Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Hạnh của đất (thơ)

03/07/201103:27(Xem: 9837)
Hạnh của đất (thơ)

 canhdep_1b

Hạnh của đất

Kahlil Gibran

Đất ơi, ngươi xinh đẹp biết bao,

và siêu phàm biết mấy!

Hoàn hảo biết bao khi ngươi vâng lời ánh sáng,

cao quí biết mấy khi ngươi qui thuận mặt trời!

Khuôn mặt ngươi đáng yêu biết bao

khi đeo chiếc mạng bóng tối,

và quyến rũ biết mấy

khi mang mặt nạ mịt mùng!

Vỗ về biết bao bài hát sớm mai của ngươi,

và khắc nghiệt biết mấy

những lời ca tụng chiều tà của ngươi!

Ngươi toàn vẹn biết bao, Đất ơi,

và oai nghiêm biết mấy!

Ta từng đi trên bình nguyên của ngươi;

ta từng leo lên núi đá của ngươi;

ta từng xuống tận thung lũng của ngươi;

ta từng vào hang động của ngươi.

Nơi bình nguyên ngươi ta tìm thấy giấc mơ của ta;

trên núi cao ngươi ta tìm thấy niềm tin của ta;

trong thung lũng ngươi ta chứng kiến tĩnh lặng của ngươi;

trên đá sỏi ngươi, lòng kiên định của ngươi;

và trong hang động ngươi, niềm bí mật của ngươi.

Ngươi yếu đuối và mạnh mẽ,

khiêm nhượng và kiêu sa.

Ngươi mềm dẻo và cứng cỏi,

rõ ràng và bí mật.

Ta đã cưỡi lên biển cả của ngươi,

thámhiểm các dòng sông của ngươi,

đi theo các con suối của ngươi.

Ta đã nghe Vĩnh cửu nói

qua thủy triều ngươi lên xuống,

và các thời đại vọng lại

những bài ngươi hát giữa đồi cao.

Ta đã nghe cuộc đời đang gọi cuộc đời

trong các hẻm núi

dọc theo triền non.

Ngươi là miệng và môi của Vĩnh cửu,

dây đàn và ngón tay của Thời gian,

bí nhiệm và đáp án của Cuộc đời.

Mùa xuân của ngươi đánh thức ta dậy,

dẫn ta ra đồng ruộng ngươi,

nơi hơi thở ngươi thơm ngát

tỏa lên như trầm hương.

Ta từng thấy hoa trái lao động mùa hạ của ngươi.

Vào mùa thu, trong vườn nho ngươi,

tathấy máu ngươi chảy tràn như rượu.

Mùa đông của ngươi mang ta vào giường ngươi,

nơi tuyết trắng làm chứng ngươi trinh bạch.

Mùa xuân, ngươi tinh chất thơm ngát;

mùa hạ, ngươi hào phóng;

mùa thu, ngươi nguồn dư dật.

Một đêm trời lặng và trong,

ta mở mọi cửa sổ và cửa lớn của linh hồn,

bước ra ngoài để nhìn ngươi,

trái tim ta căng phồng tham lam và dục vọng.

Và ta thấy ngươi nhìn chằm chặp các ngôi sao

đang lấp lánh cười với ngươi.

Ta bèn liệng hết gông xiềng

vì vừa khám phá ra rằng

chính trong không gian của ngươi

mới là nơi cư ngụ của linh hồn.

Khát vọng của nó lớn lên trong khát vọng của ngươi;

bì nhan của nó yên nghỉ trong bình an của ngươi;

và hạnh phúc của nó ở trong bụi vàng

các ngôi sao rắc lên hình hài ngươi.

Một đêm, bầu trời chuyển màu xám xịt,

linh hồn mệt nhoài khắc khoải,

ta bước ra ngoài với ngươi.

Và ngươi xuất hiện với ta như gã khổng lồ,

vũ trang bằng bão tố thịnh nộ,

chiến đấu với quá khứ bằng hiện tại,

đổi thay cái cũ bằng cái mới,

và để cho kẻ mạnh đánh tan kẻ yếu.

Lập tức ta học được rằng

qui luật của người đời là qui luật của ngươi.

Ta học được rằng

kẻ nào không tự bẻ cành khô của mình

bằng chính bão tố của mình,

sẽ chết trong mệt nhoài.

Và kẻ nào không dùng cách mạng

để bứt lá khô của mình,

sẽ chầm chậm lụi tàn.

Ngươi hào phóng biết bao, Đất ơi,

và mạnh mẽ biết mấy lòng ngươi trông ngóng

các đứa con lạc loài giữa những gì chúng sở đắc

và những gì chúng không thể thành tựu.

Chúng ta la hét và ngươi mỉm cười,

Chúng ta xê dịch và ngươi ở lại.

Chúng ta nhạo báng và ngươi hiến dâng.

Chúng ta làm ô uế và ngươi thánh hóa.

Chúng ta ngủ không một giấc mộng,

còn ngươi mơ trong tỉnh thức vĩnh viễn của mình.

Chúng ta đâm thủng ngực ngươi bằng giáo với gươm,

và ngươi băng bó vết thương của chúng ta

bằng dầu với nhựa thơm.

Chúng ta gieo trong cánh đồng ngươi những sọ cùng xương

và từ chúng ngươi mọc lên

cây hạnh đào cùng cây dương liễu.

Chúng ta đổ những phế thải vào lồng ngực ngươi,

và ngươi làm đầy sân đập thóc của chúng ta

với những bó lúa mì

và máy ép rượu của chúng ta

với những chùm nho.

Chúng ta chiết từ các thành tố của ngươi

để chế ra đại bác và đạn bom,

nhưng xuất từ các thành tố của chúng ta,

ngươi tạo ra hoa huệ và hoa hồng.

