Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. quangduc@quangduc.com* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Phần 3

22/05/201316:28(Xem: 8493)
Phần 3

Năm Trăm Đệ Tử Tự Nói Về Bổn Khởi (Kiếp Trước)

Phần 3

Việt dịch: Thích Chánh Lạc

Nguồn: Hán dịch: Tây Tấn, Tam Tạng Trúc Pháp Hộ

21. PHẨM CHÂU LỢI BÀN BẠC (8 bài kệ)

Ngày xưa, kiếp trước tôi Từng là người nuôi heo
Sống ở bên giòng sông Cột chặt miệng các heo
Muốn đưa đến giữa giòng Chỉ mình tôi qua được
Vì heo không được thở giữa giòn đều chết chìm
Bấy giờ tôi kiếm sống Chẳng còn gì để nương
Tiên nhân đến chỗ tôi Phóng luồng ánh sáng từ
Khuyên nhũ, giáo hóa tôi Cạo bỏ râu và tóc
Giả dụ, hay thiện luật Hành vô tướng Tam muội
Sau khi thọ mạng chung Liền được sanh cõi trời
Tuổi thọ trời lại hết Liền sanh xuống nhân gian
Gặp được Bậc Chánh Giác Bỏ nhà làm Tịch chí
Khi đó ý mê muội Đọc kinh liền quên ngay
Tôi đọc một bài kệ Hết ba tháng mới thuộc
Tập đọa tụng bốn câu Đoạn tuyệt các ái dục
Đức Thế Tôn hỏi tôi Châu Lợi Bàn đặc thưa:
Nguyên nhân việc thiện ác Tại ao A-nậu-đạt.

22. PHẨM THÍ ĐỀ HỒ (27 BÀI KỆ)

Phật Ca-diếp diệt độ Tôi là đệ tử cuối
Rộng nghe biết ba đời Thường thầm tiếc kinh pháp
Không nói cho Tỳ-kheo Không chịu chỉ cho người
Dù có người xin hỏi Cùng chúng tôi trao đổi
Ví có Tỳ-kheo đến Chỗ tôi để hỏi chuyện
Thì tôi lừa dối họ Họ không hiểu, tức giận
Các Đạo nhân lại giận Buồn lo mắng chửi rằng
“Vì sao không thuyết pháp Nhân giả không chết sao?”
Đến khi lúc mạng chung tâm liền tự hối, trách:
Chưa từng giảng luận pháp Đó là điều rất xấu”.
Tự biết mình sắp chết Chỉ còn bảy ngày nữa
Hội tụ các Tăng chúng tức thời liền thuyết pháp
Ngày đêm giảng yếu nghĩa Trừ bỏ tham, tật đố.
Thuyết pháp chưa hoàn tất Buổi tối thì mạng chung
Như tôi đã phân biệt Người nghe rất vui mừng
Thọ giáo suy tư nghĩa Thay nhau cùng khuyến hóa
Tôi thuyết pháp rất ít Hội mọi người bảy ngày
Nhờ vậy được sanh thiên Dùng Thiên nhạc vui chơi
Hết tuổi thọ cõi trời Trở lại thọ thân người
Tại Ca-duy-la-vệ Sanh nhà vua họ Thích
Đoan chánh ai cũng kính Được mọi người mến yêu
Nhiều của cải châu báu Đem bố thí tất cả
Thấy các tộc tánh tử Theo đạo bỏ nhà cửa
Tôi muốn làm Tịch Chí Bỏ nhà, cửa, ái dục
Thế Tôn không ai bằng Từ niệm, thương xót tôi
Đã nhiều phen khích lệ Khuyên bảo tôi xuất gia
Tôi liền vâng lời Phật Học giáo lý vô thượng
Này nhân giả, thân tôi Bảy năm làm bố thí
Bấy giờ hội thí xong Hết bảy năm đó rồi
Sau đó làm Tịch Chí Theo lời dạy Thắng Trí
Bảy năm là lâu dài Mạng người thì ngắn ngủi
Hôm nay đem bố thí Ai giữ được thân mình
Nhờ Thế Tôn dạy bảo Tôi liền làm Tịch Chí
Nhơn giá, tôi bảy ngày Xuất gia bỏ râu tóc
Tin tưởng làm Sa-môn Tu hành thân Phật pháp
Trong hai mươi lăm năm Tâm tịch định như nước
Bấy giờ tệ ác đạo Khởi niệm đắm việc nhà
Phụng hành việc đáng bỏ Cũng không dùng cam lộ
Với y, rất thổ thẹn Mong cầu điều tệ hại
Hủy nhục với thân thuộc Gặp cừu địch ganh ghét
Làm vậy là không nên Cũng không bị oán hận
Đã có chí giữ tịnh, Há lại nhớ nhà cửa
Yù chủng tánh, nhà cửa, Đam mê nơi tà lợi
Phải nên bỏ ý ấy Thề không xa lìa giới
Chẳng thà ta chết đi Đừng sống mà xấu ác
Ta nên cầm dao lớn Hủy bỏ thân mạng này
Liền cầm dao kiếm lớn Cắt bỏ thân mạng mình
Cắt đứ cấu trượt rồi Thì tâm mới giải thoát
Nhất tâm bèn giải độ Lần hồi khiến người định
Tôi đối thật quả Từ Mau gặp pháp Quang Minh
Tuổi thọ tôi sắp mất Giảng thuyết pháp tôn diệu
Nhờ làm được điều ấy Định ý được giải thoát
Thích tử đại thần túc Nhược căn Tát Ba Đạt
Tại ao A-nậu-đạt Tự nói việc làm xưa.

