Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. quangduc@quangduc.com* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Tình cờ nắng phai

28/06/201313:11(Xem: 7831)
Tình cờ nắng phai

canhdep_6TÌNH CỜ NẮNG PHAI

Huệ Trân

“Chiều thơm hoa cúc vàng thơ

Trà pha hương nắng tình cờ nắng phai”

Tôi “tình cờ” đọc được hai câu thơ rất thơ, rất thiền này của tác giả có bút hiệu rất ngắn: Lữ.

Tên tác giả khá xa lạ đối với tôi, không biết vì tác giả mới “xuống núi” hay vì bây giờ tôi mới có duyên đọc tới?

Điều đó không có gì đáng nói mà nội dung bài viết tôi đọc được mới đáng nói.

Ủa, mà có gì đáng nói đâu khi tất cả chỉ là tình cờ! Cứ cho là như thế đi!

Gió tình cờ làm bay phấn hoa. Đất tình cờ đón lấy. Nắng tình cờ sưởi ấm. Mưa tình cờ tưới tẩm. Nên hạt tình cờ nẩy mầm. Cây tình cờ mọc. Hoa tình cờ đơm bông. Gió lại tình cờ đem phấn hoa bay xa … bay tới đâu? nào ai biết! Đất nơi nào đón phấn? nào ai hay! Nhưng giòng chảy đó, chắc chắn vẫn quay đều, vạn hữu vẫn hiện đủ bao mùa mưa nắng.

Chỉ khép mắt, quán chiếu một giây thôi cũng có thể thấy trùng trùng duyên khởi. Giòng chảy của ba cõi, bốn loài, sáu đường chúng sanh cũng tình cờ mà tuôn chảy thế thôi; nhưng trong những tình cờ của kiếp nhân sinh, lắng tâm mà nghiệm thì có những tình cờ chẳng tình cờ chút nào đâu! Nhân loại khởi từ xa lạ, tình cờ gặp nhau kết thành thân nhân, quyến thuộc, bạn bè, mà thương, mà ghét nhau ư? Nếu thực là tình cờ thì đâu thể triền miên, bất tận như thế! Trong vòng luân hồi, chúng sanh phải có ân oán, nợ nần nhau, chìm đắm trong vô minh mới tiếp tục tìm nhau mà đòi, mà trả như thế! Nên Phật dạy, nếu có tuệ nhãn mà nhìn chúng sanh, có thể nhận ra tổ tiên, ông bà, cha mẹ, quyến thuộc từ nhiều đời nhiều kiếp.

Đôi khi, bằng tâm chân thực, chí thành, cũng có thể chiêu cảm được với đối tượng mà ta đang hướng về.

Bài viết của tác giả Lữ, mà tôi đọc được, ở trong trường hợp này.

Hai người bạn thân, cùng nghèo, cùng yêu hoa cúc và cùng có thú uống trà. Họ tự nhận, có lẽ nghèo vì hoa cúc và trà, vì không thể bước đi, nếu đã tình cờ nhìn thấy chậu cúc nào quá đẹp, không thể không vét túi, nếu biết nơi nào đang bán loại trà ngon. Những khi gặp nhau, họ thường pha trà, ngắm hoa, và không gian quanh họ lập tức tràn đầy hạnh phúc, chẳng cần xử dụng nhiều ngôn ngữ. Có chăng là người bạn của tác giả chia xẻ những câu thơ vừa khởi trong tâm, hoặc vừa viết vội trên mảnh giấy nào!

Những khi họ gặp nhau mà có trà, có hoa và tình cờ có trăng nữa thì thật là tuyệt diệu! Họ yên lặng uống trà, ngắm hoa, thưởng nguyệt, tuyệt không để một vẩn đục nào khác xen vào nên tâm họ trong suốt như thủy tinh. Người bạn nói: “Hôm nay tâm của anh bình an lắm!”. Và tác giả nghe thế thì cảm động, nghĩ thầm: “Vậy anh là tri kỷ của tôi rồi. Ngày xưa, Tử Kỳ hiểu tiếng đàn của Bá Nha cũng nhạy bén như vậy là cùng.”

Thương thay, tình bạn của họ cũng có điểm giống Bá Nha-Tử Kỳ, vì người bạn đã mất khi tác giả đi xa. “Đi chơi cho vui. Tôi không sao đâu!”. Nhưng khi tác giả trở vế chốn cũ thì người bạn chỉ còn là một hũ tro nguội lạnh! Tác giả buồn bã, đi quanh sân nhà, phảng phất hơi hướng người xưa; rồi trong mơ màng, bỗng nghe thấy như có tiếng ai đọc thơ! Tiếng ai? Không có ai quanh cả! nhưng giòng thơ vẫn ngân lên:

“Chiều thơm hoa cúc vàng thơ

Trà pha hương nắng tình cờ nắng phai”

Tác giả nhận ra giọng thơ của bạn. Lục trong trí nhớ, bạn chưa từng chia xẻ bài thơ này bao giờ!

