que huong-2

THƠ LỤC BÁT: HƯƠNG LÚA
Thơ: Trương Thị Anh

Nồng nàn hương lúa đồng quê
Ngày mùa vất vả lúa về đây sân
Đồng xa cho đến ruộng gần
Lúa vàng trải thảm hương nồng cốm quê
Cò vui sải cánh bay về
Tình quê hương lúa như mê hoặc lòng
Bóng ai ngả lộng trên đồng
Hiu hiu gió thổi tóc bồng bềnh bay
Cánh đồng lộng gió chiều nay
Lâng lâng bỗng thấy như say cảnh làng.


 CÁNH ĐỒNG LÀNG
Tác giả: Đặng Minh Mai

Bao xa cách nay về thăm lại
Cánh đồng làng nhẫn nại công cha
Ngạt ngào hương lúa toả xa
Đượm mồ hôi mẹ rớt qua tháng ngày!
Con đường nhỏ thơ ngây còn đó
Bụi tre xanh lấp ló bóng cò
Xa xa có mấy đàn bò
Thủng thẳng cất bước khi no trong lòng
Quê hương hỡi mỏi trông mong đợi
Ký ức xưa vời vợi trở về
Những ngày cắt cỏ bờ đê
Lội bơi cùng bạn sông quê mỗi chiều
Lúa trĩu hạt bao nhiêu công sức
Của mẹ cha thao thức bao ngày
Cấy cày vất vả mê say
Thức khuya, dậy sớm lòng đầy niềm vui
Mùa thu hoạch bồi hồi trong dạ
Thành quả đây nay đã đến gần
Gạo thơm, hạt béo trắng ngần
Thắm tình quê mẹ ân cần sẻ chia!


BÀI THƠ: ĐỒNG QUÊ NGÀY MÙA
Tác giả: Hồ Như

Chiều về ngắm cảnh đồng quê
Mênh mông cò lượn bốn bề xốn xang
Một màu thảm lúa dát vàng
Bồi hồi hoài niệm những trang sách đời
Tuổi thơ nhặt nhánh thóc rơi
Chắt chiu gom góp cuộc đời mẹ cha
Bát canh, thìa mắm, quả cà
Giọt mồ hôi đổ… nâng ta trưởng thành
Ra đi bằng chị bằng anh
Trở về ngắm lại bức tranh ngày mùa
Dù không còn cảnh thi đua
Sân kho hợp tác trống khua rộn ràng
Đồng quê mình vẫn rộn vang
Người người hối hả nắng vàng hong phơi
Bôn ba khắp bốn phương trời
Không quên hạt gạo, tình người quê ta
Hương thơm gạo mới quê nhà
Ơn người cày cấy gần xa sớm chiều
Cảnh đồng quê thật đáng yêu
Bâng khuâng lại nhớ những chiều có nhau.



BÀI THƠ: HẠT GẠO NGÀY MÙA
Tác giả: Hồ Như

Chiều về đứng ở sườn đê
Hương thơm hạt thóc vọng về tới nơi
Sơn hào hải vị đất trời
Cơm quê mẹ nấu cả đời khó quên
Mênh mông một dải nối liền
Cò bay thẳng cánh an nhiên ngày mùa
Thương người vất vả sớm trưa
Tảo tần lam lũ nắng mưa nhọc nhằn
Xa quê đã mấy mươi năm
Óng vàng hạt lúa gợi chăm đi về
Cho dù cách trở sơn khê
Áo nâu thuở ấy không hề nhạt phai
Giọt mồ hôi ướt lưng ai
Làm ra hạt thóc trãi dài đời ta
Biến thiên nhịp sống gần xa
Giữ nguyên ân nghĩa người tra hạt vàng.



dong lua


BÀI THƠ: LỜI TỰ TÌNH CÂY LÚA
Tác giả: Phú Sĩ

Thương lắm chân tình ơi cây lúa quê hương
Nắng chiếu sương rơi một đời bao lam lũ
Thấm giọt mồ hôi mấy mùa luôn bám trụ
Chẳng quản nhọc nhằn cho vụ lúa oằn bông
Thương lắm chân tình câu hát lý bên sông
Tất tả mùa thương con nước ròng nước lớn
Nắng hạn phèn chua cây lúa buồn than thở
Nụ cười dở dang vẫn thắm nở môi hồng
Thương lắm chân tình cây lúa vẫn hoài mong
Cho cuộc đời vui thêm nồng câu thân ái
No ấm an lành bỏ qua ngày dầu dãi
Đầu đội gió trời thương lắm ấy nhà nông
Thương lắm chân tình cây lúa lại đơm bông
Nhắn gởi yêu thương trong lòng người xa xứ
Mỏi gót phong sương trên bước đường lữ thứ
Xin hãy quay về nơi đất mẹ còn trông ….