23.PHẨM A NA LUẬT(Vô Liệp- 9 bài kệ)

Xưa tôi từng không ăn Lúc ấy tôi bố thí
Gặp được bậc Sa-môn Đại thông Hòa-liệp-tra
Nên sanh nhà họ Thích Hiệu là A-na-luật
Công đức tự vui chơi Với tất cả kỷ nhạc
Lúc thấy Bậc Chánh Giác Liền hâm mộ Thế Tôn
Trong lòng rất sung sướng Bỏ nhà làm Tịch Chí
Đời trước hành tinh tấn Phương tiện thường kiên cố
Đã thoát, Tam đạt trí Đầy đủ như Phật dạy
Tự biết mạng kiếp trước Tạo hành đã trải qua
Ở trên trời Đao-lợi bảy lần sanh cõi trời
Bảy lần sanh nhơn gian Vào trong nhà tôn kính
Giàu có và quân tử Vàng, ngọc báu tự nhiên
Ở đây bảy, kia bảy Sanh tử mười bốn lần
Vốn đã biết rõ ràng Việc làm ở đời trước
Như vậy, quả bố thí Chưa bao giờ tham, ghét
Đời đời sanh ở đâu Thường cầu không sanh tử
Lúc Ngài A-na-luật Ở trong các chúng Tăng
Tại ao A-nậu-đạt Tự nói việc làm xưa.

24. PHẨM DI CA PHẤT (Lộc tử-14 bài kệ)

Xưa tôi theo chó dữ Đi đến chợ bán thuốc
Gặp một vị duyên giác Thân thể bị bệnh tật
Tôi cung cấp thuốc men Điều dưỡng Ngài bảy ngày
Tôn nhân sau bảy ngày Liền bay lên hư không
Lúc đó, tôi thấy, bảo: Người nhà, khách, trẻ ở.
Các thần đã đến đây Xuất gia học như vậy.
Tôi nghe trẻ nói vậy Bích-chi-phật bay đi
Trong tâm rất hoan hỷ Một lòng chắp tay vái
Nhờ ý được vui vẻ Bố thí Ngài thuốc men
Ở cõi trời hay người Công đức tự nhiên thấy
Nay là đời cuối cùng Lại được làm thân người
Lại gặp Bậc Chánh Giác Đạo sư không ai bằng
Ở chỗ Thích Sư Tử Xuất gia làm Tịch Chí
Đã được Vô sở trước Thanh lương mà diệt độ
Ngày xưa tôi làm vậy Được cùng dường rất nhiều
Y phục và ẩm thực Giường nằm và ngọa cụ
Vá y phục cho Ngài Nhờ bố thí thuốc thang
Bốn phương cung cấp thuốc Đời sống không thiếu thốn
Trời người đến bảo rằng Với Quốc vương Bình Sa
- Khanh nên đem thuốc thang Cúng dường Di Ca Phất
Nước Ngài sẽ được lợi Rất nhiều các loại thuốc
Bảo y vương Kỳ Vức Đem thuốc cúng Lộc tử
Y dược bốn phươn đến Thảy đều đem cho tôi
Lúc đó vua Bình Sa Thi thố đại thần thông
Bấy giờ đem cho tôi Đầy đủ nhà nhu nhuyến
Biến khắp Tỳ-kheo tăng Ngàn hai trăm năm mươi
Vị Tỳ-kheo Lộc kia Lục thông, Đại thần túc
Tại ao A-nậu-đạt Tự nói việc làm xưa.

