Hãy thêm gia vị vào những khoảnh khắc nhỏ trong đời (thơ)

01/06/202508:55(Xem: 2867)
Hãy thêm gia vị vào những khoảnh khắc nhỏ trong đời (thơ)
bau troi-2
Hãy thêm gia vị
vào những  khoảnh khắc nhỏ trong đời.



Kính tri ân những bậc thầy trí tuệ truyền cảm hứng! 
Trong quá trình tự hoàn thiện bản thân 
Một sáng bâng khuâng ..
như gió  chờ hoa nở mới ghé sân 
Mạch nguồn thiêng liêng trở về đúng lúc từ vô thức ! 

Như gia vị ngọt,  thơm bỏ vào mỗi khoảnh khắc 
Giúp vượt ngoài giới hạn của tìm kiếm chuyên môn 
Đánh thức hạt giống nằm yên từ lâu đã ươm 
Một lần đọc trang mạng Thư viện Huệ Quang, nhắn gửi (1) 
Làm “khúc xạ” các luồng “ánh sáng” thông tin chiếu tới.

 
Bước đầu nghiêng về khía cạnh tâm linh, 
Rồi  tự nhiên bước theo
văn hóa, cổ điển và hiện sinh
Kính tri ân những bậc thầy trí tuệ, 
khiến cấp độ tư duy chuyển hoá ! 
Phải chăng câu  hỏi về số phận, nhân cách, 
ước mơ và cám dỗ vẫn còn nguyên đó! 

 
Con người không bao giờ lỗi thời, 
với phong cảnh dọc đường 
Kinh nghiệm cá nhân càng nhiều, 
là dấu hiệu đo lường 
Mỗi phút  quay về chính niệm,
là thêm gia vị từng khoảnh khắc cuộc sống ! 
Là sức mạnh của khả năng cảm nhận hạnh phúc thêm rộng 
Để mãi mãi mỗi chúng ta là  ngôi sao tinh tú 
Tỏa sáng trên bầu trời mà không theo cách mô phỏng 

