- 01. Thư Tòa Soạn
- 02. Hơn 1.000 lần cạo tóc (T. Như Điển)
- 03. Thầy tôi thế đấy (Thích Hạnh Thức)
- 04. Đời Vân Thủy (Thơ : Sông Thu – HT.Thích Bảo Lạc)
- 05. Hoằng Pháp là nhiệm vụ..(Thích Nguyên Tạng)
- 06. Dòng sông của câu chuyện… Nguyên Đạo)
- 07. Một áng mây bay (Thích Hạnh Nguyện)
- 08. Ngôn từ sắc pháp thế gian (Thích Phổ Huân)
- 09. Kính mến Thầy (Nguyên Hoằng)
- 10. Nhân duyên thầy trò (Trần Phong Lưu)
- 11. Có một điều tôi không bao giờ… (Thích Nữ Minh Huệ)
- 12. Hội ngộ (Thích Nữ Giải Thiện)
- 13. Trùng điệp nhân duyên (Phù Vân)
- 14. Năm mươi năm (Thơ : Lâm Như Tạng)
- 15. Có chút gì để nhớ (Trần Thị Nhật Hưng)
- 16. Nhìn lại 50 năm xuất gia của… (Thích Hạnh Định)
- 17. Nguồn cội (Thơ : Thích Như Thanh)
- 18. Viết về kỷ niệm với Sư Phụ (Phạm Công Hoàng)
- 19.Trăng Nguyên Tiêu trước cổng chùa (Huỳnh Ngọc Nga)
- 20. Những kỷ niệm khó quên (Thị Tâm Ngô Văn Phát, do Diệu Danh diễn đọc)
- 21. Als der vietn. Buddhismus nach Deutschland kam
- 22. Kể từ khi Phật giáo VN đến Đức
- 23. Chú Điển trong tôi (Trần Trung Đạo)
- 24. Thầy và tôi (Nguyễn Hữu Huấn)
- 25. 50 năm chặng hành trình bất tận (Song Thư TTH)
- 26. Tập sách của Thầy (Thanh Phi)
- 27. Chúc mừng 50 năm Sinh nhật Bổn sư (Thơ:Thị Thiện Phạm Công Hoàng)
- 28. HT.Thích Như Điển trải nghiệm… (Thích Như Tú)
- 29. Thích Tử Như Lai (Thơ: Thích Hạnh Tuệ)
- 30. Sư Phụ tôi - Bồ Tát trợ duyên (Hoa Lan - Thiện Giới)
- 31. Đôi dòng về Ôn (Quảng Hương)
- 32. Người Thầy cũ (Lý Phách Mai)
- 33. Nhớ ngày đầu gặp gỡ (Thiện Nguyện Bảo Chí)
- 34. Vài kỷ niệm về HT.Thích Như Điển (Thích Giải Trọng)
- 35. Thơ Kính Dâng Thầy (Giác Hạnh)
- 36. Những chiếc bao ny-lông… (Văn Công Trâm)
- 37. Những chuyến tàu (Tâm Bạch)
- 38.Tự cảm (Thơ : Tâm Tú Nguyễn Khoa Tuấn)
- 39. Như một dòng sông (Thiện Diệu Trần Thị Lệ Hương)
- 40. Nhớ lại chuyện xưa (Phương Quỳnh - Diệu Thiện)
- 41. Sơ tâm lồng lộng (Thích Hạnh Tuệ)
- 42. Thầy tôi (Nguyên Hạnh HTD)
- 43. Trăng (Thơ : Pháp Nguyên)
- 44. Bóng mát chùa Viên Giác (Quảng Tịnh)
- 45. Hương đạo bay xa (Chí Thâm)
- 46. Người Thầy khả kính (Thích Huệ Pháp)
- 47. Nét bút bên song cửa (Thích Nữ Giới Hương)
- 48. Thầy tôi (bài viết của Bác Sĩ Trương Ngọc Thanh viết kính dâng đến Hòa Thượng Thích Như Điển
- 49. Xin nguyện làm… (Phan Nguyễn)
- 50. Sinh Nhật (Thơ: Thiện Lâm Phạm Văn Mộc)
- 51. Dấu ấn thần tưọng trong đời tôi (Nguyên Trí NVT)
- 52. Thầy và quê hương (Thích Như Tịnh)
- 53. Một thời (Thiện Căn Phạm Hồng Sáu)
- 54. Hạnh ngộ (Trần Thị Hương Cau)
- 55. Cảm niệm những tháng ngày… (Thích Nữ Giác Anh)
- 56. Những ký ức nhỏ về Sư Phụ (Thiện Sanh)
- 57. Mấy năm làm Thị Giả… (Thích Hạnh Bổn)
- 58. Sư Phụ đã xuất gia trên nửa thế kỷ (Thích Hạnh Trì)
- 59. Gratitude to the Spiritual Master (Thich Nu Hanh Tri)
- 60. Ngày ấy bây giờ (Thơ : Thích Nữ Như Viên)
- 61. Chùa Viên Giác (Trần Đan Hà)
- 62. Sư Cố là ai? (Đặng Nga)
- 63. 20 năm quỹ học bổng Thích Như Điển (Phan Thế Tập)
- 64. Tôi đi chùa (Nguyễn Quý Đại)
- 65. Vom Mekong an die Elbe. Buddhisrisches Klosterleben in der vietn. Diaspora (Nguyễn Đức Tiến)
- 66. Điểm sách Xuôi dòng Cửu Long đậu bến Elbe (Nguyên Đạo Văn Công Tuấn dịch)
- 67. Kỷ niệm dưới mái chùa xưa (Chơn Đắc Nguyễn Văn Đồng)
- 68. Người gieo mầm Phật pháp (Thích Nữ Chơn Toàn)
- 69. Kính Bổn Sư (Nhạc và Lời Thị Thiện Phạm Công Hoàng)…
- 70. Nhớ Mãi Ơn Thầy (Thích Viên Thành)
- 71. Hình ảnh của Hòa Thượng tại Úc (Hoàng Lan)
- 72.Hình ảnh Lễ Khánh Tuế 65 tuổi
- Viên Giác Tự (thơ)
A half a century ago a teenager left his life of pleasure.