25. PHẨM LA VÂN (10 bài kệ)

Xưa tôi từng làm vua Làm chủ nước Ma-kiệt
Có rất nhiều dân chúng Xử sự bằng nghĩa lý
Bấy giờ có tiên nhân Uống nước trong hào rãnh
Liền đi đến chỗ tôi Nói với tôi như vầy:
–Đại vương, tôi là giặc Uống trộm nước của Ngài
Xin hãy trách phạt tôi Như trị người trộm cắp.
Lúc đó tôi đáp rằng: –Tiên nhân giữ pháp dược
Tôi tha thứ cho Ngài Cứ đi, tùy ý thích
Đại vương, tôi hồ nghi Tội xưa chưa trừ được
Xin hãy trách phạt tôi Để tiêu trừ tội chúng
Tôi nhốt ông sau vườn Rồi quên luôn sáu ngày
Sau sáu ngày qua rồi Cũng không cho ăn uống
Do nhân duyên như vậy Chưa từng có ác ý
Đọa Hắc Hằng thiêu đốt Trải qua sáu vạn năm
Tại ương xưa sót lại Nay lần sanh cuối cùng
Phải ở trong bụng mẹ Sáu năm mới sanh được
Chưa từng khởi loạn ý Thân, miệng không phạm tội
Mới gặp được thật quả Tội phước không lìa mình
Như vậy La Vân Tôn Ở trong Tỳ-kheo Tăng
Tại ao A-nậu-đạt Tự nói việc làm xưa.

26.PHẨM NAN ĐỀ (14 bài kệ)

Đời xưa Phật Duy Vệ Tôi cúng nhà tắm ấm
Cho các Tỳ-kheo Tăng Và phát thệ nguyện rằng:
Khiến tôi cùng các Ngài Tôn chúng cùng tập hội
Đời đời được thanh lương Ly dục, không trần cấu
Đoan chánh thường tốt đẹp Thanh tịnh như diệu hoa
Nhờ vậy sau mạng chung Được sanh lên cõi trời
Tại cõi trời hay người Nhan sắc đẹp đoan chánh
Đời đời, sanh chỗ nào chỗ ở thế lực lớn
Nơi đó, mạng chung rồi Lại sanh ở nhân gian
Chư thiên và nhân dân Nhìn tôi không biết chán
Thấy tháp Phật Bích Chi Tôi tu bổ trở lại
Trang sức cho thật đẹp Treo tràng phan ở trên
Lúc đó tôi phát nguyện: Muốn cầu được tướng tốt
Thân chói sáng vàng tía Đoan nghiêm không ai bằng
Nhờ đã làm phước này Sanh nước Ba-la-nại
Tại Chỉ Duy Ni Sanh Làm con chẳng giận hại
Thấy tháp Phật Ca-diếp Trong lòng rất hoan hỷ
Liền vào chùa tháp ấy Cột trụ thật vững chắc
Dùng để cúng tháp này Và sửa lại tháp ngài
Dựng trên một trụ đá Tôi thọ phước vô lượng
Nhờ phước dư còn lại Nay là đời cuối cùng
Sinh nhà Vua họ Thích Được làm em Đức Phật
Thân tôi tự nhiên có Tướng tốt của Đại nhân
Trang nghiêm thành La Sạn Bình đẳng trải ba ngàn
Phật khắp thấy nói tôi Là đoan chánh bậc nhất
Đã trừ hết các lậu Đã được câu cam lồ
Nan-đề, con cha mẹ Ở trong Tỳ-kheo Tăng
Tại ao A-nậu-đạt Tự nói việc làm xưa.

