- Lời Người Dịch
- Lời Nói Đầu
- Làm chủ vận mạng
- Bong Bóng Nước
- Nằm Mộng Ban Ngày
- Chó Giữ Tài Sản
- Chỉ Là Cái Túi Da
- Bồ Tát Văn-Thù
- Răng Chó Thành Răng Phật
- Niệm Phật Tiêu Trừ Tai Nạn
- Học Phật Cần Phải Kịp Thời
- Nguồn Gốc Thành Vương Xá
- Đạo Nhân Trường Thọ
- Tài Sản Ba Ngàn Ức
- Đút Lót Tiền Vàng
- Chuyện Mâm Vàng
- Sư Tử Đá
- Gia Đình Hạ Độc
- Nghiệp Lành Nghiệp Dữ
- Nàng Liên Hoa
- Tỳ Kheo Linh Thanh
- Đứa Con Nhà Đồ Tể
- Nàng Ngân Sắc
- Chim Hoàng Yến Báo Ân
- Mua Trái Cây
- Người Bạn Chân Chính
- Chuyện Ái-Địa-Ba
- Bảo Hộ Chính Mình
- Trân Quý Chính Mình
- Thánh Nhân Đạo Chích
Anh thanh niên rất bất bình. Khi xuống đến địa phủ, anh ta giận dữ hỏi Diêm vương:
– Tại sao lại bắt tôi đi sớm như vậy?
Diêm vương giải thích:
– Thời gian của anh đã đến rồi! Căn cứ theo sự vô thường của sinh mạng, nay anh đã có đủ các hiện tượng như thế này: ngây ngô dại dột, tứ chi uể oải, nét mặt buồn thiu, sức khỏe yếu ớt, áp lực trầm trọng, mệt mỏi vô cùng, thảm hại khó tả.
Anh thanh niên nghe xong liền nói:
– Sao có thể như thế được? Tôi luôn rất khỏe mạnh! Sao ông không báo trước cho tôi biết chứ?
Lần này Diêm vương cố nén cơn bực tức, nhẫn nại nói:
– Sao lại không có chứ? Ít ra ta cũng đã báo cho anh biết ba lần rồi! Lần thứ nhất, ta biến anh thành người gầy ốm mệt mỏi, khi thức dậy đầu óc quay cuồng, hoa mắt, giống như không thể dậy được; lần thứ hai, ta khiến anh đói cũng đau, no cũng đau, bao tử đau không thể chịu được; lần thứ ba, ta làm cho anh ê ẩm đau nhức cả người; song anh chẳng để ý gì cả, chẳng biết yêu tiếc thân thể, do đó ta chỉ còn cách sai người đến bắt anh đi mà thôi.
Anh thanh niên nghe xong, đều công nhận quả nhiên đã từng trải qua những bệnh trạng như vậy, nhưng do mình không chịu lưu ý đến. Vì thế, anh ta than thở:
– Ôi! Tất cả đều do ta chỉ biết chạy theo tương lai sự nghiệp, không chịu trân quý chính bản thân mình, giờ chỉ còn cách chấp nhận mà thôi!
Diêm vương cũng thở dài chua xót:
– Đúng ra ta chỉ bắt có một loại người mà thôi, đó là người đã hết tuổi thọ. Song hiện tại lại có một loại người đáng chết hơn: những người không biết yêu tiếc chính bản thân mình! Điều đáng buồn hơn là loại người thứ hai này lại ngày càng nhiều hơn.
Gửi ý kiến của bạn