Tạp bút
CÚNG DƯỜNG TAM BẢO
Người vợ chuẩn bị đâu vào đó ngăn nắp bài bản phần tịnh tài để người chồng mang đi theo đoàn "hành hương thập tự" (lễ bái cúng dường mười chùa). Mười phong bì. Mỗi phong bì có 3 tờ tiền polymer mệnh giá 200 nghìn đồng, vị chi là sáu trăm nghìn, mười chùa tổng cộng sáu triệu đồng.
Người chồng vui mừng, hí hửng đến điểm tập trung tại chùa từ sáng sớm, lòng rất nôn nao háo hức vì là lần đầu tiên ông được tham dự chuyến hành hương bái Phật lễ Tăng, vãng cảnh chùa chiền, lại còn được bà xã đồng thuận bằng sự hoan hỷ chân thành, khuyến khích chồng gieo duyên với Tam Bảo đặng học tu hướng thiện, tạo phước tích đức.
Sáng đi sớm, chiều xế về. Người vợ hỏi thăm chồng ngay:
"Sao, vui không?"
" Vui lắm! Có điều…"
“Điều chi làm ông băn khoăn lo nghĩ?”
Ông chồng lắc đầu, không nói, chỉ lẳng lặng lây ví da rút ra ba tờ 200 nghìn đồng đặt lên bàn. Bà vợ ngạc nhiên:
“Ủa? Tiền gì vậy?
“Tiền cúng dường thừa lại tui mang về.”
“Ui, bộ không đến đủ 10 chùa sao? Đến có 9 thôi à?”
“Đủ 10 chứ!”
“Đủ 10 thì sao lại dư một bì, mà bì thư ông quăng đâu rồi lại để tiền trần trần ra như vậy kỳ quá nè?”
“Đây là 3 tờ tui rút bớt lại từ 3 phong bì…”
“Trời đất! Sao ông lại rút bớt tiền mình đã phát tâm cúng dường?”
“Tui hỏi bà cho rõ cái vụ này đây. Có phải bà dặn tui là phong bì đựng tịnh tài cúng dường Tam Bảo hay không?”
“Thì rõ vậy rồi, cúng dường Tam Bảo, sao giờ này còn hỏi lại?”
“Cúng dường Tam Bảo là cúng dường gì?”
“Là cúng dường Ba Ngôi Báu!”
“Ba Ngôi Báu là gì?”
“Là Phật Bảo, Pháp Bảo và Tăng Bảo!”
Ông chồng khẩy cười, nói:
“Đoàn hành hương đến đủ 10 chùa, nhưng có 3 chùa trong số 10 đó không đủ Ba Ngôi Báu, nên tui rút bớt lại mỗi bì 1 tờ!”
“Hở???Sao mà không đủ Ba Ngôi Báu?”
“Ba ngôi chùa đó không có Tăng Bảo.”
“Là sao?Chùa không có Tăng, Ni à?”
“Đúng vậy. Chỉ có Ban Hộ Tự, Ban Điều Hành, Ban Tổ Chức Đạo Tràng, Ban tùm lum tá lả… do mấy cụ mấy bác cao niên, mấy cư sĩ lão làng, cư sĩ đại gia nắm hết quyền hành của một chốn già lam thánh chúng thôi!”
“Ồ… vậy sao?Sao lại không có Tăng Ni trú trì kỳ vậy ta?”
“Tui nghe vài đạo hữu nói cho biết, cũng có thời gian mấy chùa này thỉnh Tăng về trú trì rồi, nhưng vị trú trì chỉ về ngồi đó làm bù nhìn thôi, chứ mọi quyền hành liên quan đến thu chi xuất nhập đều do mấy cái Ban của chùa nắm hết, cho nên mấy vị trú trì không thể an nhiên tự tại hoằng pháp gì được, muốn làm gì đều phải thông qua Ban, vậy là các vị Tăng đó ở một thời gian rồi chuyển dời đến chùa khác, hoặc trở vè với tịnh thất của mình để tiếp tục tu hành…”
“Ui chao… vụ này tui không rõ rành gì đâu, để hôm nào tui xin tham vấn chư tôn đức giáo phẩm họa may mới rõ biết!”
