Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. [email protected]* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

An bình mảnh đất tâm

30/06/201113:40(Xem: 6375)
An bình mảnh đất tâm
canhdep_1a
AN BÌNH MẢNH ĐẤT TÂM
Đức Pháp Vương đời thứ XII khai thị
Nguồn: www.drukpa.org
Thứ bảy ngày 25 tháng 6 năm 2011

Chắc hẳn các bạn sẽ ngạc nhiên khi thấy trong bức hình này tôi bỗng nhiên trông như trẻ hẳn ra. Một vài người trong các bạn có thể nghĩ “Ồ, chắc Ngài đã phẫu thuật chỉnh hình, thảo nào mà lâu rồi không thấy Ngài xuất hiện.” Tôi ước mình có thể làm gì đó để quay ngược đồng hồ, nhưng thời gian khi đã mất đi sẽ chẳng bao giờ lấy lại được. Tôi vừa dọn dẹp phòng học và tìm thấy một cái đĩa cũ trong đó có nhiều ảnh do các bạn hữu và học trò của tôi chụp trước kia. Tôi đã xem lại những hình ảnh suốt từ những năm 80 cho tới tận gần đây. Đây quả thực là một bài pháp vĩ đại về cõi luân hồi, một lời nhắc nhở tuyệt vời về cuộc sống quý giá cần được dùng cho những mục đích cao cả hơn là lãng phí vì những điều vô nghĩa, như chạy theo những ham muốn không giới hạn, những giấc mơ không hồi kết và không mục đích của chúng ta trong luân hồi.

Đa phần chúng ta thường nghĩ rằng vô thường còn xa lắm, giác ngộ rất khó đạt được, bất cứ điều gì có thể mang lại cho chúng ta một cơ hội hy hữu được chứng ngộ tự tính tâm đều không thể với tới và không thể thực hiện trong đời này. Thậm chí có người trong chúng ta cho rằng sự giác ngộ tâm linh đồng nghĩa với việc trở thành giống như một bức tượng hoặc không có mục tiêu gì hữu ích cả. Một số người trong chúng ta còn nghĩ rằng vì điều đó không thể nào đạt được, nên tại sao không trầm mình trong luân hồi nhỉ, sao không đón nhận lấy các pháp thế gian, sao không lãng quên giác ngộ, quên đi cái chết, thậm chí quên đi cả thời khắc chúng ta cảm thấy xiết bao thiết tha và xúc động khi phát nguyện quy y, khi chúng ta được lần đầu hạnh ngộ với bậc thầy tôn quý hoặc những quãng thời gian quý báu cùng chia sẻ niềm an vui hiểu biết cảm thông với những đạo hữu và gia đình tâm linh của chúng ta. Tất cả những xúc cảm tốt đẹp và tích cực ấy đều tan biến sau một thời gian đầu đến với đạo pháp tâm linh.

Thay vào đó, chúng ta thường để cho tâm mình bị cuốn đi bởi những suy nghĩ tiêu cực, những lời nói và hành động của chúng ta cũng nhuốm màu tiêu cực. Điều đáng buồn nhất là khi chúng ta nảy sinh xích mích với đạo hữu tâm linh, bất kể là giấu giếm hay công khai. Nét đẹp của sự hiểu biết cảm thông, khoan dung, rộng lượng và vị tha không những mai một dần mà có khi còn hoàn toàn biến mất. Có những người còn trở nên xét nét, phán xử hơn đối với những người xung quanh kể từ khi bước chân vào môi trường giáo pháp, thay vì sách tấn khích lệ những người mới bước chân vào đạo pháp, họ lại nhân danh tâm linh hay Giáo Pháp, reo rắc ngờ vực, nghi báng và mê tín. Chính do vậy mà thời gian của chúng ta bị phí hoài và những nhân lành cho giác ngộ tâm linh của chúng ta từ từ bị hủy diệt.

Chúng ta cần thường xuyên soi xét tâm niệm và động cơ của chính mình, nếu tâm niệm và động cơ của chúng ta tích cực thì nguồn năng lượng chúng ta truyền tới những người xung quanh cũng sẽ tích cực. Nghi báng là nguyên nhân số một sẽ hủy diệt động cơ tốt đẹp cũng như mong muốn trở thành người tốt trong chúng ta, cũng là nguyên nhân số một hủy diệt mối quan hệ tốt đẹp của chúng ta với người khác. Lẽ đương nhiên, mỗi chúng ta đều có xuất thân khác nhau và nhờ có nhân duyên với nhau nên chúng ta cùng hội ngộ trong một đại gia đình tâm linh. Bởi đã có nhân duyên lớn được hạnh ngộ nhau, chúng ta cần biết nương tựa và sách tấn lẫn nhau. Con đường tâm linh mà chúng ta đang cùng nhau tiến bước có vô số chướng ngại, đầy sỏi đá chông gai, chúng ta cần nắm chắc tay nhau và cùng bước đi trong tình cảm nồng ấm, chân thành và tràn đầy hiểu biết sẻ chia. Chẳng điều gì là không thể, trừ khi bản thân chúng ta nghĩ rằng mọi việc đều không thể làm được.

