Cúng Đại Bàng (thơ)

31/07/201807:47(Xem: 13614)
Cúng Đại Bàng (thơ)
cung dai bang__thich nguyen tang
an-cu-ky19-day10-qua duong-kinh hanh-23



CÚNG ĐẠI BÀNG



Phổ thơ theo bài viết:

"Cúng Đại Bàng"

của TT Thích Nguyên Tạng

***



Truyền thống Phật Giáo Đại Thừa
Quá Đường nghi thức, cúng trưa trong chùa
An Cư Kiết Hạ đến mùa
Đại Bàng lễ cúng xa xưa lưu truyền...

***

chim dai bang 3


Đại Bàng, tên một loài chim
Có thân khá lớn, bay tìm thức ăn
Khế Kinh, xưa thuật lại rằng:
Ngày kia, Đức Phật du hoằng pháp ngang.
Gặp con chim lớn Đại Bàng
Săn loài chim nhỏ để ăn hàng ngày
Đại Bàng thân lớn cánh dài
Hút hơi rất mạnh, độ vài dặm xa
Các loài chim nhỏ bay qua
Bị rơi vào miệng, đó là thức ăn.
Đức Phật giáo hóa khuyên răn
Chớ nên giết chúng, thêm hằng khổ đau
Chúng sanh tất cả như nhau
Ham sống, sợ chết khác nào thân ngươi
Cũng đừng nên bảo giết người,
Hại loài vật khác luật thời trả vay.
Đại Bàng lúc đó nghĩ ngay
Thịt tươi thực phẩm hàng ngày ta ăn
Nếu theo lời Phật cản ngăn
Lấy gì nuôi sống cho thân mỗi ngày.
Phật liền chỉ bảo chim ngay
Về chùa gần nhất, hàng ngày có ăn
Mỗi trưa sẽ có Ni Tăng
Hạt cơm dâng cúng sẽ ăn đủ đầy....
Có người thắc mắc chuyện nầy
Cơm dùng bảy hạt mỗi ngày sao no
Đại Bàng thân lớn cao to
Cơm mà thay thịt, sao cho đủ phần.
Pháp mầu của Phật vô ngần
Từ bi vô lượng, biến phần vô biên
Cam Lồ pháp nhũ chú truyền
Gia trì thiện niệm cho chim no đầy....

chim dai bang 2chim dai bang(xem thêm bài về chim Đại Bàng)

***


Một vài câu chuyện dưới đây
Tôi xin kể lại những ngày đáng ghi.
Vâng lời Sư Phụ tôi đi
Xuống làm thị giả hai Thầy Siêu, Nghiêm

(HT Thiện Siêu và HT Trí Nghiêm)
Bốn mùa Kiết Hạ kề liền
Tại chùa Hải Đức, hồn nhiên nhớ hoài.
Nơi đây, (HT) Trí Thủ sáng khai
 Phật đường học viện Tăng tài dồi trau
Từ năm bảy lăm (1975 ) về sau
Nhiều Thầy lưu lại cùng nhau hành trì
Nhớ hoài cảnh trí nơi đây
Con đường đất đỏ hàng cây xanh màu
(Chùa) Long Sơn (Chùa) Hải Đức nối nhau
Những tàng phượng vĩ một màu thắm tươi.
Năm đầu tôi đến gặp Người (Ôn Trừng San )
Trụ trì (chùa) Hải Đức tướng người đẹp sao!
Danh Tăng, tài đức, bậc cao 
Có người em ruột sát sao tu hành
Lễ nghi truyền thống rõ rành
Khoa nghi Chẩn tế nổi danh, Huế truyền
Buổi đầu luyện giọng trước tiên
Đại Bàng hô thử, tôi liền hành ngay
Nghe qua Ôn bảo chẳng hay
Ôn liền sửa giọng ngắn dài chậm nhanh
Vài lần cũng đã thạo thành.
Mỗi trưa tống thực trì hành bốn năm
Giỏi dang công việc siêng năng
Thêm làm thị giả Cao Tăng hai chùa
(Ôn Trí Nghiêm và Ôn Từ Đàm)
(Chùa Kim Quang và chùa Tỉnh Hội Long Sơn)
Giờ đây công việc sớm trưa
An Cư Kiết Hạ bốn mùa đẹp thay...

***


Những điều sinh hoạt hàng ngày
Điểm son văn hóa, xưa nay bảo tồn
Lễ nghi truyền thống luôn luôn
Giữ gìn bản sắc thiền môn Đại Thừa
Đại Bàng, hô cúng cơm trưa
Dành phần Chú tiểu mới vừa xuất gia
Có người cao giọng ngân nga
Có người biến cách nghe qua khác thường
Nhưng đều biểu lộ tình thương
Hoàn thành nghi thức, ngát hương cửa thiền
Từ bi, Đức Phật dạy khuyên
Cũng là phương tiện Pháp Truyền Độ Sanh
Xuất gia, nguyện sẽ trì hành
Theo lời Phật dạy - chúng sanh an bình.