BÀI THƠ VIẾT VỀ CÁNH ĐỒNG LÚA
Thơ: Hưng Xuân

Tháng mười về lúa chín cả đồng quê
Những thửa ruộng vàng ong như trải thảm
Tiếng máy chạy ầm vang cả thôn xóm
Bờ tre xanh mấy đám trẻ nô đùa
Chiều tháng mười nắng ngả cuối mùa thu
Đàn cò trắng trong lời ru của mẹ
Có cô Tấm hiền ngoan từ thủa bé
Bắt cua đồng cả cá bống đổi cơm…
Đất với người vẫn chung thuỷ mặn nồng
Mỗi hạt thóc theo chân bao người lính
Tiền tuyến gọi hậu phương cùng đánh Mỹ
Bếp Hoàng Cầm bữa cơm thắm máu xương
Đã qua rồi tiếng súng đạn chiến trường
Cơm độn sắn giờ chỉ còn trong sách
Bao vất vả mới có ngày thu hoạch
Ăn chén cơm thấy xúc động vô cùng
Khói lam chiều gợi nỗi nhớ mông lung
Mùi rơm rạ thơm lừng cơm gạo mới
Cá kho tộ vài trái cà muối xổi
Chờ em về thưởng thức bữa cơm quê…



canh dong lua 2


BÀI THƠ: BÀI CA CÂY LÚA
Thơ: Tím Bằng Lăng

Em viết tặng bài ngợi ca cây lúa
Có tình người chan chứa những yêu thương
Tháng mười về mùa gặt mới thơm hương
Rơm vàng óng trên con đường quê mẹ
Vầng mây trắng chiều bình yên gió nhẹ
Con đò chờ lặng lẽ khách qua sông
Vàng sắc hoa mùa cải mới trổ ngồng
Cánh cò trắng mênh mông tìm gọi bạn
Hoàng hôn ngả cuối chân trời tím rạn
Giữa khung trời đôi cánh nhạn liệng bay
Hương mùa thu ngào ngạt thoảng đâu đây
Tình đất ấm bao ngày ta vun xới
Bài tình khúc mang bao niềm vui mới
Nhớ thương thầm em đợi mãi người xa
Về nhé anh ta hát bản tình ca
Về cây lúa chan hòa tình đất mẹ.

BÀI THƠ: VUI MÙA ĐỔI MỚI
Tác giả: Hồng Phúc

Nhớ ngày cây, cấy một thời
Bao nhiêu công sức, bao đời nông dân
Suốt ngày tưới nước, bón phân
Chiêm thì ngập úng, mùa cần chờ mưa
Lo nhất là việc cầy, bừa
May, trâu đâu có, sớm trưa người làm
Tối, ngày vất vạ mùa màng
Năng suất thì thấp, vội vàng bán đi
Giờ đây đã khác mọi khi
Ruộng điền mở rộng, còn chi phải bàn
Khoa học tiến bộ mang sang
Hỗ trợ sản xuất, dân làng xướng vui
Máy móc hỗ trợ sức người
Vừa nhanh, vừa rẻ, hết thời ái lo
Mùa màng thu hoạch trúng to
Lúa vàng trĩu quả, ấm no dân làng.


canh dong lua


VÀO MÙA GẶT
Thơ: Quốc Phương

Trên quê hương.. đang rộn rã tiếng cười
Bao thôn nữ..vào mùa thu hoạch mới
Máy gặt lúa..cứ băng mình chạy tới
Hạt lúa vàng..mong đợi những ngày qua
Quê hương mình.. đồng bát ngát bao la
Cò thẳng cánh..dễ ai mà quên được
Con sông nhỏ..vẫn mang đầy nguồn nước
Mỗi khi về..còn ước lại tuổi thơ
Quê hương ơi..từ xưa tới bây giờ
Bao vất vả..vẫn chờ người gánh vác
Nay thay đổi..người nông dân cũng khác
Nhẹ nhàng hơn..chẳng nhếch nhác như xưa
Hạt lúa vàng.. đền đáp những sớm trưa
Niềm hạnh phúc..cày bừa rồi gặt hái
Ôi quê hương..vẫn còn đây nhớ mãi
Mùa gặt nào..trai gái cũng thành đôi.

MƠ MÙA CHIM LÁ RỤNG
Thơ: Diệp Ly

Hương lúa đồng nhẹ thoảng giữa trời đêm
Tìm trong mơ một mùa chim lá rụng
Thấy bóng dáng người rơm trong sương lạnh
Giang đôi tay lấp lánh sợi tơ vàng.
Mơ cánh cò chao liệng giữa nắng chang
Lúa đơm bông từng hàng xa tăm tắp
Cả đàn chim vội vàng như kẻ cắp
Cứ nháo nhào rồi vút tít lên cao.
Mơ cánh đồng từ ký ức hôm nao
Trên miền đất ngọt ngào pha vị mặn
Giọt mồ hôi vẫn cứ rơi thầm lặng
Để hạt vàng trĩu nặng những mùa vui.
Mơ tìm về ngày tháng đã xa xôi
Giữa đêm đen mơ trôi về quá khứ
Có đàn chim chập chờn trong miền nhớ
Gợi trong lòng một thuở tuổi hồn nhiên.





