- Chương 1: Thiền
- Chương 2: Thiền có ảnh hưởng đến đời sống chúng ta
- Chương 3: An tịnh và Minh sát
- Chương 4: Tứ vô lượng tâm
- Chương 5: Từ bi quán
- Chương 6: Năm chướng ngại
- Chương 7: Nghiệp và Luân hồi
- Chương 8: Bốn loại hỷ lạc
- Chương 9: Ngũ uẩn
- Chương 10: Mười đức hạnh cao thượng
- Chương 11: Tứ diệu đế và Bát chánh đạo
- Chương 12: Một cuộc bắt đầu mới
Vô ngã, Vô ưu
Being Nobody, Going Nowhere
Ni sư Ayya Khema
Diệu Đạodịch Việt
Wisdom Publications, 1987
---o0o---
Chương 5
Từ Bi Quán
---o0o---
Hãy chú tâm vào hơi thở của bạn trong giây lát.
Hãy soi lòng mình xem có điều gì lo âu, sợ hãi, đau đớn, ghét bỏ, ăn năn, chán nản, khó xử, bất an không. Nếu có, hãy để chúng trôi đi như một đám mây đen...
Hãy để sự ấm áp, thân thiện dành cho chính bản thân mình tràn đầy trong lòng, vì chỉ có ta là người bạn tốt nhất của chính mình. Hãy bao bọc tâm bạn với những tư tưởng thân yêu, tự bằng lòng phát xuất từ nội tâm...
Hãy bao bọc người gần kề bên bạn với những tư tưởng thương yêu, che phủ người đó trong bình an và chúc cho người đó được hạnh phúc...
Hãy bao phủ mọi người chung quanh với những tư tưởng thương yêu...
Hãy để cảm giác bình an đến với mọi người nơi đây, và hãy tự coi mình là bạn tốt của mọi người...
Hãy nghĩ tới cha mẹ, dầu cho họ còn tại thế hay đã mất. Bao bọc họ với tình thương. Phủ đầy bình an lên họ và biết ơn tất cả những gì họ đã làm cho bạn, hãy là người bạn tốt của họ.
Hãy nghĩ đến những người gần gũi, thân thiết nhất của bạn. Hãy yêu thương họ, trao tặng cho họ món quà của sự bình an mà không trông đợi một sự đáp trả nào.
Hãy nghĩ đến các bạn bè. Hãy mở lòng ra với họ, để cho họ thấy tình bạn của ta, sự quan tâm, tình thương của ta, tất cả ta dành tặng cho họ mà không mong đợi một sự đáp trả nào...
Hãy nghĩ đến hàng xóm láng giềng của ta, bạn đồng nghiệp, những người ta gặp ngoài đường, ở phố chợ, hãy đối xử với họ như bạn bè, hãy để họ đến với bạn mà không nghi ngại gì. Hãy tỏ cho họ biết sự yêu thương.
Hãy nghĩ đến những kẻ ta không thích hay người đã có tranh cãi với ta, người làm khó ta, những người ta không coi là bạn. Hãy nghĩ đến họ với sự biết ơn, như thể họ là vị thầy đã dạy cho ta biết về chính những hành động của mình. Hãy trải lòng Từ đến họ, vì chính họ cũng có những khổ đau riêng. Hãy tha thứ và bỏ qua. Hãy làm bạn với họ.
Hãy nghĩ đến những kẻ bất hạnh hơn ta, bịnh nhân trong bịnh viện, kẻ tù tội, trẻ bơ vơ trong các cô nhi viện hay ở các xứ sở có chiến tranh, kẻ đói khát, tàn tật, mù lòa, cô đơn, vô gia cư, những kẻ khó nghe được Pháp. Hãy mở rộng lòng ra với họ. Hãy làm bạn với họ, chỉ cho họ biết yêu thương, cầu mong cho họ được hạnh phúc.
Hãy trở về với bạn. Cảm thấy an lạc từ bên trong vì đã có những ý nghĩ thiện, hạnh phúc đến từ lòng thương, và hỉ lạc đến từ sự bố thí. Hãy nhận biết những tình cảm này, hãy kinh nghiệm sự ấm áp chúng tạo ra trong ta, chung quanh ta...
Hãy cầu mong mọi người được hạnh phúc.
---o0o---
Chân thành cảm ơn Cư sĩ Bình Anson đã gởi tặng phiên bản điện tử tập sách này.
( Trang nhà Quảng Đức, 05/2002)