27. PHẨM BẠT ĐỀ (19 bài kệ)

Ngày xưa lúa thóc hiếm Đói khát rất hãi hùng
Có năm trăm Tỳ-kheo Khất thực tôi đều cho
Tất cả các trưởng giả Huệ thí các đạo thuật
Khất thực được đồ ăn Liền đem đến cho tôi
Tuy được đồ ăn dở Thường ăn nhín nuôi thân
Dù không thể biết tôi Họ đều theo lời tôi
Các nhân dân đi đến Kiếm đầy đủ thức ăn
Lúc đó tôi gắng sức Theo họ để ra đi
Bấy giờ họ đuổi theo Tin xa đến cầu xin
Hết sức đuổi theo sau Cũng không theo kịp tôi
Tôi liền đi qua sông Rồi ngồi xuống bờ sông
Nhìn chung quanh bốn hướng Thanh tịnh, không người đến
Ngày nay, mình tôi ăn Đồ ăn mềm, thơm ngon
No đủ, lòng thỏa mãn Cả ngày được an ổn
Bấy giờ có Tỳ-kheo Là Duyên-Giác Thế Tôn
Oai thần cao vời vợi Đã trừ bỏ sanh tử
Tâm ý thường nghĩ rằng: Nghèo khốn thật kịch khổ
Xưa không tu công đức Cho nên nay mới nghèo
Liền khởi tâm thanh tịnh Tâm hoan hỷ nghĩ rằng:
Nên cúng cho Tỳ-kheo Đó là gốc các phước
Thì Thế Tôn liền nhận Đến đó để thọ thực
Rồi Ngài xót thương tôi Liền bay lên hư không
Lúc ấy tôi phát nguyện Xin chớ để con nghèo
Đời sau sanh giàu có Đoan chánh như hoa đẹp
Giống Thế Tôn chẳng khác Đời đời cùng hội ngộ
Khiến con nương pháp này Như nhơn giả đã được
Nhờ đã tạo đức này Được an vui mãi mãi
Ở cõi trời hay người Tự thấy phước đã tạo
Cũng được làm quốc vương Trời người vô số lần
Chưa từng đọa ác đạo Cũng không có tội ương
Nhờ có phước dư ấy Nay là đời cuối cùng
Lai sanh nhà quyền thế Sanh đại tánh họ Thích
Khi ấy Phật Thế Tôn Đi đến chỗ của tôi
Tôi liền làm Tịch Chí Cùng với các thân quyến
Tôi vốn đã lập nguyện Liền đầy đủ như ý
Đã được vô sở trước Thanh lương mà diệt độ
Bỏ đời làm Sa-môn Bạt Đề theo Phật dạy
Tại ao A-nậu-đạt Tự nói việc làm xưa.

28.PHẨM LA BÀN BẠT ĐỀ (14 bài kệ)

Lúc Phật Câu-lâu-tần Xưa có người dựng tháp
Lúc ấy tôi ở đấy Ngôi chùa rất to lớn
Khi dựng chùa tháp này Tôi buông miệng trách rằng:
–Tháp này hết sức lớn Chừng nào mới thành tựu
Làm chút ít công đức Như vậy dễ thành hơn
Đã ít tốn công sức Chùa tháp cũng mau thành
Dùng miệng nói lời ác Vì lời nói tạo tội
Sau khi thọ mạng hết Liền đọa trong địa ngục
Khi ở địa ngục ra Thân lùn nhỏ, xấu tệ
Đời đời sanh ở đâu Bị mọi người khinh chê
Đến thời Phật Ca-diếp Làm quạ đen chim đỏ
Giữa đường Ba-la-nại Bay liệng trong rừng cây
Thấy hào quang Thế Tôn Có Tỳ-kheo vây quanh
Liền theo Phật đảnh lễ Miệng kêu tiếng não nuột
Khi Phật Thế Tôn đi Đến nước Ba-la-nại
Đều theo Ngài ra vào Thường cất tiếng bi cảm
Nhờ làm công đức này Lại được làm thân người
Đượv gặp Bậc Chánh Giác Đạo sư không ai bằng
Được làm vị Tịch Chí Ở chỗ Thích sư tử
Đã được vô sở trước Thanh lương mà diệt độ
La Hán được tự tại Lục thông, Đại thần túc
Gọi là bậc Trì Pháp Chánh chơn có biệt tài
Tất cả chúng tụ hội Lắng nghe âm thanh tôi
Chư Thiên và nhân dân Tất cả đều hoan hỷ.
Tôi tạo tội chút ít Cũng tạo phước chút ít
Đều phải thọ thật quả Đã tạo tội và phước
Ngài La-bàn-bạt-đề Ở trong Tỳ-kheo Tăng
Tại ao A-nậu-đạt Tự nói việc làm xưa.

