Bài Thơ Dâng Mẹ

22/06/202118:55(Xem: 8532)
Bài Thơ Dâng Mẹ

BÀI THƠ DÂNG MẸ

Xót trăm nỗi mẹ quê vất vã

Suốt một đời tất tả ngược xuôi

Bài thơ dâng mẹ nghẹn lời

Ngỗn ngang tấc dạ bồi hồi xuyến xao

 

Quê hương mẹ bùn nâu sỏi đá

An Dạ ơi ! Êm ả xóm thôn

Thanh xuân đầm ấm sớm hôm

Trắng trong thôn nữ khuê môn dịu dàng

 

Thân chẳng cậy giàu sang phú quý

Vẫn phong lưu cây quế nhành lan

Song đường nghiêm túc bảo ban

Chị em hòa thuận gọn gàng ngoài trong

 

Đinh ninh chữ tam tòng tứ đức

Giã khuê phòng cất bước vu quy

Nhà vọng tộc nếp oai nghi

Về Gia Độ buổi xuân thì ngát hương

 

Trong trắng tựa phiến gương tỏ chiếu

Cha mẹ chồng thuận hiếu kính thờ

Hoa sen chẳng vướng bùn nhơ

Thủy chung gia thất cậy nhờ trượng phu

 

Con dâu trưởng, nghiêm tu cốt cách

Chị em chồng khó trách khó chê

Nông tang canh cửi bộn bề

Trước sau nề nếp thước lề gia phong

 

Cực thân mẹ ruộng đồng sâu cạn

Nước cơm cho thợ bạn chắt chiu

Nắng mưa dày dạn sớm chiều

Chu toàn trên dưới trăm điều đảm đang

 

Chung quanh với họ hàng thân thiện

Mẹ nêu câu một nhịn chín lành

Mới hay đẹp nết thơm danh

Thiện tâm căn cội ngôn hành thẳng ngay

 

Đường sinh nở sum sây hoa trái

Bốn mặt con hai gái hai trai

Đất dành lấy một nhành mai

Còn ba búp nụ tương lai ngọt bùi

 

Nguồn hạnh phúc xinh tươi trái ngọt

Bức tranh hoa nắn nót thợ trời

Gia đình êm ấm thãnh thơi

Cái con chồng vợ cảnh đời bình an

 

Thoắt đau đớn non ngàn mây bạc

Bậc cha nghiêm cánh hạc trời tây

Một đi…. Chìm khuất chân mây

Con côi mẹ góa từ đây nỗi niềm

 

Lại thêm nỗi ngữa nghiêng chinh chiến

Nhà cửa kia lửa biến bụi tro

Con thơ bữa đói bữa no

Một thân cô quả âu lo tủi phiền

 

Mẹ tần tảo gánh triêng buôn bán

Trải thu đông mua nắng gió sương

Chợ đò canh cửi ruộng nương

Thân cò cánh vạc đoạn trường sớm hôm

 

Khuya gà gáy mo cơm hạt muối

Gánh đôi triêng lên tới Nam Đông

Chè xanh dâu mít bưởi bòng…

Bán buôn kiếm chác trự đồng thiệt hơn

 

Mười ngón bấm đất trơn lần bước

Oằn trên vai đòn gánh gánh về

Chao ơi ! hạt lúa đồng quê

Đẫm mồ hôi mẹ dầm dề nước non

 

Ăn theo thuở chén cơm hạt muối

Ở theo thời áo vải quần thô

Chẳng màng gấm vóc sa sô

Đói no quyết dựng cơ đồ vì con

 

Thanh xuân mẹ mõi mòn héo úa

Gắng nuôi con sách vở học trò

Trưởng thành con bớt ngây ngô

Tóc xanh mẹ đã cơ hồ điểm sương

 

Thuở phên liếp gió luồn trăng lọt

Đến khi nhà đỏ chót mái son

Gia cang đạo nghĩa vuông tròn

Mẹ nuôi ba đứa chúng con nên người.

