Phật Xử Kiện (thơ)

12/06/201820:14(Xem: 9774)
Phật Xử Kiện (thơ)

PHẬT XỬ KIỆN
buddha_66

Bà kia bồng đứa con thơ

Dừng chân hóng mát bên bờ hồ sen

Thấy tay con trẻ lấm lem

Mẹ bèn múc nước hồ đem rửa liền

Đặt con nằm ở phía trên

Mẹ đi xuống tắm cạnh bên, trông chừng.

Có con quỷ dữ vô cùng

Đi ngang thấy trẻ, vui mừng thèm ăn

Dạ xoa là quỷ khôn ngoan

Biến thành thiếu nữ đoan trang, hiền lành

Tới nơi thăm hỏi thân tình

Ngợi khen cháu bé đẹp xinh vô vàn

Quỷ xin được bế bé ngoan

Ngồi cho bú sữa dưới tàn cây cao

Mẹ nghe lời nói ngọt ngào

Gật đầu ưng chịu, đâu nào có hay

Quỷ nâng niu bé trên tay

Thừa cơ rời khỏi chốn này, chạy xa

Mẹ vùng lên đuổi, miệng la.

Quỷ ôm bé nói: "Đây là con tôi!"

Đôi bên tranh chấp nhiều lời

Bà con đưa họ đến nơi Phật đài

Chờ xin phân xử nơi Ngài

Phán xem đứa bé con ai trao về.

*

Phật nghe trình báo mọi bề

Nhìn qua thấy rõ quỷ kia trá hình

Nhận lời xét xử công minh:

"Kẻ ngay vạch thẳng phân ranh trên đường

Đặt lưng đứa bé nằm ngang

Hai người hai phía, đôi đàng kéo lui

Nếu ai sức yếu buông xuôi

Người kia kéo được con thời giữ luôn."

Mẹ hiền vội nắm hai chân,

Quỷ thèm thịt trẻ, nắm phần hai tay

Muốn giành thắng lợi về ngay

Quỷ ra sức kéo cuồng say sá gì.

Thương thay thân xác hài nhi

Đớn đau khóc thét, tứ chi rã rời!

Đau con, xót mẹ, nghẹn lời!

Mẹ không nỡ kéo, buông lơi con mình

Rồi ngồi khóc trẻ sơ sinh:

"Đầu xanh sao đã tội tình con ơi!"

*

Phật quay qua hỏi mọi người:

"Ai yêu đứa trẻ trong hai bà này?"

Người xung quanh trả lời ngay:

"Thưa là mẹ ruột lòng đầy xót xa!"

Phật thêm: "Xét giữa hai bà

Cùng nhau co kéo. Ai là mẹ đây?"

Thưa: "Chính người đã buông tay

Xót tình máu mủ người này hy sinh!"

Phật truyền: "Đây quỷ hiện hình

Mắt tròng ngầu đỏ, thân mình tanh hôi

Đứng không in bóng mặt trời

Giả làm cô gái hại đời trẻ thơ!"

Quay qua phía quỷ đứng chờ

Phật nghiêm nghị nói: "Mi giờ hãy khai

Tại sao mi quấy phá hoài

Ác tâm đọa mãi làm loài quỷ thôi

Phải mau tu tỉnh cho rồi

Mới mong thoát khỏi luân hồi quẩn quanh

Quay về đường phải cho nhanh!"

Quỷ kia chợt ngộ, tâm thành hoàn lương:

"Thưa con chót dại lầm đường

Từ bi xin Phật xót thương thân này

Độ cho hết kiếp đọa đầy!"

Phật truyền: "Kiếp trước mi gây tội nhiều

Con đường mê muội mãi theo

Đầu thai làm quỷ còn kêu nỗi gì!

Kiếp này đừng có ngu si

Tránh gây tội ác! Tỉnh đi là vừa!"

Quỷ quỳ lạy Phật xin chừa

Quyết tâm sám hối tội xưa đã làm,

Giữa vùng ánh đạo thênh thang

Quỷ xin được tới đạo tràng quy y

Xong rồi tiếp tục ra đi

An tâm vì đã tìm về đường ngay.

Mẹ hiền hoan hỉ tràn đầy

Ấp ôm con nhỏ trong tay, đẹp lòng

Nguyện thầm giữ đạo cho tròn

Cúi đầu tạ Phật, mẹ con giã từ.

 

Tâm Minh Ngô Tằng Giao

(thi hóa phỏng theo Truyện Cổ Phật Giáo)

 

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
12/11/2025(Xem: 172)
Đời người là một cuộc hành trình dài, nhưng lại ngắn ngủi đến không ngờ. Ta khởi đi từ đâu và đích đến là đâu? Câu hỏi ấy không cần ở đâu xa, mà cần sự hồi quang (quay lại nhìn) vào chính tâm mình. Giữa biển đời mênh mông vô tận, con người mãi ngược xuôi tìm cầu tham ái. Có kẻ rong ruổi ngoài trần thế, tìm kiếm một miền an lạc ở tận đâu xa; có người hướng vào tâm linh, mong thấy Phật trong lời kinh, trong tiếng mõ. Lục Tổ Huệ Năng từng dạy: “Tâm mê tức chúng sinh, tâm ngộ tức Phật.” (心迷即眾生,心悟即佛。)(1) “Người mê đi tìm Phật ở phương xa, người ngộ nhận ra Phật nơi tự tâm.”
08/11/2025(Xem: 291)
Thuở đức Phật ngồi dưới cội bồ đề Đêm gần tàn sáng sao mai xanh biếc Khai mở con đường minh triết phương Đông Sư tử hống chấn động mười ngàn thế giới Giặc ngu tối rùng mình rũ rượi Người vượt thoát tử sinh đến bến bờ tịch tinh Trí tuệ quang minh bừng lên rạng rỡ
06/11/2025(Xem: 827)
Bạn thương mến, hy vọng lá thư này đến từ những người đang tiếp xúc trực tiếp với các bạn ( những người chịu nhiều thiệt hại và mất mát sau thiên tai ) như một làn gió nhẹ thổi thật dịu dàng đến những trái tim từng mất tất cả, bằng một lòng thương cảm sâu xa giúp các bạn nhìn lại sự sống bằng ánh sáng hiền hòa của từ tâm và chánh niệm.
31/10/2025(Xem: 385)
Dao Ca Trăng Nhạc & Lời: Khánh Hoàng Ca sĩ: Hạnh Nguyên Hòa âm: Thái Bảo Lộc pps: Thường Minh
25/10/2025(Xem: 470)
Ngón Tay Chỉ Trăng (tập 01) Trực Chỉ Đề Cương
24/10/2025(Xem: 944)
a bậc tài danh – Leonardo da Vinci, Baruch Spinoza và Vincent van Gogh – mỗi người là một khía cạnh của hành trình nhân loại tìm đến chân lý. Cả ba đều chứng minh rằng: trí mà không phước thì sáng mà mong manh, phước mà thiếu duyên thì nở muộn như hoa trong đêm, còn duyên mà không trí thì chỉ là hư sắc thoảng qua.
24/10/2025(Xem: 830)
Thuần nhiên, nhẹ nhàng như hơi thở là tiếng thơ của Chân Tạng Nghiêm. Một tiếng thơ lấp lánh, long lanh ngời ánh thanh cao, là nguồn thơ trong trẻo, reo ca giọng hát thiên lương trong tận đáy xanh lòng... Lòng yên, tâm lặng như vầng trăng sáng chiếu diệu kỳ. Thi ca đi về trên đôi chân trần, chất phác, nhè nhẹ khẽ chạm vào núi sông, rừng biển, suối thác, mưa nắng, trăng sương, gió mây, cây lá, chim bướm, cỏ hoa trên mặt đất thân yêu. Nhật nguyệt cũng huyền hòa chan chứa giữa ánh sáng ban sơ, diễm tuyệt, bừng lên rực rỡ trong tâm hồn vô ngại của trái Tim Thơ.
22/10/2025(Xem: 1495)
Về thôi, về mặc Cà Sa Về thôi cởi áo Ta Bà phong sương Về thăm lại tiếng chơn thường Thăm vườn lam nhả khói thiêng Cõi Thiền Ô hay, một góc trời yên Một vườn hoa toả hương miền ngàn bay Thoảng trong gió, thoảng chân đài… Gót sen thoát những cơn say bụi trần
21/10/2025(Xem: 616)
Quảng Đức từ quang chiếu cõi thiền, Tăng Ni đạo hạnh sáng tâm nguyên. Phật tử tinh chuyên bền chí nguyện, Nương theo ân đức bậc cao hiền. Ngưỡng mộ đức - tài Thầy Nguyên Tạng Chí nguyện độ sinh khắp mọi miền Lời kinh nhẹ rót như mưa pháp, Từng bước khoan thai ấm cửa thiền
19/10/2025(Xem: 955)
Kể từ ngàn xưa muôn thuở nọ, tuy xa xăm, hun hút tuyệt mù nhưng vẫn còn dư vang, thấp thoáng trong sương mờ vạn cổ, những bóng người đi giữa thiên thu vời vợi. Đó là những Thiền sư, những Thi sỹ, những đạo nhân, mặc khách, hành giả đã xuất hiện trên mặt đất, trần gian này. Họ đến rồi đi, chỉ để lại vài tiếng thơ, tiếng sáo hòa lẫn trong tiếng hét, tiếng gầm rền vang với giọng cười tiêu dao, hào sảng còn dội âm trầm hùng suốt vạn đại rung ngân...