29. PHẨM MA ĐẦU HÒA LUẬT CHÍ (21 bài kệ)

Xưa Phật Duy-da-ly Tôi làm con khỉ lớn
Chạy đến cầm bát Phật Tỳ-kheo thấy la mắng:
Đừng làm bể bát Phật Thế Tôn bảo Tỳ-kheo:
–Tỳ-kheo chớ có la Nó không làm bể bát
Lúc ấy ầm bát Phật Tôi từ từ lên cây
Lấy đầy một bát mật Rồi lại leo xuống cây
Tay cầm bát đầy mật Dâng lên đức Thế Tôn
Trong mật có trùng bọ Đức Chánh Giác không nhận
Vì Phật thấy trong bát Ong chết cùng mật tạp
Tôi làm sạch thứ ấy Lại dâng lên đức Phật
Thì Phật mới xem xét Lại không chịu nhận bát
Tôi lấy nước rửa sạch Mới đến trước đảnh lễ
Lấy nước rưới lên trên Đổ đầy một bát khác
Cúng dường Phật tôn xong Tâm vui mừng hoan hỷ
Thế Tôn không ai bằng Lúc đó độ ong chết
Liền thọ nhận bát mật Ngài dùng với đệ tử
Khi ấy tôi vui mừng Chấp tay và hướng Phật
Chuyên tâm trước Thế Tôn Mà lòng thường tinh tấn
Và tôi phát nguyện rằng: Khiến con làm thân người
Sanh đời gặp Thế Tôn Liền hiểu nghĩa tối thượng
Nhờ tạo phước đức này Nên được làm thân người
Được gặp Bậc Chánh Giác Đấng Đạo sư Vô thượng
Xuất gia làm Sa-môn Đứng đầu Thích sư tử
Đã được vô sở trước Thanh lương mà diệt độ
Làm La-hán tự tại Lục thông, Đại thần túc
Lấy tên là Xuất Mật Các Tỳ-kheo cũng biết
Nhờ trước đã làm phước Nên nay được cung kính
Cùng mấy trăm Tỳ-kheo Cùng chu du qua lại
Dù gặp bước đường cùng Tỳ-kheo Tăng đói khát
Tâm liền tự phát nguyện: –Tôi muốn được nước mật
Biết tâm tôi đang nghĩ Mọi người liền trở về
Mang theo mật, cơm ngon Là để dâng lên tôi
Tức thì tôi thọ nhận Tự nhiên rất ngon bổ
Đem cúng Tỳ-kheo Tăng Khả ý, rất no đủ
Tôi lúc đó sanh ra Làm con khỉ gieo phước
Độ thoát trong chớp nhoáng Liền được câu cam lồ
Như tôi đã phát nguyện Liền được như ý muốn
Cúng dường Phật Thế Tôn Sở cầu được như ý
Nhơn giả, hãy nghĩ rằng: –Tôi đã tạo công đức
Nên gặt lấy thật quả Khả ý, tốt, an ổn
Cúng mật Phật như vậy Ở trong Tỳ-kheo Tăng
Tại ao A-nậu-đạt Tự nói việc làm xưa.