 

Khi đến tuổi nên đôi kết bạn

Chọn tìm nơi xứng đáng tương thân

Trăm bề phúc mẹ gieo nhân

Cho con hoa trái thâm ân trọn đời

 

Trông đàn cháu đùa chơi trước ngõ

Nom vịt gà chuồng ổ đàng sau

Gieo trồng luống cải vườn rau

Vui vầy phúc ấm ra vào sớm hôm.

 

Lần theo bước sinh tồn phương kế

Giã quê nhà gạt lệ đắng cay

Theo con cam phận từng ngày

Phương Nam đất khách dựng gầy cơ ngơi

 

Nỗi thương nhớ đầy vơi ai biết

Mẹ ngày đêm da diết cực lòng

Lư hương bát nước cha ông

Dặm trường non biển khôn trông ngày về

 

Khuất khuất núi tái tê trông núi

Tuổi mẹ chừ chống gậy cậy con

Nhớ thương thương nhớ mõi mòn

Tình quê ngàn dặm nước non vơi đầy.

 

Thương con cháu mẹ hay lui tới

Ngày tháng chia đắp đổi hai nơi

Tánh linh, Xuân lộc hôm mơi

Răn con dạy cháu đầy vơi tâm tình.

 

Đàn cháu nhỏ nhân duyên nối bước

Kế chân nhau nghi thất nghi gia

Trước sau xúm xít lá hoa

Chắt chiu ríu rít hát ca vui mừng

 

Tóc mẹ trắng bay từng sợi trắng

Con thầm nghe sâu lắng tiếng lòng

Mẹ từng vất vả long đong

Ơn trên tuổi hạc thong dong cao vời

 

Mẹ quy hướng trọn đời nương Phật

Trãi lòng từ chăm sóc cháu con

Đắng cay mẹ ngậm bồ hòn

Thương yêu vẫn tấm lòng son vun đầy

 

Mẹ không nói nửa lời than thở

Khiến cháu con buồn khổ hoang mang

Dẫu cho gốc cỗi lụn tàn

Vẫn truyền nhựa sống chứa chan cho đời

 

Chúng con nhớ những lời mẹ dạy

Sống ở đời giữ lấy lòng nhân

Từ tâm giữ đạo tu thân

Đức còn thơm giữa đường trần mới nên

 

Chúng con nhớ móng nền gia nghiệp

Thạnh hay suy nối tiếp nhiều đời

Ơn cha nghĩa mẹ đất trời

Biển non chất ngất rạng ngời bao la

 

Chúng con dẫu đường xa vạn dặm

Vẫn ngày đêm đăm đắm nhủ lòng

Mẹ hiền như suối như sông

Tình thương dào dạt chảy không bến bờ

 

Ôi âm hưởng bài thơ nốt nhạc

Tình mẹ ta dào dạt biển đông

Tim con nở đóa hoa hồng

Thiên thu hình bóng mẹ không phai nhòa

 

Nay mẹ đã phương xa cõi Phật

Chúng con thầm ghi khắc công lao

Niệm ân cha mẹ cao sâu

Thương yêu bảo bọc nương nhau vào đời .

 

                            HẠNH PHƯƠNG

 