Nam Mô A Di Đà Phật

Bến Tre 30-7-2018
Quảng Pháp Ngôn





 

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
12/11/2025(Xem: 148)
Đời người là một cuộc hành trình dài, nhưng lại ngắn ngủi đến không ngờ. Ta khởi đi từ đâu và đích đến là đâu? Câu hỏi ấy không cần ở đâu xa, mà cần sự hồi quang (quay lại nhìn) vào chính tâm mình. Giữa biển đời mênh mông vô tận, con người mãi ngược xuôi tìm cầu tham ái. Có kẻ rong ruổi ngoài trần thế, tìm kiếm một miền an lạc ở tận đâu xa; có người hướng vào tâm linh, mong thấy Phật trong lời kinh, trong tiếng mõ. Lục Tổ Huệ Năng từng dạy: “Tâm mê tức chúng sinh, tâm ngộ tức Phật.” (心迷即眾生,心悟即佛。)(1) “Người mê đi tìm Phật ở phương xa, người ngộ nhận ra Phật nơi tự tâm.”
08/11/2025(Xem: 251)
Thuở đức Phật ngồi dưới cội bồ đề Đêm gần tàn sáng sao mai xanh biếc Khai mở con đường minh triết phương Đông Sư tử hống chấn động mười ngàn thế giới Giặc ngu tối rùng mình rũ rượi Người vượt thoát tử sinh đến bến bờ tịch tinh Trí tuệ quang minh bừng lên rạng rỡ
06/11/2025(Xem: 769)
Bạn thương mến, hy vọng lá thư này đến từ những người đang tiếp xúc trực tiếp với các bạn ( những người chịu nhiều thiệt hại và mất mát sau thiên tai ) như một làn gió nhẹ thổi thật dịu dàng đến những trái tim từng mất tất cả, bằng một lòng thương cảm sâu xa giúp các bạn nhìn lại sự sống bằng ánh sáng hiền hòa của từ tâm và chánh niệm.
31/10/2025(Xem: 344)
Dao Ca Trăng Nhạc & Lời: Khánh Hoàng Ca sĩ: Hạnh Nguyên Hòa âm: Thái Bảo Lộc pps: Thường Minh
25/10/2025(Xem: 451)
Ngón Tay Chỉ Trăng (tập 01) Trực Chỉ Đề Cương
24/10/2025(Xem: 926)
a bậc tài danh – Leonardo da Vinci, Baruch Spinoza và Vincent van Gogh – mỗi người là một khía cạnh của hành trình nhân loại tìm đến chân lý. Cả ba đều chứng minh rằng: trí mà không phước thì sáng mà mong manh, phước mà thiếu duyên thì nở muộn như hoa trong đêm, còn duyên mà không trí thì chỉ là hư sắc thoảng qua.
24/10/2025(Xem: 804)
Thuần nhiên, nhẹ nhàng như hơi thở là tiếng thơ của Chân Tạng Nghiêm. Một tiếng thơ lấp lánh, long lanh ngời ánh thanh cao, là nguồn thơ trong trẻo, reo ca giọng hát thiên lương trong tận đáy xanh lòng... Lòng yên, tâm lặng như vầng trăng sáng chiếu diệu kỳ. Thi ca đi về trên đôi chân trần, chất phác, nhè nhẹ khẽ chạm vào núi sông, rừng biển, suối thác, mưa nắng, trăng sương, gió mây, cây lá, chim bướm, cỏ hoa trên mặt đất thân yêu. Nhật nguyệt cũng huyền hòa chan chứa giữa ánh sáng ban sơ, diễm tuyệt, bừng lên rực rỡ trong tâm hồn vô ngại của trái Tim Thơ.
22/10/2025(Xem: 1468)
Về thôi, về mặc Cà Sa Về thôi cởi áo Ta Bà phong sương Về thăm lại tiếng chơn thường Thăm vườn lam nhả khói thiêng Cõi Thiền Ô hay, một góc trời yên Một vườn hoa toả hương miền ngàn bay Thoảng trong gió, thoảng chân đài… Gót sen thoát những cơn say bụi trần
21/10/2025(Xem: 593)
Quảng Đức từ quang chiếu cõi thiền, Tăng Ni đạo hạnh sáng tâm nguyên. Phật tử tinh chuyên bền chí nguyện, Nương theo ân đức bậc cao hiền. Ngưỡng mộ đức - tài Thầy Nguyên Tạng Chí nguyện độ sinh khắp mọi miền Lời kinh nhẹ rót như mưa pháp, Từng bước khoan thai ấm cửa thiền
19/10/2025(Xem: 900)
Kể từ ngàn xưa muôn thuở nọ, tuy xa xăm, hun hút tuyệt mù nhưng vẫn còn dư vang, thấp thoáng trong sương mờ vạn cổ, những bóng người đi giữa thiên thu vời vợi. Đó là những Thiền sư, những Thi sỹ, những đạo nhân, mặc khách, hành giả đã xuất hiện trên mặt đất, trần gian này. Họ đến rồi đi, chỉ để lại vài tiếng thơ, tiếng sáo hòa lẫn trong tiếng hét, tiếng gầm rền vang với giọng cười tiêu dao, hào sảng còn dội âm trầm hùng suốt vạn đại rung ngân...