30. PHẨM THẾ TÔN (50 bài kệ)

Tất cả Thắng phổ minh Tất cả thế gian tối
Đã trừ hết các cấu Hàng phục các chúng hội
Bậc thông huệ thấy khắp Đại nhân thông tất cả
Độ các oán, sợ hãi Thuyền pháp đến bờ kia
Hiểu rõ các huyễn hóa Vui thay, thương thế gian
Cứu người thoát sanh tử Vì nghĩa cứu tất cả
Trừ khử cho mọi người Đều mở hết trói buộc
Tối thắng giữa loài người Thuyết pháp để khai ngộ
Đại nhơn, huệ vô cùng Đại hùng tiếng tăm lớn
Đại quang, pháp vô biên Độ thoát nhờ tối pháp
Đại lực hóa không huệ Khai hóa huệ sáng lớn
Khuyên bảo kiếp chúng sanh Đại y sư cứu độ
Thế Tôn phá các oán Vô thượng trừ ưu sầu
Phật thương mà độ thoát Ngục lớn chắc trói buộc
Đại Long, Đại sư tử Vô trước, Đại Tỳ-kheo
Thế Tôn, Đại trí huệ Cứu tế chúng trần lao
Tinh tấn có đại lực Phương tiện rất kiên cường
Hàng phục chúng trời, người Đạo lớn, tịch tịnh an
Phật Đại Thiên Trung Thiên Tất cả các quỷ thần
Đều lạt chân trí tuệ Phật thương xót thế gian
Hằng tại sanh tử lớn Xé rách lưới Ma vương
Thần thông thương tất cả Độ thoát ngục chắc lớn
Đại Long, Đại Thiên nhơn Ở trước các chúng hội
Rộng thí, thí vô cùng Đã được đại tịch tịnh
Bậc tôn trưởng tiên nhơn Đã độ các tôn pháp
Thành tựu Đại đệ tử Đạo sư đức to lớn
Trên hết trong các Thần Vô thượng trừ sầu lo
Các nơi độ được khắp Bậc đủ các tướng tốt
Đoạn tuyệt các sắc dục Dứt sạch các ân ái
Khi du hóa Long-vương ao lớn A-nậu-đạt
Các việc làm thành tựu Bay lên trên hư không
Chúng đệ tử vây quanh Năm trăm vị tịch nhiên
Xót thương các chúng sanh từ hộ với mọi người
Quán sát chúng Tỳ-kheo Liền tự nói lời rằng:
Nghe rõ lời ta nói Việc làm ở đời trước
Thân xưa có tạo tác Nay phải bị dư ương
Thân mạng ta lúc trước Làm người tên Văn La
Phỉ báng Bích-chi-phật Thiện diệu, không tỳ vết
Mọi người đều đến hội Bắt trói Thiệu Diệu sĩ
Bỏ vào ngục, đóng lại Bắt đi như tử tù
Lúc ấy thấy Sa-môn Bị trói buộc khổ não
Trong lòng bỗng thương xót Nên cứu thoát cho Ngài
Bởi do tội ương này Đọa địa ngục rất lâu
Sau được sanh làm người Thường bị đời phỉ báng
Vì nghiệp ương xót lại Nay là đời cuối cùng
Đi dạo Tu-đà-lợi Nghị luận phỉ náng ta
Từng là Bà-la-môn Nghe nhiều, trì đạo thuật
Có năm trăm học chí Giảng thuật trong rừng cây
Thì có đại thần túc Tỳ-kheo ngũ thông đến
Ta thấy đạo nhân tới Phỉ báng dương điều ác
Tiên nhơn nhiều ái dục Tự cao sống trong rừng
Các Ma-nạp nghe tiếng Cùng bắt chước ta nói
Thì tất cả học chí Nhà nhà đi xin ăn
Trong đại chúng phỉ báng “Tiên nhân có dục uế”
Vì vậy mợi phạm tội Cô gái Tu-đà-lợi
Năm trăm đệ tử Phật Cũng đều bị phỉ báng
Phật là hết sức sáng Bị chửi mắng sai lầm
Biết đệ tử Thế Tra Người là Sa-môn sao:
Sanh trong ngục Thái Sơn Khổ đau rất tàn khốc
Vì do dư ương này Bị điều đạt đôi đá,
Khi ấy đá rơi xuống Trúng dập ngón chân Phật.
Chèo thuyền vào sông biển Cùng muốn vượt nước sâu
Khi cùng đi trên thuyền Rút giao giết thương nhơn
Vì phạm tội báo này Thân đọa trong địa ngục
Bởi do dư ương này Gươm sắc hiện trước Phật
Từng ở chợ bắt cá Lúc đó ta vui mừng
Vì phạm tội này vậy Đọa địa ngục Thái Sơn
Thiêu đốt trong Hắc Hằng Khổ đau rất độc hại
Quốc vương Tỳ-lâu-lặc Khi giết hại họ Thích
Vì có dư ương này Ngày nay bị đau đầu
Thời Thế Tôn Duy Vệ Mắng chửi đệ tử ông
Không nên ăn lúa thơm Thường bảo ăn lúa sống
Bởi vì phạm tội này Là do nói lời ác
Đọa vào ngục Hắc hằng Thọ khổ không thể được
Vì có dư ương này Oán kết Bà-la-môn
Thỉnh ta suốt một thời Ba tháng ăn lúa mạch
Từng là thầy cha bệnh Chữa bệnh Tôn-giả-tử
Cố ý hốt nhầm thuốc Khiến bệnh càng thêm nặng
Vì phạm tội lỗi này Đọa địa ngục rất khổ
Vì có dư ương này Cho nên bị kiết lỵ
Ta vào lúc tiền thế Từng là thầy dạy võ
Cùng lực sĩ đấu nhau Giết hại người đối thủ
Bởi vì phạm tội này Thọkhổ không lường được
Vì dư ương này vậy Nên đau nhừ bên hông
Rằng Nan-đề-hòa-lợi Khinh chê Phật Ca-diếp
Vì thấy Sa-môn này Nói:–Không đắc Phật Đạo.

KINH NĂM TRĂM ĐỆ TỬ NÓI VỀ BỔN KHỞI.
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Senior Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com ; http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
quangduc@quangduc.com , tvquangduc@bigpond.com
KHÁCH VIẾNG THĂM
110,220,567