lớn nhất đời của ta!
13/06/2015(Xem: 7958)
Một người hỏi Đức Phật: “Bạch Như Lai từ bi, Tôi muốn có hạnh phúc. Vậy thì phải làm gì?” Đức Phật đáp: “Trước hết Anh phải bỏ chữ “Tôi”. Tiếp đến bỏ chữ “Muốn”. Chỉ hai chữ đó thôi. Vì “Tôi” là ích kỷ. “Muốn” là mong, là tham. Bỏ nó, anh hạnh phúc, Trong ý nghĩ, việc làm.”
05/06/2015(Xem: 8503)
Thiền sư Vô Căn trong một lần nhập định 3 ngày, thần thức của ông xuất khỏi thân thể. Các đệ tử của ông tưởng lầm ông đã tịch diệt nên mang nhục thân ông đi hỏa táng. Sau 3 ngày thần thức của ông trở về nhưng không tìm được nhục thân. Tìm không được nhục thân nên thần thức thiền sư Vô Căn quanh quẩn nơi căn phòng ông ở, liên tiếp than thở tìm kiếm nhục thân của ông nhiều ngày đêm thống thiết: Tôi ơi, Tôi ở đâu?… Tôi ơi, Tôi ở đâu?… Điều này làm cho các đệ tử của ông rất ư kinh sợ. Một người bạn của thiền sư Vô Căn tên thiền sư Diệu Không nghe tin liền đến ngay thiền viện bảo các đệ tử của thiền sư Vô Căn là đêm đó thiền sư sẽ nghĩ lại trong phòng của thiền sư Vô Căn rồi bảo các đệ tử hãy mang cho ông một thau nước, một bồn lửa, một bồn bùn đất.Đêm đến, thiền sư thiền sư Vô Căn lại nghe tiếng than thống thiết của thần thức thiền sư Vô Căn:
04/06/2015(Xem: 10055)
Thích cho đi ngày càng nhiều phước báu Thích cảm ơn điều thuận lợi nhiều hơn Thích giúp người ta thường gặp quý nhơn Thích oán trách ngày thêm nhiều phiền não Thích mãn nguyện niềm vui hay lai đáo Trốn tránh thời thất bại rất chua cay Thích sẻ chia bè bạn đến hằng ngày Thường giận dữ ngày càng nhiều bệnh tật Thích chiếm dụng sau nầy thành hành khất Bố thí thường ngày càng được giàu sang Thích hưởng thụ nợ khổ lắm đeo mang Thích học hỏi ngày càng tăng trí tuệ
01/06/2015(Xem: 8521)
Có một khoảng cách tìm đến Có một khoảng trống tìm về Nỗi đau trái tim đan bện Chập chùng ảo ảnh hôn mê. Phật thương chúng sanh như mẹ Cưu mang chín tháng mười ngày Bao nhiêu lá răm lá hẹ Ngậm cười nuốt trọn đắng cay.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Senior Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com ; http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
quangduc@quangduc.com , tvquangduc@bigpond.com
KHÁCH VIẾNG THĂM
110,220,567