CỐT LÕI CỦA GIÁO HUẤN PHẬT GIÁO LÀ GÌ?
Buddhadasa Hoang Phong chuyển ngữ Tôi rất mongquý vị sẽ nắm bắt được thế nào là "cốt lõi của giáo huấn Phật Giáo".Trong buổi nói chuyện hôm nay, nếu tôi nêu lên câu hỏi: "Vậy cốt lõi củagiáo huấn Phật Giáo là gì?" thì nhất định tôi cũng sẽ nhận được vô số cáccâu trả lời trái ngược nhau, không câu nào giống với câu nào cả. Mỗi người trảlời tùy theo những gì mà họ được học hay được nghe, hoặc là do sự suy luậnriêng của mình. Chúng ta cứ thử nhìn vào những gì đang xảy ra trong thế giớingày nay xem sao. Trong thế giới của chúng ta còn có được mấy ai đủ sức để nhậnbiết đâu là cốt lõi của giáo huấn Phật Giáo? Và trong số đó có mấy ai đã mangra ứng dụng hiệu quả được cái cốt lõi đó?
Nếu nêu lêncâu hỏi tâm điểm của Phật Giáo là gì thì một số người sẽ bảo rằng đấy là Bốn SựThật Cao Quý (TứDiệu Đế), một số người khác thì lại cho đấy là aniccamdukkhamanatta(tức là Ba Dấu Ấn hay Ba Nguyên Lý Căn Bản của Phật Giáolà aniccam: vô thường, dukkha: khổ đauhay bất toại nguyên, manatta: vô ngã. Tuy nhiên cũng xin ghi nhận thêm là nhiềukinh sách còn đề nghị thêm một dấu ấn thứ tư là nibbanâ hay niết-bàn)và một số người khác nữa thì lại đọc lên vanh vách các câu sau đây: Sabba pipassa akaranamKusalassupasampadaSacitta pariyodapanam
EtamBuddhanasasanam (có nghĩa là : "không nên làm điều xấu, chỉ nên làm điềutốt, tinh khiết tâm thức mình, đấy là cốt lõi giáo huấn của Đức Phật") Tất cả cáccâu trả lời trên đây đều đúng, thế nhưng chỉ đúng được một phần, chẳng qua bởivì mọi người chỉ trả lời một cách thuộc lòng mà quên mất đi là phải tự kiểm chứngbằng kinh nghiệm của chính mình xem có đúng thật như thế hay không. Để nêu lên cốtlõi của giáo huấn Phật Giáo tôi chỉ xin nhắc lại với quý vị một câu phát biểuvô cùng đơn giản của Đức Phật: "Khôngđược bám víu vào bất cứ gì cả". Trong kinh Majjhima Nikaya (Trung A Hàm)có thuật lại rằng một hôm có một người bước đến đảnh lễ Đức Phật và thỉnh cầuNgài hãy tóm lược giáo huấn của Ngài bằng một câu thật ngắn gọn, và nếu đượcthì câu ấy sẽ là gì. Đức Phật đáp lại rằng Ngài có thể làm được việc ấy và đãnói lên câu trên đây: "Sabbe dhamma nalamabhinivesaya"tức là "Không được bám víu vàobất cứ gì cả"("Sabbe dhamma" có nghĩa là bất cứ gì,"nalam" không được phép, "abhinivesaya" bám víu vào).Đức Phật còn nhấn mạnh thêm tầm quan trọng của câu này bằng cách nói thêm rằngnếu ai được nghe những lời cốt tủy ấy thì cũng có nghĩa là nghe được tất cảgiáo huấn, và nếu ai tiếp nhận được quả của việc tu tập ấy(không bám víu vào bất cứ gì)thìcũng có nghĩa là tiếp nhận được tất cả các quả do giáo huấn của Ngài mang lại. Nếu ai nắm vữngđược sự thật trong những lời giáo huấn ấy một cách hoàn hảo - tuyệt đối khôngđược bám víu vào bất cứ gì cả - thì người ấy cũng sẽ không còn bị những con vikhuẩn gây ra các thứ bệnh thèm muốn, ghét bỏ và vô minh thâm nhập, đấy là cácthứ bệnh đưa đến những hành động sai lầm, dù là trên thân xác, bằng ngôn từ haytrong tâm thức. Chính vì thế, cứ mỗi khicó một hình tướng, một âm thanh, một mùi, một vị, một sự va chạm hay một hiệntượng tâm thần phát hiện, thì kháng thể "không được bám víu vào bất cứ gìcả" sẽ giúp chận đứng ngay được sự lây nhiễm. Vi khuẩn không thể thâm nhậpđược, hoặc cũng có thể cứ để cho chúng thâm nhập nhằm để dễ tiêu diệt chúnghơn. Dù sao thì vi khuẩn cũng sẽ không thể nào sinh sôi nẩy nở và gây ra bệnhđược, bởi vì kháng thể trong người luôn tìm cách tiêu diệt chúng. Thật vậykháng thể đó có hiệu lực vô song và vĩnh viễn. Và đấy là cốt lõi của giáo huấnPhật Giáo, của tất cả Dhamma. Khôngđược bám víu vào bất cứ gì cả! Bất cứ ai đãthực hiện được sự thật đó thì cũng có thể xem như đã tạo được cho mình kháng thểgiúp hóa giải mọi sự tác hại của căn bệnh tâm linh và khiến cho nó phải chấm dứt.Người ấy sẽ không còn bị căn bệnh làm cho mình phải khổ sở với nó nữa. Thếnhưng đối với trường hợp của một người bình dị không thấu triệt được cốt lõi củagiáo huấn của Đức Phật là gì thì hoàn toàn khác hẳn: người này không có một sứcđề kháng nào cả. Đến đây có lẽquý vị cũng đã nắm vững được ý nghĩa của "căn bệnh tâm linh" là gì vàai là vị lương y chữa khỏi được căn bệnh ấy. Thế nhưng chỉ khi nào ý thức đượclà mình đang bệnh thì khi ấy mình mới thật sự nghĩ đến việc chữa chạy và sử dụngliều thuốc thích nghi. Nếu chưa ý thức được là mình đang bệnh thì mình vẫn cứ sốngnhởn nhơ và đua đòi những gì mình thích. Đấy chẳng khác gì như một người bị laophổi hay bị ung thư mà cứ lo vui đùa không quan tâm đến việc chữa chạy cho đếnmột lúc nào đó thì mọi sự đã muộn, người ấy sẽ không sao tránh khỏi cái chết docăn bệnh của mình gây ra. Không nên vướngvào những chuyện ngu xuẩn đại loại như thế! Phải luôn tuân theo những lời chỉ dạycủa Đức Phật: "Không được chểnh mãng. Phải luôn chú tâm thật mạnh".Biết chú tâm thật mạnh thì chúng ta mới nhận ra được là mình đang bị căn bệnhtâm linh hành hạ và từ đó mình mới khám phá ra được đám "vi khuẩn"gây bệnh cho mình. Nếu áp dụng được những điều chỉ bảo trên đây một cách đúng đắnvà kiên trì thì nhất định quý vị cũng sẽ tiếp nhận được ngay trong cuộc sốngnày những điều tốt đẹp nhất mà con người có thể có được. Trích từ:
Buddhadasa Bhikkhu CỐT LÕI CỦA CỘI BỒ ĐỀ Hoang Phong chuyển ngữ Nhà xuất bản Phương Đông 2012 (Phần I) Bài đọc thêm: Một Chữ Xả - HT. Thích Thanh Từ |