Trời ơi, vậy, đây là bài thơ mới! Tác giả vội vã lấy giấy bút trong túi ra, ghi chép:

“Trà thơm nắng ấm thơ lòng

Thơ hoa trổ đóa cúc trong cõi ngoài

Trà hương khói trở về mây

Mà hoa thơ lại phô bầy cúc thơm.”

Tác giả chợt hiểu, là, bằng cách nào đó, họ đang gặp lại nhau.

Đọc câu chuyện này, có thể, nhiều người chẳng cảm thấy gì! chỉ là chút ảo tưởng hoang đường, thế thôi!

Nhưng chắc cũng nhiều người xúc động vì ngay đang khi đọc cũng cảm thấy không gian xung quanh thơm hương trà, vàng hoa cúc vì sự chiêu cảm nhiệm mầu của “Sự cảm thông không thể nghĩ bàn”. Đạo vô hình vô tướng mà người cầu đạo vẫn thấy “Mười phương Phật Bảo hào quang sáng ngời.” thì Bá Nha có bao giờ mất Tử Kỳ, dù trở về chốn xưa, Tử Kỳ không còn nữa!

Tôi tin là tác giả đã “nghe” được tiếng thơ của bạn mình vì họ cùng đang nhiệt tình hướng về nhau.

Trước đây, tôi đã từng chia xẻ phút giây mầu nhiệm đến với mình khi nghe tiếng ấm nước sôi, reo vui trong bếp cùng lúc với tiếng gõ cửa. Tôi biết chắc, khi ấy trong bếp không có ai! “Ra mở cửa đi con! Khách quý đấy! Pha trà sen đãi khách nhé!”. Đó là tiếng của cha tôi, người đã sanh thành ra tôi, đã là tri kỷ của tôi, và đã bỏ tôi, đi về thế giới khác từ hơn mười năm qua! Tôi tin chắc người khách này do cha đưa đến để hướng dẫn đường tôi đi; nhưng người khách thì làm sao biết được điều đó! nên khi tôi mở cửa, khách vừa rũ những hoa tím vương trên áo, vừa ngại ngùng: “Tôi đến không báo trước, thật là thất lễ qúa! Nhưng tình cờ đi ngang thành phố này, nhớ tới buổi cầu siêu năm xưa cho cụ ông, không thể không ghé thăm, xin thắp một nén nhang.”

Nói theo tinh thần lời tôn-giả Tu Bồ Đề thưa Phật: “Bạch Đức Thế Tôn, con không nghĩ tưởng con đã đạt đạo A La Hán, con mới thực là bậc A La Hán.”, thì có những sự tình cờ không phải tình cờ mới thực là tình cờ.

Có tình cờ không, khi tôi bỗng nhận được một cuốn sách từ nhà xuất bản Nắng Mới? Cuốn sách tựa đề “Bên trăng tôi chưa ngủ” của tác giả Lữ, trong khi tôi không hề được biết NXB cũng như tác giả.

Tựa cuốn sách chính là một, trong hai mươi truyện ngắn của tác giả mà tôi đã tình cờ đọc được hai câu thơ rất thơ, rất thiền. Vì có cuốn sách nên tôi lại tình cờ bắt gặp những chia xẻ mầu nhiệm. Chẳng hạn như tác giả ngồi bên giường bệnh của Mẹ, hát ru Mẹ những câu thơ để Mẹ đi dần vào thiên thu:

“Ngày mai có người tới hỏi:

Có thấy sợi nắng hôm qua?

Tôi nhìn trời cao vòi vọi

Chắc sợi nắng đã đi xa!”

Đẹp qúa! Và thanh tịnh quá, khi mẹ đã là sợi nắng. Tác giả nói, sợi nắng đã đi xa, nhưng thật ra, đã là sợi nắng thì chẳng bao giờ đi xa. Sợi nắng chỉ ngủ trong mây. Rồi mây trôi lãng đãng, khuất dần, tưởng như không còn nữa, nhưng thật ra mây đang là những hạt mưa thánh thót, tưới tẩm cỏ cây hoa lá. Mây đang là giòng suối vì mây đã thành mưa …

Tác giả hạnh phúc gặp Mẹ là sợi nắng vĩnh cửu, vô thỉ vô chung như thế. Còn tôi, cũng đã từng:

“Con xuống tóc, đi tìm Cha,

Sợi vương cửa động, san hà lung lay

Rừng chiều một bóng chim bay

Chợt nghe gió thoảng hương say hoa rừng.”