“Ừ thì vậy. Tui thấy không đủ Tam Bảo, nên tui rút bớt 1 tờ, coi như là cúng dường Nhị Bảo thôi, mà làm vậy tui có mang tội không?”
“Nam mô Phật! Tui thấy ông có lý, chắc không có tội tình gì đâu. Nhưng… lần đầu tiên tui nghe từ Nhị Bảo thấy kỳ khôi quá nè!”
Mượn chuyện của vợ chồng già kể ra nghe cho vui, nhưng cũng để cho chúng ta nghiền ngẫm lại, và đặt thử câu hỏi:
“Có bao nhiêu ngôi chùa đang tồn tại mà chỉ có Nhị Bảo, không có Tăng Ni trú trì?”
Mấy cái Ban Bệ gìn giữ bảo vệ chùa chiền, hộ pháp hộ tự đều rất đáng quý, đáng trân trọng và tán dương phước đức. Nhưng quý Ban đó dù có đông đảo thành viên cư sĩ, Phật tử thuần thành cũng không thể cao quý bằng một vị Tăng hoặc Ni tài đức viên dung, đạo hạnh sáng ngời được. Và, ngưỡng mong quý Ban đó hãy buông bỏ, gột rửa những gì mà bao lâu nay mình cứ khư khư khăng khăng cho là “chùa của tôi, chùa của chúng tôi, chùa của làng tôi”, rồi cứ ôm ghì lại để quản lý chặt chẽ, kiểm soát nghiêm minh với những nội quy điều lệ khô cứng và lạnh lùng như của đời sống tục phàm. Xin hãy thành tâm thành tín cúng dường cả ngôi chùa lên Giáo Hội, Tỉnh Hội, để vào một ngày đẹp trời thuận duyên thuận pháp sẽ có một vị Tăng hoặc Ni đạo hạnh uy nghi được bổ nhiệm về “Trú Pháp Vương Gia, Trì Như Lai Tạng”, chứ cứ giữ hoài tình trạng “Nhị Bảo” thì chướng quá, không được viên toàn trang nghiêm.
Cứ đồng tâm đồng lực mà Cúng Dường Tam Bảo cả một chốn thiền tự tịnh tu đi, chuyện còn lại là của Tỉnh Hội, thông qua Giáo Hội.
Tôi còn nhớ, di nguyện của cố Ni trưởng Thích Nữ Tâm Hải, pháp hiệu Chánh Lượng, tổ khai sơn lập tự Chùa Hang Hải Ấn là “cúng dường toàn bộ ngôi tự viện” này lên Tỉnh Hội Phật Giáo Khánh Hòa. Đã là di nguyện của bổn sư truyền giới, nên chư Ni pháp tử đã y giáo phụng hành, không một lời than phiền kêu ca. Sau đó, ngay trong tang lễ trang nghiêm của Ni Trưởng, khi ban đạo từ, cố Đại lão Hòa thượng Thích Trí Nghiêm đã nhắc lại di nguyện của Ni Trưởng, rồi quyết định ngay và luôn rằng Tỉnh Giáo Hội chấp thuận và ghi nhận sự phát tâm cao cả để giác linh vị khai sơn lập tự được thỏa nguyện, nhưng Chùa Hang Hải Ấn được trao trả về cho Ni chúng trong môn phong gìn giữ, duy trì thờ phụng. Từ đó đến nay, chư Ni môn đồ pháp quyến của cố Ni Trưởng đã đảm nhận trú trì, trùng tu ngôi Tam Bảo ngày càng khang trang tráng lệ, phát triển tông môn, xứng đáng là hàng hậu duệ truyền đăng tục diệm phổ độ chúng sinh.
Nam mô Tam Bảo chứng minh!
Tâm Không – Vĩnh Hữu