Mỗi người cần trung thực và thành thật với bản thân, hay với lương tâm của chính mình. Gần đây tôi nghe có người nói rằng họ dành trọn cuộc đời cho sự thực hành tâm linh, bất cứ điều gì họ làm đều vì lợi ích chúng sinh. Tôi rất muốn vỗ tay thật lớn khi nghe những người này, bởi lẽ để thực hiện được điều này trong mỗi giây phút của đời sống chẳng phải việc dễ dàng. Những khi nhìn vào những việc họ làm, mọi việc họ làm ra đều gây nhiều tổn thương và đau khổ cho người khác, đôi khi họ làm những việc đó nhân danh Giáo Pháp, nhân danh tâm linh. Sự thực hành tâm linh vốn là sự rèn luyện tâm mình, đó chính là sự tôi luyện bản thân bạn từ bên trong, chứ không phải là rèn rũa người khác, và điều đó cũng chẳng liên can gì tới chuyện bạn hiểu biết được bao nhiêu nếu xét từ phương diện tri thức. Thực tế thì rèn luyện đạo tâm nghĩa là bạn có thể mở rộng nội tâm mình được bao nhiêu, để cái “Tôi” có thể ngày càng trở nên nhỏ bé hơn cho tới khi hòa nhập vào hư không vô tận. Nếu bạn vẫn còn khái niệm về “Tôi” và “người khác” thì bạn sẽ không thể ngừng soi xét những lỗi lầm khiếm khuyết nơi người khác, và như vậy bạn sẽ còn cần tự rèn luyện rất nhiều. Bạn vẫn còn chưa tiến được mấy trên con đường đầy chông gai bên trong chính bạn.

Con đường tâm linh chính là sự tự hoàn thiện bản thân. Ban đầu, bạn cần phải thực sự thấu hiểu thông qua sự trải nghiệm chân thật rằng mang lại hạnh phúc cho người khác sẽ khiến bạn trở nên hạnh phúc, hiểu được điều này bằng trải nghiệm chứ không phải chỉ từ sự hiểu biết bằng lý thuyết đơn thuần sẽ giúp bạn trở nên hoàn thiện hơn và khiến cho con đường đầy chướng ngại trong chính bạn trở nên bằng phẳng hơn. Mỗi ngày bạn cố gắng trở nên thân thiện, nhã nhặn hơn một chút với người khác, chính bạn sẽ trở thành một người tốt hơn, từng bước một, từng chút một, đây sẽ là một sự thực hành hữu hiệu trong suốt cả một quá trình dài, và bạn cần phải liên tục tự trau dồi bản thân như vậy. Đây cũng là pháp thực hành giúp cho tâm bạn luôn tỉnh thức trong mọi thời khắc của hiện tại, và chính là cách bạn làm cho con đường trở nên trơn tru hơn, dễ đi hơn trong chính nội tâm mình.

Vậy là chỉ một tập ảnh đã khiến cho tôi viết được nhiều như thế đấy. Sắp tới tôi sẽ đi Ladakh, có thể là bất cứ lúc nào. Nhờ vào những công nghệ hiện đại, tôi có thể viết trước rất nhiều bài viết và chúng sẽ được tự động gửi đi hàng tuần hoặc hai tuần một lần. Có thể bạn sẽ ngạc nhiên vì có những bài viết chẳng liên quan gì mấy tới những gì đang diễn ra vào thời điểm chúng được gửi đi. Song tôi hy vọng rằng những bài viết này sẽ giúp bạn được đọc thường xuyên hơn, do có quá nhiều người cứ giục giã tôi cần viết nhiều thêm và đăng tin thường xuyên hơn. Cho dù tôi biết những người phải chuyển dịch các bài viết của tôi sang nhiều thứ tiếng có lẽ cảm thấy khổ sở khi nhìn thấy một bài viết dài lại được đăng lên, biết làm sao được, thật khó có thể chiều lòng hết mọi người. Họ đã có duyên lành được là người chuyển dịch và chia sẻ những câu chuyện phiếm đàm này, giúp mang lại cho độc giả niềm an vui. Chúng ta hãy tri ân những người dịch bài!