Cha là hương hoa rừng. Cha bát ngát không gian. Con hít thở nơi nào mà chẳng là hít thở tình Cha? Vậy thì, Cha có bao giờ mất, có bao giờ xa?

Xin cám ơn NXB Nắng Mới.

Xin cám ơn Lữ.

Xin cám ơn Chân Minh.

Và cám ơn những tình cờ chẳng phải tình cờ.

Như ta đã tình cờ gặp nhau.

Và tình cờ xa nhau.

Huệ Trân

(Cốc Thảnh Thơi, tháng năm 2008)

---o0o---

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
29/06/2016(Xem: 7008)
Con người trên cõi dương gian- Nào ai tránh khỏi cái màn tử vong- Khi đời này chấm dứt xong- Thảy đều ước muốn về trong đất lành
23/06/2016(Xem: 6259)
Ai cõng mùa xuân qua đây Cho tôi chạm chút hương nầy vào tim Để nghe tình tự trăm miền Màu hoa cỏ Vẫn bình yên muôn nhà.
22/06/2016(Xem: 6504)
Nghe đi nghe mãi nghe hoài Nghe cho thấu hiểu hình hài sắc không Nghe rồi ta nhớ Tánh Không Thong dong một chuyến rừng thông núi ngàn
21/06/2016(Xem: 9058)
Tuyển tập Thơ Đạo của Nhà thơ Vũ Mạnh Hùng Pháp danh Quảng Pháp Ngộ (Ấn hành 6-2016) 01. Đức Sáng Ngời, (Kính dâng Đức Trưởng Lão HT Thích Huyền Tôn), Thơ của Quảng Pháp Ngộ Vũ Mạnh Hùng, Nghệ Sĩ Thu Vân diễn ngâm 02. Phổ Độ Chúng Sanh, (Kính dâng Đức Trưởng Lão HT Thích Như Huệ), Thơ của Quảng Pháp Ngộ Vũ Mạnh Hùng, Nghệ Sĩ Thu Vân diễn ngâm 03. Rạng Ngời Chân Tu (Kính dâng TT Thích Tâm Phương), Thơ của Quảng Pháp Ngộ Vũ Mạnh Hùng, Nghệ Sĩ Ngô Đình Long diễn ngâm 04. Sáng Tươi Đạo Tràng Tu Viện Quảng Đức, (Kính dâng TT Thích Nguyên Tạng), Thơ của Quảng Pháp Ngộ Vũ Mạnh Hùng, Nghệ Sĩ Thu Vân diễn ngâm 05. Quảng Đức Đuốc Tuệ Từ Bi, Thơ của Quảng Pháp Ngộ Vũ Mạnh Hùng, Nghệ Sĩ Thu Vân diễn ngâm 06. Quảng Đức Viên Mãn Niềm Tin, Thơ của Quảng Pháp Ngộ Vũ Mạnh Hùng, Nghệ Sĩ Thu Vân diễn ngâm 07. Quảng Đức Đuốc Tuệ Từ Bi, Thơ của Quảng Pháp Ngộ Vũ Mạnh Hùng, nhạc của Nhạc sĩ Huỳnh Thu Vân, do Ca Sĩ Tâm Thanh trình bày
21/06/2016(Xem: 7574)
Con về đứng trước mộ Cha Rừng thông Đà Lạt quê nhà dấu yêu Sương giăng mắc cảnh đìu hiu Chim buồn nhớ tổ bóng chiều về tây Cha nằm yên, núi phủ mây Nghìn thu yên giấc có hay con về
21/06/2016(Xem: 5932)
Dâng Cha những đóa hoa vàng - Những câu lục bát thay hàng lệ rơi - Câu hò mái đẩy ngân hơi - Cùng du dương nhạc đương thời Cha nghe…
21/06/2016(Xem: 5911)
Nửa năm, trôi vụt qua đời - Ngựa lồng nhịp vó, nụ cười nhịp tim - Thơ còn nhịp với thẳng nghiêng - Tình còn nhịp giấc êm đềm mơ hoa
21/06/2016(Xem: 6975)
Trời mang sức mạnh núi này, Mang hùng vĩ của thân cây trên đồi, Hè mang hơi ấm mặt trời, Và bình lặng của biển khơi khắp miền,
21/06/2016(Xem: 7840)
Bố thường ít nói: “Yêu con!” - Mặc dù tình cảm sẵn luôn tràn đầy - Tuy nhiên đôi chữ nhỏ này - Rất là khó nói để thay tiếng lòng.
18/06/2016(Xem: 8220)
Lời thơ đơn giản nhất Xin tặng khắp thế nhân Nếu hữu duyên một lần Đọc qua rồi hãy vất
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Senior Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com ; http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
quangduc@quangduc.com , tvquangduc@bigpond.com
KHÁCH VIẾNG THĂM
110,220,567