***


Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
12/11/2025(Xem: 216)
Đời người là một cuộc hành trình dài, nhưng lại ngắn ngủi đến không ngờ. Ta khởi đi từ đâu và đích đến là đâu? Câu hỏi ấy không cần ở đâu xa, mà cần sự hồi quang (quay lại nhìn) vào chính tâm mình. Giữa biển đời mênh mông vô tận, con người mãi ngược xuôi tìm cầu tham ái. Có kẻ rong ruổi ngoài trần thế, tìm kiếm một miền an lạc ở tận đâu xa; có người hướng vào tâm linh, mong thấy Phật trong lời kinh, trong tiếng mõ. Lục Tổ Huệ Năng từng dạy: “Tâm mê tức chúng sinh, tâm ngộ tức Phật.” (心迷即眾生,心悟即佛。)(1) “Người mê đi tìm Phật ở phương xa, người ngộ nhận ra Phật nơi tự tâm.”
08/11/2025(Xem: 322)
Thuở đức Phật ngồi dưới cội bồ đề Đêm gần tàn sáng sao mai xanh biếc Khai mở con đường minh triết phương Đông Sư tử hống chấn động mười ngàn thế giới Giặc ngu tối rùng mình rũ rượi Người vượt thoát tử sinh đến bến bờ tịch tinh Trí tuệ quang minh bừng lên rạng rỡ
06/11/2025(Xem: 890)
Bạn thương mến, hy vọng lá thư này đến từ những người đang tiếp xúc trực tiếp với các bạn ( những người chịu nhiều thiệt hại và mất mát sau thiên tai ) như một làn gió nhẹ thổi thật dịu dàng đến những trái tim từng mất tất cả, bằng một lòng thương cảm sâu xa giúp các bạn nhìn lại sự sống bằng ánh sáng hiền hòa của từ tâm và chánh niệm.
31/10/2025(Xem: 430)
Dao Ca Trăng Nhạc & Lời: Khánh Hoàng Ca sĩ: Hạnh Nguyên Hòa âm: Thái Bảo Lộc pps: Thường Minh
25/10/2025(Xem: 511)
Ngón Tay Chỉ Trăng (tập 01) Trực Chỉ Đề Cương
24/10/2025(Xem: 1050)
a bậc tài danh – Leonardo da Vinci, Baruch Spinoza và Vincent van Gogh – mỗi người là một khía cạnh của hành trình nhân loại tìm đến chân lý. Cả ba đều chứng minh rằng: trí mà không phước thì sáng mà mong manh, phước mà thiếu duyên thì nở muộn như hoa trong đêm, còn duyên mà không trí thì chỉ là hư sắc thoảng qua.
24/10/2025(Xem: 955)
Thuần nhiên, nhẹ nhàng như hơi thở là tiếng thơ của Chân Tạng Nghiêm. Một tiếng thơ lấp lánh, long lanh ngời ánh thanh cao, là nguồn thơ trong trẻo, reo ca giọng hát thiên lương trong tận đáy xanh lòng... Lòng yên, tâm lặng như vầng trăng sáng chiếu diệu kỳ. Thi ca đi về trên đôi chân trần, chất phác, nhè nhẹ khẽ chạm vào núi sông, rừng biển, suối thác, mưa nắng, trăng sương, gió mây, cây lá, chim bướm, cỏ hoa trên mặt đất thân yêu. Nhật nguyệt cũng huyền hòa chan chứa giữa ánh sáng ban sơ, diễm tuyệt, bừng lên rực rỡ trong tâm hồn vô ngại của trái Tim Thơ.
22/10/2025(Xem: 1639)
Về thôi, về mặc Cà Sa Về thôi cởi áo Ta Bà phong sương Về thăm lại tiếng chơn thường Thăm vườn lam nhả khói thiêng Cõi Thiền Ô hay, một góc trời yên Một vườn hoa toả hương miền ngàn bay Thoảng trong gió, thoảng chân đài… Gót sen thoát những cơn say bụi trần
21/10/2025(Xem: 657)
Quảng Đức từ quang chiếu cõi thiền, Tăng Ni đạo hạnh sáng tâm nguyên. Phật tử tinh chuyên bền chí nguyện, Nương theo ân đức bậc cao hiền. Ngưỡng mộ đức - tài Thầy Nguyên Tạng Chí nguyện độ sinh khắp mọi miền Lời kinh nhẹ rót như mưa pháp, Từng bước khoan thai ấm cửa thiền
19/10/2025(Xem: 1007)
Kể từ ngàn xưa muôn thuở nọ, tuy xa xăm, hun hút tuyệt mù nhưng vẫn còn dư vang, thấp thoáng trong sương mờ vạn cổ, những bóng người đi giữa thiên thu vời vợi. Đó là những Thiền sư, những Thi sỹ, những đạo nhân, mặc khách, hành giả đã xuất hiện trên mặt đất, trần gian này. Họ đến rồi đi, chỉ để lại vài tiếng thơ, tiếng sáo hòa lẫn trong tiếng hét, tiếng gầm rền vang với giọng cười tiêu dao, hào sảng còn dội âm trầm hùng suốt vạn đại rung ngân...