He entered an empty gate to cultivate monkhood.
Dawn and dust he practiced, through the seasons.
After all his hard striving, victory is his, indeed.
He is a True Spiritual Master.
On
To my Teacher: “I joined my palms and wish you longevity, health and continued strength and resilience in the constantly changing universe. I beg you to stay in this world of 5 defilements for a long time, so that all of us look at you as an icon and as a stable pillar for a refuge milestone mark. You are a spiritual teacher, an example of an island in the mid-ocean of samsara, of birth and death, of riddles up and down, of storms and winds. You are always stable, strong and solid and give us a refuge with confidence and peace in time of practice, study, work, happiness or difficulty. “
Before I become monastic, I did mundane works, wasted energy and depleted all merits and lead a worldly life with constant cravings, aversions and delusions. I was fortunate to have met my monastic master who tonsured my hair under the Bodhi Tree, the most holy place where the Buddha was enlightened, and he later transmitted the precious Dharma to me. He helped me to change to live a life with deepened understanding and yearning for liberation. After that moment I was awakened from ignorance to reach wisdom. I vividly remember the time I kneeled under the Holy Bodhi Tree in front of me, and a monastic high venerable master who personally performed the tonsure. After my hair was shaved, my joyous tears dropped down to the white marble floor under the Bodhi Tree in front of many venerables who witnessed the holy transmission. I arose just like a person in a coma for a long time and suddenly was awake, full of energy and alertness like a new person. I experienced happiness and was more joyous than ever before. I became a totally new human being after the monastic ordination. My teacher gave me a new Dharma name, a new saffron color robe and new rules of virtue and conduct for living in this very life and at that very, very precious fraction of a moment I entered the holy spiritual dimension.
I wonder how could I ever repay my parents for my birth and upbringing or my master for guiding me on the spiritual path?
My human body was sprung out to life and raised to become a useful human being by my biological parents. And, as for the Spiritual Teacher, whom has compassion to ordained me under the Holy Bodhi Tree in Buddha Gaya, India and so I was reborn to the Holy Buddha’s family and His Teachings lead me in my spiritual life to become an instrument of the Dharma. Whenever I think about these things, I wonder: “How could I repay such debts that are so vast?” My parents and teacher never asked me to repay them, but I always remember them and be silently thankful in my heart.
I think about my teacher every day, when I finish my daily meditation practice at the dawn. After I have completed prostration, meditation and chanting all mantras and sutras, I close the book titled: "Daily Dhyana Door Chanting" which was prepared and printed by my teacher and published by his Vien Giac Pagode in
It is very meaningful if you do as I do. Every day, after having finished chanting, I close the book and hold it in my hands, place the book on top of my head and think about my teacher silently: "Thank you sư phụ (master) for your compassion and kindness". I have been doing this since I received the book. It was a good way to think and to thank my teacher for his kindness to his disciples. I hope my thankful thought will reach him.
I always carefully return the book to its place and I will do that again after each chanting. Every time I do that, it assures me that I am always keeping in touch with my Master, even though I live a great distance away, in
Far away from him, I cannot do much to serve him, but I can make sure that I listen to him and to do what he taught, and to do within the Buddha Vinaya (rules of conduct). I have been pretty busy, however. I was trying very hard to focus on the Buddha Dharma, so five years ago I became a Dharma teacher at my
Many of them have become Buddhist and changed. Dharma heals all.
We also have charity works, such as building classrooms for two schools, which are holding more than 200 students, and we have finished nine concrete bridges in Southwest Vietnam, near the
I hope to return to
I pray for my teacher to live with longevity, good health, and mental wisdom, to benefit many other living beings. I join my palms and bow.
Your disciple, Bhikkhuni Thich Nu Hanh Tri`, 2014.