Ngươi nhẫn nại biết bao, Đất ơi,

và nhân từ biết mấy!

Có phải ngươi là hạt bụi được bàn chân Thượng đế nâng lên

khi ngài du hành qua Vũ trụ

từ đông sang tây?

Hay là tia lửa được phóng chiếu

từ lò cừ của Vĩnh cửu?

Có phải ngươi là hạt mầm

rơi trong cánh đồng trên bầu trời

để mọc thành cây của Thượng đế

vươn lên các tầng trời

bằng những cành thượng thiên của nó?

Hay ngươi là giọt máu trong huyết quản

của gã khổng lồ nhất,

hay ngươi là hạt mồ hôi

trên lông mày hắn?

Có phải ngươi là trái cây chín bởi mặt trời?

Có phải ngươi mọc lên từ cây Tri thức Tuyệt đối

với rễ trải khắp Vĩnh cửu

và cành xuyên suốt Vô cùng?

Có phải ngươi là hạt châu được Thần linh của Thời gian

đặt vào lòng bàn tay Thần linh của Không gian?

Ngươi là ai, Đất ơi, và ngươi là gì?

Ngươi là "Ta", Đất ơi!

Ngươi là thị lực và sáng suốt của ta.

Ngươi là hiểu biết và giấc mộng của ta.

Ngươi là cơn đói và cơn khát của ta.

Ngươi là đau khổ và hân hoan của ta.

Ngươi là hờ hửng và cảnh giác của ta.

Ngươi là cái đẹp sống trong đôi mắt ta,

là cơn khát khao trong tâm hồn ta,

và là sự sống bất tận của linh hồn ta.

Ngươi là "Ta", Đất ơi.

Nếu chẳng ở cho hữu thể ta,

ngươihẳn không hiện hữu.

Nguyễn Ướcdịch

Nguồn:Bài Earth (Đất), trong Thoughts and Meditations (Ý nghĩ và chiêm nghiệm) của Kahlil Gibran, dịch từ tiếng A Rập của Anthony R. Ferris. Nhan đề “Hạnh của đất” mượn từ thuật ngữ của Phật giáo, một trong Hạnh của tứ đại.

Theo: PSN

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
06/03/2014(Xem: 30445)
Tu thành Bồ Tát Quán Âm Viên Thông, Tự Tại, Diệu Âm cứu đời Mười hai nguyện lớn sáng ngời Từ bi, Trí Tuệ, độ người an vui.
04/03/2014(Xem: 15054)
Quan Âm Lễ Hội đến ngày Chư Tăng Đại Chúng đó đây tựu tề Phật Tử nao nức thăm Quê Hành Hương Cầu Nguyện cõi về Tâm Linh
04/03/2014(Xem: 13744)
Dại khôn rồi cũng… chết lăn queo, Danh lợi vàng son, nghĩ chán phèo ! Kẻ khó lỡ thời, thêm gặp khổ, Người sang hết vận, phải lo nghèo. Sóng trần thăm thẳm, nhiều tay lội, Đường đạo thênh thênh, ít kẻ theo. Thêm mối dục tình, là bể hận, Mấy ai thoát được, nỗi sầu đeo !
02/03/2014(Xem: 12013)
Tri niệm Sư Phụ bấy lâu Cho Trang giới thiệu sắc màu Quảng An Đóng góp thấm thoát nhịp nhàng ( 2012 - 2014 ) Diễn ngâm diễn đọc miên man chủ đề
28/02/2014(Xem: 15634)
Người về qua ngõ tàn phai Mang hồn du tử trần ai chập chùng.. Đất trời sương phủ mông lung Nghiêng vai trút sạch tận cùng đảo điên. - Một đời qua, nặng ưu phiền Tháng năm đầu đội bao niềm âu lo.. Từ đâu, ai đã buộc cho Khư khư rồi lại .. bo bo nghiệp trần?
28/02/2014(Xem: 12398)
Ta nhốt ta trong lâu đài trú ẩn Bởi ngôn từ và kiến thức đoanh vây Những kinh nghiệm chập chờn bao phủ Ánh mặt trời không lọt nổi kẽ tay
28/02/2014(Xem: 11322)
Sen thơm ngát giữa bùn lầy nước đọng Sống trong đầm không vẩn đục hôi tanh Sen của em sao chẳng có màu xanh Còn chi nữa mà Lam, Vàng, Đỏ, Trắng
18/02/2014(Xem: 12630)
Chiều cuối năm ta phi con ngựa sắt Chạy ruổi rong xuống biển lên đồi Khắp nẻo giang hồ chánh tà lẫn lộn Vô chiêu rồi nên nhẹ nhõm em ơi !
06/02/2014(Xem: 18491)
Con người tiếp cận, cảm thọ và nhận biết cuộc đời và thế giới chung quanh qua sáu phương cách như mắt thấy sắc, tai nghe tiếng, mũi ngửi mùi, lưỡi nếm vị, thân xúc chạm, và thức nhận biết các pháp. Trong sáu phương cách đó, trừ thức là phương cách không cần trực tiếp với đối tượng ngoại giới, thì tai nghe tiếng là tiện lợi nhất, bởi vì tai có thể nghe được tiếng từ rất xa và không bị ngăn ngại nhiều như bốn cách còn lại kia.
01/02/2014(Xem: 17233)
Thương ta thường lấy khổ làm vui, Tham, dục, sân, si, hết nửa đời! Manh áo cần lao cay đắng mắt, Bát cơm vinh nhục xót xa người! Vì danh có lúc khôn thành dại, Hám lợi đôi khi khóc dỡ cười! Ngã Phật từ bi luôn cứu độ, Sen vàng muôn cánh sắc vàng tươi.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]