Ai đã từng đi trong mưa, gió bão bùng mới thấy được giá trị thực sự của túp lều nhỏ ven đường. Đối với biển cả Phật pháp mênh mông vi diệu, bốn năm học ngắn ngủi chưa phải là sự thành tựu thoả mãn của một thế hệ trẻ đang khát khao chuyển mình.
Thông thường, nền tảng cho một cuộc sống vững chắc, bước đầu thường được xây dựng bởi một sụ tập hợp nhận thức cơ bản và tiếp tục vươn lên đỉnh cao của lý tưởng sống. Trong bối cảnh lịch sử và sự ra đời kịp thời của một ngôi trường nhỏ bé, vẫn tìm tàng một sức bật mạnh mẽ cho biết bao tư tưởng siêu việt ở tương lai, có thể nói đó là đường hướng giáo dục của Trường Cao Cấp Phật Học buổi ban đầu.
Giữa dòng đời bão tố và gió bụi, Tăng Ni sinh có thể tự hào về tổ ấm của mình. Êm đềm và thân thương làm sao qua bốn mùa lá rụng. Hạnh phúc biết bao dưới sự che chở, thương yêu và dạy dỗ của những bậc Thầy hiền, chúng ta bỗng thấy mình lớn lên một cách kỳ diệu với những món ăn tinh thần đầy hương vị, và cũng nhận ra rằng trong phạm vi khiêm tốn của một ngôi trường mà tự thân chỉ là lớp học, Trường Cao Cấp vĩ đại biết bao với muôn ngàn ý nghĩa đích thực của nó..
Khó mà nói hết được cảm nghĩ, cảm xúc khi phải xa rời mái trường. Cuốn sách nào cũng phải có trang cuối cùng. Thế mà , có những cuốn sách người ta đọc qua một lần rồi vứt đi, rồi quên hết hình thức lẫn nội dung. Nhưng lại có cuốn người ta phải đọc đi đọc lại mãi. Hết rồi….mà chưa…chấm dứt; nhưng chỉ chấm dứt một giai đoạn nào đó thôi, nó để lại trong lòng người xem biết bao tiếc nuối và mỡ ra tiếp những trang sách thao thức triền miên. Cũng giống như sự thao thức của một thế hệ Tăng Ni sinh trẻ sao bao năm dài suy tư và cái chấm hết của nó là chuẩn bị cho sự sang trang, một cách chuyển mình hùng vĩ hơn quá khứ..
Cuộc sống cần có niềm tin và đối với tuổi trẻ thì cầnh nhiều niềm tin hơn nữa để vươn tới và thành đạt lý tưởng của chúng ta. Người ta đặt nhiều hoài vọng khi đào tạo cho một thế hệ, nhưng không phải bắt buộc thế hệ ấy đền đáp, phục vụ lại những gì mà người ta trao truyền, mọi sự rập khuôn trong giáo dục dều trở nên phi lý. Thực sự ngôi trường bé nhỏ là điểm tựa, là bàn nhún cho những vận động viên tinh tần sẳn sàng tung mình vào vũ trụ bao la, thiết lập một kỷ lục mới, một thế hệ mới, đầy chất trí huệ thiết thực và gần gủi với cuộc sống, lợi ích an vui.”Tổ ấm Trường Cao Cấp Phật học là thế đấy”!
Tuy chỉ là một nét chấm phá nhỏ trong bức tranh lịch sử Phật Giáo Việt Nam hiện tại, nhưng nó làm nổi bật lên cái toàn bộ và sự điểm xuyết ấy mang tính quyết định nghệ thuật, một ý nghĩa đặc thù không thể luận bàn hết được..Trong Kinh Tương Ưng đấng Đạo sư dạy có bốn cái chớ coi thường: đó là con rắn nhỏ, đóm lửa nhỏ, thái tử nhỏ và chớ coi thường Tỳ kheo trẻ tuổi. Tất cả đều trở nên phi thường nếu sủ dụng đúng thực chất của nó. Ai đi trong cuộc đời mà không cần một tổ ấm, là chỗ về, nương tựa , là nơi chuẩn bị cho những chuyến đi xa.
Xin hãy trân trọng thương yêu tổ ấm của chúng ta, nơi tích luỹ kiến thức, kinh nghiệm và trang bị tư tưởng cho chúng ta vào đời. Quá khứ, hiện tại và tương lai” Tổ ấm” Trường Cao Cấp vẫn tồn tại như một gạch nối, như một sự chuyển tiếp bất tận trong sự nghiệp của mỗi người chúng ta. Với ý nghĩa nầy. “Tổ ấm” trở nên bất diệt trong nền giáo dục của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam..