ĐÔI MẮT LIỄU NGUYÊN
Tôi sinh ra đôi mắt chẳng bình thường
Mỗi sáng sớm mặt trời mới tinh sương
Người người mở mắt nhìn được ánh dương
Riêng mình tôi nước mắt ướt lệ nhòa.
Khóc cả tiếng đôi mắt mới hé mở
Càng muốn mở nước mắt càng ứa nhòa
Đau buốt lắm nhưng không muốn mù lòa
Mở được mắt Mẹ mừng cũng muốn khóc.
Tôi cảm nhận tình thương khi Mẹ khóc
Mẹ muốn thay nỗi đau, tình mẫu tử
Muốn cho con mắt sáng mãi không từ
Nhưng kiếp người nghiệp quả có ai hiểu.
Cũng may gặp phước Ba thường biểu
Con theo Ba lau đèn cúng Phật nhiều
Chăm bò xong, chiều lễ Phật kính yêu
Suốt hai năm phước lành rồi cũng đến.
Một bà lão trong làng thật trìu mến
Nhận chít lễ đôi mắt thật êm đềm
Dăm ba bữa mắt sáng như sao đêm
Ngủ một giấc mặt trời thức liền thấy.
Thấy Ba Mẹ tươi cười như áng mây
Thấy ánh dương ban mai nắng rực hồng
Thấy từng ngọn lá, ngàn hoa trổ bông
Nước mắt vơi chảy, tình thương ngập lòng.
Nguyện cầu: Những ai đang bị như tôi từng bị, hãy thường phát tâm lau đèn cúng Phật, sẽ được rất nhiều phước đức. Rồi gặp được bác sĩ giỏi và thuốc tốt thì bệnh lành và có lại đôi mắt sáng. Cầu mong mọi người, mọi loài không ai bị cảnh mù lòa, để được nhìn thấy nhau trong tình yêu thương.
CON HỎI MẸ
Sinh ra Cha Mẹ trao tình thương
Ra đi chỉ nhường đó lên đường
Hỏi Mẹ loài người từ đâu đến
Lúc chết cái gì động miên trường?
ÂN CHA NGHĨA MẸ
Rằm tháng 7 mùa Vu Lan: 2013
Kính dâng Cha ở cỏi Phật, Mẹ ở phương trời xa
Ngàn hoa đẹp nhất đóa hồng
Dâng lên Cha Mẹ muôn lòng thiết tha
Thế gian hai chử tình Cha
Trên đôi vai ấy biết bao la tình.
Công lao núi bể nghĩa tình
Biển Đông mực cạn khó trình tả nên
Ơn Cha nghĩa Mẹ, hai bên
Suốt đời báo hiếu mới nên thân người.
Trong dòng máu đỏ, hai người
Tình thương là Mẹ, trí ngời là Cha
Lời ru tiếng hát khúc ca
Nuôi con khôn lớn bao la biển trời.
Công lao sánh tợ biển khơi
Ngàn năm đạo hiếu sách trời có ghi
Phật đã dạy đạo từ bi
Lời ru Mẹ kể hài nhi năm nào!
Núi cao khó vượt công lao
Bao la biển rộng không sao sánh bằng
Hiếu đạo Phật pháp một đằng
Là nhân Thánh quả, phước đẳng hà sa.
ƠN NGHĨA SINH THÀNH
Ngàn năm một bóng hình Cha
Trên đôi vai ấy bao la tình người
Công ơn vượt cả núi trời
Biển đông mực cạn không lời tả nên.
Muôn đời hiếu đạo trước tiên
Công danh sự nghiệp xây trên thân này.
Mang thai giọt máu chưa đầy
Là duyên mẫu tử từ đây bắt đầu.
Chín tháng thai nghén quá lâu
Bên ngoài Cha Mẹ bao lâu cũng chờ
Chờ khi sanh được ước mơ
Hoe hoe tiếng khóc, Cha mừng Mẹ mong.
Cuộc đời chưa phải thong dong
Niềm vui có đó nổi lo càng nhiều
Lo toan đủ cả mọi đều
Lo sao kiếm đủ nhiều tiền nuôi con.
Lo từng giọt sửa cỏn con
Lo từng áo lạnh khi đông gió về.
Lo sao cho đủ muôn bề
Đêm nằm thao thức bảo bề con thơ.
Đến khi biết nói ngu ngơ
Dỏi mắt Cha dạy nhớ ơn thành người
Công danh sự nghiệp với đời
Là lúc Cha Mẹ dặm trời chiều thu.
Tóc sương mưa nắng bạc đầu
Lá vàng lác đác tóc sương hai màu
Thân khô lá rụng đông sầu
Tình Cha Nghĩa Mẹ biển đâu sánh bằng.
NHỚ MÃI LỜI CHA
Theo cha học đạo tổ sư
Những lời cha dạy in như ngày nào
Thân người khó được biết bao
Gắng siêng học đạo, đạo cao sau này.
Trên chiếc xe đạp trăm cây
Chở thêm bao gạo đó đây khắp cùng
Mùa đông mưa lạnh muôn trùng
Hè về nắng cháy miền Trung gió Lào.
Thương con chẳng ngại núi cao
Ngàn cây cũng vượt để vào thăm con
Dành tiền mua sách cho con.
Xe đò từ chối chút tiền vẫn còn.
Biết Cha mê sách giống con
Đại thừa kinh tụng cha con cùng đọc.
Cha đã mướn hết sách học
Chép rồi trả lại cho con ngày nào.
Trên trời sáng muôn vì sao
Cha là sáng nhất bao la ngập lòng
Thế gian vô vàn ước mong
Riêng con Cha được thong dong Liên trì.
Nhớ về những năm ở chùa Kim Tiên, theo học
cơ bản Phật học ở chùa Báo Quốc - Huế sau
khi Ân sư viên tịch (1995)
HIẾU TÂM ĐỘNG THẤU ĐẤT TRỜI
Noi theo Địa Tạng Bồ Tát
Phát lời đại nguyện bát ngát từ bi
Mẫu thân nay biết đường đi
Tam đồ thoát khổ khắc ghi Đại thừa.
Mục Liên nối gót Tam Thừa
Thần thông cứu Mẹ không vừa lệ rơi
Hiếu tâm động thấu đất trời
Phật cùng thương xót dạy lời vàng son.
Thế gian dù có hao mòn
Ơn Cha nghĩa Mẹ vẫn còn nguyên trinh
Vu Lan kinh Phật khắc in
Truyền trao đạo hiếu như kinh lời vàng.
Phụng dưỡng Cha Mẹ mọi đàng
Hướng dẫn Cha Mẹ một đằng chuyên tu
Niệm Phật tinh tấn công phu
Cầu cho Cha Mẹ đầy đủ Tịnh bang.
Bỏ thân ngũ uẩn được sang
Tây phương tịnh độ hào quang an lành
Bố thí, trì giới, phóng sanh
Hồi hướng Cha Mẹ phước lành an vui.
THẮP SÁNG
Vu Lan thắp sáng đèn hiếu hạnh
Quá cố Phụ Mẫu vãng Tây phương.
CHIM OANH VŨ HIẾU THẢO
Ngày xưa trên núi tuyết sơn
Có chim Oanh Vũ nhớ ơn sinh thành
Phụng dưỡng Cha Mẹ ân cần
Bởi vì Cha Mẹ mắt lần mù đôi.
Thương Cha thương Mẹ không lời
Trên đôi cánh nhỏ dặm trời kiếm ăn
Tuổi thơ muôn vàn khó khăn
May gặp Trưởng Giả lòng sẳn thí cho.
Cảm động hiếu đạo Chim Nhỏ
Trưởng Giả phát tâm chăm lo cúng dường
Oanh Vũ Bồ Tát tấm gương
Tiền thân Phật Tổ sáng đường hiếu tâm.
Hiếu đạo Phật đạo pháp âm
Lập nên hạnh lớn hiếu Tâm sáng ngời
Truyền trao đạo hiếu muôn đời
Hoa hồng luôn nở khắp trời mười phương.
Vu lan thắp nén tâm hương
Nguyện cho tất cả biết thương Cha Mẹ
Đại Hiếu Kiền Liên thường nghe
Vạn loài noi hướng cùng Ngài hóa thân.
Bài thơ này phỏng theo mẫu chuyện về tiền thân của đức Phật Thích Ca, lúc Ngài còn hành Bồ Tát đạo. Trong bài thơ Chim Oanh Vũ Hiếu Thảo chín là tiền thân của đức Phật, vị Trưởng Giả bố thí thức ăn là đệ tử đức Phật… Ngày nay những Phật tử nhỏ tuổi vào học đạo cũng được khoác trên mình chiếc áo Oanh Vũ trong thật dễ thương là để noi theo hạnh hiếu của chưPhật vậy. (Liễu Nguyên cũng nhiều năm được khoác chiếc áo Oanh Vũ rất hạnh phúc trước khi chưa xuất gia. Tri ân những anh chị Huynh trưởng GĐPT khuôn An Giạ đã nhiều năm hướng dẫn).
HỒN TÔI MỘT ĐẠO SĨ
Hồn tôi phảng chút thơ ca
Người ta ngỡ tưởng tôi là thi nhân
Đồi thông thổi sáo thơ ngâm
Có người thầm nghỉ tôi là nghệ nhân.
Lúc đi dạy học ân cần
Học trò tinh nghịch nhiều lần thầy la
Nhớ Bố hát khúc tình Cha
Nhiều phen thông cảm cùng ca tình người.
Mỗi khi có người qua đời
Hai tay chuông mõ tán lời Phật kinh
Bao kỷ niệm mới như in
Hôm nay nhìn lại giật mình thời gian.
Đường đời gió tuyết mưa ngàn
Tả tơi chiếc áo vẫn an trong lòng
Thân mang chiếc áo nâu sồng
Tâm luôn có Phật lòng còn như xưa.
Kinh văn sáng tối sớm trưa
Gió mây Lục Độ hương đưa khắp cùng
Tùy duyên hóa độ muôn trùng
Một thân muôn dặm ung dung nẻo về.
THƠ TĂNG BÒ VÀNG NĂM XƯA
Tám tuổi làm kiếp chăn bò
Hạnh phúc có được chẳng so bây giờ
Người ta thường nói bò khờ
Sao tôi không thấy bò ngơ chút nào.
Bò Vàng cống hiến công lao
Ngày thì cày ruộng đêm bảo con thơ
Có lần Vàng đẻ con thơ
Không may chú nghé ngây thơ qua đời.
Thương con không nói nên lời
Nước mắt Vàng chảy có trời mới hay
Buồn bả không ăn mấy ngày
Ai hay mẫu tử tình này thiêng liêng.
Bò vàng không những rất siêng
Mà còn che chở chủ riêng thân người
Có lần sét đánh vang trời
Cả đàn bỏ chạy Vàng thời bình an.
Dùng thân che chở chủ nhân
Hôm nay thơ tặng nhớ ân ngày nào
Bỏ Vàng chắc đã lên cao
Nguyện cho Vàng được sanh vào Tịnh bang.
Bài thơ viết về một chú Bò Vàng khác thường gần như có được tình người, đã từng che chở cứu mang Tác giả (Liễu Nguyên) khi một cơn sét đánh giữ dội vào thập niên 80 làm nhiều người dân nơi đây chết và bị thương…
Liễu Nguyên cũng bị té ngã xuống từ trên lưng nó. Cả đàn tán loạn bỏ chạy hoảng hốt, riêng Vàng đứng bình tĩnh che chắn cho chủ nhân, có thể nó sợ những con bò khác dập đạp lên Liễu Nguyên.
Ân tình đó hôm nay Liễu Nguyên xin làm tặng Vàng bài thơ này. Bò Vàng sau đó sống đến già yếu nên qua đời, cầu cho bò Vàng được sanh vào cảnh giới an lành.
Trích tư: LIỄU NGUYÊN – GIÓ MÂY HÓA KIẾP – Tuyển tập thơ
Quý Phật Tư cần có CD thơ nhạc Phật Giáo
Liên lạc Liễu Nguyên: (213) 210 5860
863 S. Berendo St, Los Angeles CA 90005
Email: Thichlieunguyen@gmail.com