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
12/11/2025(Xem: 162)
Đời người là một cuộc hành trình dài, nhưng lại ngắn ngủi đến không ngờ. Ta khởi đi từ đâu và đích đến là đâu? Câu hỏi ấy không cần ở đâu xa, mà cần sự hồi quang (quay lại nhìn) vào chính tâm mình. Giữa biển đời mênh mông vô tận, con người mãi ngược xuôi tìm cầu tham ái. Có kẻ rong ruổi ngoài trần thế, tìm kiếm một miền an lạc ở tận đâu xa; có người hướng vào tâm linh, mong thấy Phật trong lời kinh, trong tiếng mõ. Lục Tổ Huệ Năng từng dạy: “Tâm mê tức chúng sinh, tâm ngộ tức Phật.” (心迷即眾生,心悟即佛。)(1) “Người mê đi tìm Phật ở phương xa, người ngộ nhận ra Phật nơi tự tâm.”
08/11/2025(Xem: 286)
Thuở đức Phật ngồi dưới cội bồ đề Đêm gần tàn sáng sao mai xanh biếc Khai mở con đường minh triết phương Đông Sư tử hống chấn động mười ngàn thế giới Giặc ngu tối rùng mình rũ rượi Người vượt thoát tử sinh đến bến bờ tịch tinh Trí tuệ quang minh bừng lên rạng rỡ
06/11/2025(Xem: 821)
Bạn thương mến, hy vọng lá thư này đến từ những người đang tiếp xúc trực tiếp với các bạn ( những người chịu nhiều thiệt hại và mất mát sau thiên tai ) như một làn gió nhẹ thổi thật dịu dàng đến những trái tim từng mất tất cả, bằng một lòng thương cảm sâu xa giúp các bạn nhìn lại sự sống bằng ánh sáng hiền hòa của từ tâm và chánh niệm.
31/10/2025(Xem: 380)
Dao Ca Trăng Nhạc & Lời: Khánh Hoàng Ca sĩ: Hạnh Nguyên Hòa âm: Thái Bảo Lộc pps: Thường Minh
25/10/2025(Xem: 470)
Ngón Tay Chỉ Trăng (tập 01) Trực Chỉ Đề Cương
24/10/2025(Xem: 943)
a bậc tài danh – Leonardo da Vinci, Baruch Spinoza và Vincent van Gogh – mỗi người là một khía cạnh của hành trình nhân loại tìm đến chân lý. Cả ba đều chứng minh rằng: trí mà không phước thì sáng mà mong manh, phước mà thiếu duyên thì nở muộn như hoa trong đêm, còn duyên mà không trí thì chỉ là hư sắc thoảng qua.
24/10/2025(Xem: 827)
Thuần nhiên, nhẹ nhàng như hơi thở là tiếng thơ của Chân Tạng Nghiêm. Một tiếng thơ lấp lánh, long lanh ngời ánh thanh cao, là nguồn thơ trong trẻo, reo ca giọng hát thiên lương trong tận đáy xanh lòng... Lòng yên, tâm lặng như vầng trăng sáng chiếu diệu kỳ. Thi ca đi về trên đôi chân trần, chất phác, nhè nhẹ khẽ chạm vào núi sông, rừng biển, suối thác, mưa nắng, trăng sương, gió mây, cây lá, chim bướm, cỏ hoa trên mặt đất thân yêu. Nhật nguyệt cũng huyền hòa chan chứa giữa ánh sáng ban sơ, diễm tuyệt, bừng lên rực rỡ trong tâm hồn vô ngại của trái Tim Thơ.
22/10/2025(Xem: 1487)
Về thôi, về mặc Cà Sa Về thôi cởi áo Ta Bà phong sương Về thăm lại tiếng chơn thường Thăm vườn lam nhả khói thiêng Cõi Thiền Ô hay, một góc trời yên Một vườn hoa toả hương miền ngàn bay Thoảng trong gió, thoảng chân đài… Gót sen thoát những cơn say bụi trần
21/10/2025(Xem: 612)
Quảng Đức từ quang chiếu cõi thiền, Tăng Ni đạo hạnh sáng tâm nguyên. Phật tử tinh chuyên bền chí nguyện, Nương theo ân đức bậc cao hiền. Ngưỡng mộ đức - tài Thầy Nguyên Tạng Chí nguyện độ sinh khắp mọi miền Lời kinh nhẹ rót như mưa pháp, Từng bước khoan thai ấm cửa thiền
19/10/2025(Xem: 941)
Kể từ ngàn xưa muôn thuở nọ, tuy xa xăm, hun hút tuyệt mù nhưng vẫn còn dư vang, thấp thoáng trong sương mờ vạn cổ, những bóng người đi giữa thiên thu vời vợi. Đó là những Thiền sư, những Thi sỹ, những đạo nhân, mặc khách, hành giả đã xuất hiện trên mặt đất, trần gian này. Họ đến rồi đi, chỉ để lại vài tiếng thơ, tiếng sáo hòa lẫn trong tiếng hét, tiếng gầm rền vang với giọng cười tiêu dao, hào sảng còn dội âm trầm hùng suốt vạn đại rung ngân...