Tôi ước giá trước kia mình được tới trường và học tiếng Anh, như vậy tôi sẽ không mất quá nhiều thời gian để viết xong vài khổ chữ. Thế nhưng tôi đã chẳng có được cơ may đó và giờ thì tôi đã khá lớn tuổi rồi, vì vậy tốt nhất các bạn đành chấp nhận những gì đọc được ở đây nhé. Tôi xin lỗi vì cũng chẳng còn lựa chọn nào khác, ha ha!

Có thể nói Ladakh là một trong những quê hương yêu dấu của tôi. Nơi đây luôn chứa chan ân phúc gia trì và tràn đầy cảnh sắc thiên nhiên tươi đẹp. Theo lịch sử, kinh điển ghi chép rằng những đời hóa thân trước của tôi đã từng sống rất nhiều năm ở Ladakh, dường như từ tận thời Đức Naropa. Nếu giờ bạn hỏi liệu tôi còn có thể nhớ được không, chắc chắn tôi sẽ trả lời rằng cảm giác thân quen và đầm ấm rõ ràng đến mức khó lòng có thể không tin rằng tôi đã từng sống ở Ladakh và từng yêu mến Ladakh qua rất nhiều thời đại.

Tôi muốn cảm ơn hết thảy mọi người ở Ladakh, nhân và phi nhân, vì đã khiến cho nơi này trở nên vô cùng đặc biệt. Tất cả chúng ta cần cùng nhau gìn giữ nơi này, chúng ta cần gửi tới những bạn bè và gia đình tâm linh nơi đây nhiều sự tương trợ cả về mặt tinh thần và vật chất. Đó chính là những lý do chính khiến chúng ta tổ chức Hội đồng thường niên lần thứ 3tại Ladakh. Tôi muốn cảm ơn mọi cá nhân và tổ chức đã trợ giúp cho kỳ Pháp hội  ADC lần thứ 3 sắp tới tại Ladakh. Nếu vì một lý do nào đó mà bạn không thấy có bài viết mới nào đăng trên trang web của tôi, điều đó có nghĩa là những bài viết sắp mà tôi đã mất rất nhiều thời gian để chuẩn bị có lẽ bị ách lại nơi nào đó ở đây. Dù sao chúng ta cũng sẽ sớm gặp lại nhau tại Ladakh! Mỗi sự kết nối mà chúng ta có được tại Ladakh chắc chắn sẽ vô cùng quý báu bởi sẽ tạo nhân duyên để chúng ta còn gặp lại nhau thêm nhiều lần nữa trong vị lai!

(Hình minh họa trên chụp năm 1992 tại Tịnh thất Gotsang)


Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
23/03/2013(Xem: 4976)
Xưa nay có một số người hiểu lầm cho rằng Niết-bàn là hư vô, hủy diệt, hay là cái chết. Nếu hiểu như thế thì không đúng với tinh thần kinh điển Phật giáo. (Trên tạp chí Kiến Thức Ngày Nay số 180, mục Chuyện Đông Chuyện Tây tr. 57, ông An Chi có trả lời một độc giả về xuất xứ của từ Niết-bàn, nhưng về ý nghĩa, ông muốn độc giả tự tìm hiểu lấy. Nhân đây, chúng tôi xin góp ý về cách lãnh hội khái niệm Niết-bàn theo kinh điển Phật giáo, để giúp độc giả nào muốn tìm hiểu thêm một từ ngữ khá hàm súc và thường bị ngộ nhận này).
21/03/2013(Xem: 4712)
Mỗi khi Phật giáo di cư từ vị trí của nó có nguồn gốc tại Ấn Độ đến các quốc gia khác như Sri Lanka, Miến Điện, Nhật Bản, Trung Quốc hay Tây Tạng…triết học, phong tục và nghi lễ cũng được thay đổi. Chẳng có gì đáng ngạc nhiên, sự tái định cư của Phật giáo với phương Tây kèm theo với một số thay đổi của những sự nổi bật và văn hóa. Ở Tây Tạng, các bậc thầy tôn kính có thể cô lập mình trong các hang động xa xôi, đôi khi hàng chục năm trong đại định.
18/03/2013(Xem: 6561)
Mỗi năm hoa Vô Ưu lại nở một lần, những người con Phật sống dưới bất cứ phương trời nào, dù ngôn ngữ bất đồng, nhưng muôn triệu con tim cùng hòa chung một nhịp đập, hân hoan kỷ niệm ngày Đản sinh của đức Từ Phụ. Hình ảnh của đức Thế Tôn là một bài ca bất tuyệt, giáo pháp của Ngài là ánh hải đăng chiếu sáng nghìn thu. Những pháp âm tại vườn Lộc Uyển, núi Linh Thứu thuở nào dường như còn vang vọng đâu đây. Pháp âm ấy tỏa khắp muôn phương, thấm sâu vào tâm hồn của những chúng sinh đang khát khao hạnh phúc và chân lý.
23/02/2013(Xem: 5628)
Một thời đức Phật ngự tại rừng Ca Duy nước Thích Sí Đề cùng với 500 Thánh tăng toàn là bậc A La Hán, bấy giờ có bốn vị Trời ở cõi Tịnh Cư nơi Thiên cung đều nghĩ: “Nay đức Thế Tôn và 500 vị Đại Tăng, toàn là bậc Thánh A La Hán đang ngự trong rừng Ca Duy thuộc nước Thích Sí Đề, đồng thời có vô số chư Thiên với thần thông vi diệu từ 10 phương đều tập trung ở đấy để kính lễ đức Như Lai và chúng Đại Tăng.
19/02/2013(Xem: 6440)
Một câu hỏi lớn nằm dưới kinh nghiệm của chúng ta, dù chúng ta nghĩ về nó một cách ý thức hay không: mục đích của cuộc sống là gì? Tôi đã cân nhắc câu hỏi này và muốn chia sẻ những suy nghĩ của mình với hy vọng rằng chúng có thể có lợi ích trực tiếp và thực tế đối với những ai suy nghĩ về chúng.
11/01/2013(Xem: 7258)
Khi chúng ta nói về tính bản nhiên của tâm thức trong phạm trù Phật Giáo, chúng ta phải hiểu rằng nó có thể được hiểu trên hai trình độ khác nhau: 1- Trình độ căn bản của thực tại, nơi tính bản nhiên của tâm được hiểu trong dạng thức của tính không của nó của tính tồn tại vốn có, và 2- Sự liên hệ hay trình độ quy ước, điều liên hệ đến chỉ là phẩm chất của độ sáng, tri thức và kinh nghiệm.
26/12/2012(Xem: 6281)
Là pháp môn niệm Phật, lấy nhất tâm niệm Phật, cầu sinh Tây phương, ly khổ đắc lạc. Nhìn vào thấy như là Tiểu thừa, chỉ tự lợi mình, nhưng thực tế mà nói thì là Đại thừa, có thể lợi tha. Vì sao? Vì niệm Phật vãng sinh, được thấy Phật nghe pháp, chứng vô sinh nhẫn, đắc thân, khẩu, ý tam luân bất tư nghì nghiệp, trở lại tam giới quảng độ chúng sinh. Trong cái chán khổ ấy chính là muốn cứu khổ cho chúng sinh, tức tâm đại bi của Bồ Tát vậy...
14/12/2012(Xem: 10028)
Tâm chân thành là tâm Phật, bạn với Phật là đồng tâm. Bốn hoằng thệ nguyện là đồng nguyện với Phật...
13/12/2012(Xem: 9506)
Chúng tôi nghĩ chúng tôi vừa trả lời điều ấy! Về mặt khác, chúng tôi không có câu trả lời đặc biệt đến câu hỏi của bạn. Tuy thế, chuyển hóa thái độ tinh thần là nhiệm vụ chính của chúng ta. Làm thế nào chúng ta có thể hoàn thành điều này: Làm thế nào chúng ta có thể mang việc làm này về trong gia đình và trường học?
13/12/2012(Xem: 7021)
Tôi thường cầu nguyện rằng tất cả chúng ta sẽ luôn luôn tiếp cận Pháp như những đứa trẻ con. Bởi khi chúng ta bám chấp vào tâm thức của riêng ta, hình ảnh của bản thân ta, năng lực trí thức của ta, ta đánh mất một điều gì đó. Tâm ta trở nên chai cứng. Đối với hành giả Giáo Pháp lâu năm, điều tối cần thiết là họ cần tiếp cận với Pháp như những đứa trẻ, bởi chúng ta có cảm tưởng rằng ta không phải kiểm soát bản thân nữa. Ta không phải khảo sát tâm ta thêm nữa. Ta không phải thực sự nhìn vào trong và xem điều gì xảy ra. Vì thế ta trở nên khô cạn. Ta làm hư hại Pháp.
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Most Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com
http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
[email protected]