Chèo Thuyền Dưới Trăng
Ta mãi mãi kẻ lữ hành đơn độc,
Bước xuống thuyền nương theo ánh trăng soi,
Ngược dòng đời, chèo từng nhịp khoan thai,
Không chờ đợi cũng chẳng hề nôn nóng.
Dòng nước trong dưới ánh trăng soi bóng,
Chiếc thuyền con đang đưa đẩy nhịp nhàng,
In bóng hình người lữ khách cô đơn,
Đường vạn dăm vẫn còn xa vời vợi…
Đã quyết tâm nên không hề mệt mỏi ,
Vẫn đong đưa theo sóng vỗ rì rào,
Bờ bên kia lấp lánh cả ngàn sao,
Như mở rộng đôi vòng tay chờ đón…
Ta cảm nhận có một nguồn năng lựợng,
Thúc đẩy thân tâm tiếp tục chèo thuyền,
Bỏ đằng sau tất cả mọi trần duyên,
Không lưu luyến, chẳng còn gì ngăn ngại.
Thuyền thong dong hướng về trời phương ngoại,
Trăng soi đường chỉ lối đến vô biên…
Tâm hân hoan bất động một niềm tin,
Bờ bên ấy sẽ có ngày cập bến…
Nguyên Nhật Trần Như Mai
Melbourne, 2021
Melbourne, 2021
Gửi ý kiến của bạn