Huệ Hương 


————————@@@@@@@@@@—————-  
(1) Kẻ lạ ở thiên đường - Simone Weil - Phùng Thăng dịch - An Tiêm xuất bản năm 1973. Sách lưu tại thư viện Huệ Quang. 
Kẻ LẠ Ở THIÊN ĐƯỜNG được chọn làm tên chung cho bản dịch sáu bức thư gửi cho linh mục Perrin và năm bài trần thuyết về năm đề tài tôn giáo. Qua toàn thể văn phẩm, tâm hồn Simone Weil* vẫn là một tâm hồn quằn quại cô đơn nhưng rất sáng suốt trong công cuộc đi tìm một Quê Hương tâm linh đích thực cho mình. Chính sự sáng suốt ấy đã đưa Simone Weil đến chỗ khước từ thiên đường hữu hạn để chọn hỏa ngục vô biên vì quá xót thương và muốn chia sớt những lầm than của trần thế. Trong nguyện ước của nàng, như có vọng âm những lời phát nguyện của các vị bồ tát Phật giáo từ muôn nghìn thế kỷ. Trên thiên đường hữu hạn ấy, nếu được chọn, Simone Weil sẽ vẫn mãi mãi là một kẻ xa lạ lạc loài, vì nàng không ước muốn. Nàng chỉ ước muốn Thiên Đường chính thực, Quê Hương tâm linh bình đẳng cho tất cả Loài Người."
Dịch giả Phùng Thăng
-------
(*) Simone Weil là triết gia người Do Thái, sinh tại Paris ngày 03 tháng 02 năm 1909. Bà dành cả cuộc đời ngắn ngủi của mình để sống theo tiếng gọi của lòng, chia sớt những nỗi lầm than của người bất hạnh. Nỗi bất hạnh của loài người là điều ám ảnh Simone Weil đến tận đáy lòng, và bà chỉ thoát khỏi ám ảnh đó khi chính mình cũng chịu những bất hạnh và những hiểm nguy. Chính những năm tháng tranh đấu và hòa mình theo cuộc sống lao khổ với những tầng lớp bị bạc đãi nhất xã hội, sức khỏe của bà đã xuống dốc không phanh. Từ chứng sưng màng phổi năm 1934 phát triển dần thành lao phổi trong 9 năm sau đó. Bà trút hơi thở cuối cùng tại một dưỡng đường ở miền quê Luân Đôn ngày 24 tháng 8 năm 1943.
Về hoạt động văn chương, Simone Weil thiên nhiều về khuynh hướng tâm linh, mặc dầu đôi khi bà cũng làm thơ và viết báo với bút danh Emile Novis.
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
08/11/2025(Xem: 132)
Thuở đức Phật ngồi dưới cội bồ đề Đêm gần tàn sáng sao mai xanh biếc Khai mở con đường minh triết phương Đông Sư tử hống chấn động mười ngàn thế giới Giặc ngu tối rùng mình rũ rượi Người vượt thoát tử sinh đến bến bờ tịch tinh Trí tuệ quang minh bừng lên rạng rỡ
06/11/2025(Xem: 576)
Bạn thương mến, hy vọng lá thư này đến từ những người đang tiếp xúc trực tiếp với các bạn ( những người chịu nhiều thiệt hại và mất mát sau thiên tai ) như một làn gió nhẹ thổi thật dịu dàng đến những trái tim từng mất tất cả, bằng một lòng thương cảm sâu xa giúp các bạn nhìn lại sự sống bằng ánh sáng hiền hòa của từ tâm và chánh niệm.
31/10/2025(Xem: 248)
Dao Ca Trăng Nhạc & Lời: Khánh Hoàng Ca sĩ: Hạnh Nguyên Hòa âm: Thái Bảo Lộc pps: Thường Minh
25/10/2025(Xem: 356)
Ngón Tay Chỉ Trăng (tập 01) Trực Chỉ Đề Cương
24/10/2025(Xem: 857)
a bậc tài danh – Leonardo da Vinci, Baruch Spinoza và Vincent van Gogh – mỗi người là một khía cạnh của hành trình nhân loại tìm đến chân lý. Cả ba đều chứng minh rằng: trí mà không phước thì sáng mà mong manh, phước mà thiếu duyên thì nở muộn như hoa trong đêm, còn duyên mà không trí thì chỉ là hư sắc thoảng qua.
24/10/2025(Xem: 698)
Thuần nhiên, nhẹ nhàng như hơi thở là tiếng thơ của Chân Tạng Nghiêm. Một tiếng thơ lấp lánh, long lanh ngời ánh thanh cao, là nguồn thơ trong trẻo, reo ca giọng hát thiên lương trong tận đáy xanh lòng... Lòng yên, tâm lặng như vầng trăng sáng chiếu diệu kỳ. Thi ca đi về trên đôi chân trần, chất phác, nhè nhẹ khẽ chạm vào núi sông, rừng biển, suối thác, mưa nắng, trăng sương, gió mây, cây lá, chim bướm, cỏ hoa trên mặt đất thân yêu. Nhật nguyệt cũng huyền hòa chan chứa giữa ánh sáng ban sơ, diễm tuyệt, bừng lên rực rỡ trong tâm hồn vô ngại của trái Tim Thơ.
22/10/2025(Xem: 1353)
Về thôi, về mặc Cà Sa Về thôi cởi áo Ta Bà phong sương Về thăm lại tiếng chơn thường Thăm vườn lam nhả khói thiêng Cõi Thiền Ô hay, một góc trời yên Một vườn hoa toả hương miền ngàn bay Thoảng trong gió, thoảng chân đài… Gót sen thoát những cơn say bụi trần
21/10/2025(Xem: 536)
Quảng Đức từ quang chiếu cõi thiền, Tăng Ni đạo hạnh sáng tâm nguyên. Phật tử tinh chuyên bền chí nguyện, Nương theo ân đức bậc cao hiền. Ngưỡng mộ đức - tài Thầy Nguyên Tạng Chí nguyện độ sinh khắp mọi miền Lời kinh nhẹ rót như mưa pháp, Từng bước khoan thai ấm cửa thiền
19/10/2025(Xem: 818)
Kể từ ngàn xưa muôn thuở nọ, tuy xa xăm, hun hút tuyệt mù nhưng vẫn còn dư vang, thấp thoáng trong sương mờ vạn cổ, những bóng người đi giữa thiên thu vời vợi. Đó là những Thiền sư, những Thi sỹ, những đạo nhân, mặc khách, hành giả đã xuất hiện trên mặt đất, trần gian này. Họ đến rồi đi, chỉ để lại vài tiếng thơ, tiếng sáo hòa lẫn trong tiếng hét, tiếng gầm rền vang với giọng cười tiêu dao, hào sảng còn dội âm trầm hùng suốt vạn đại rung ngân...
17/10/2025(Xem: 499)
Tuổi cao dù lắm cở con rùa. Tích lũy vô vàn niệm được thua. Phú quý vinh hoa tuồng ảo hóa. Lợi quyền danh vị tựa không hoa. Tử sanh bệnh lão vân lai khứ. Thành trụ mê không mộng tỉnh mê. Một kiếp không tu, muôn kiếp khổ. Trần gian tạm trú hãy quay về.