Đức trong đạo Phật không phải là đức nói suông.
Đức là những hành động thiện, lời nói thiện, suy nghĩ thiện được lưu xuất từ tâm.
Chữ Đức được chia thành 3 loại: Bi Đức, Trí Đức và Tịnh Đức.
Sau hơn 30 năm Chùa Pháp Quang chúng ta tọa lạc tại đây làm nơi thờ tự, chiêm ngưỡng, lễ bái. Mọi sinh hoạt Phật sự và lễ lộc lớn nhỏ như Phật Đản, Vu Lan, Tết, Cầu An, Cầu Siêu, Lễ Hằng Thuận, Lễ hàng tuần... vân vân, đến các công tác từ thiện xã hội lạc quyên cứu trợ thiên tai sóng thần động đất bão lụt cháy rừng khắp nơi. Chắc chắn quý Đồng hương Phật tử đều rất quen thuộc với khung cảnh và mọi hình ảnh thân thương của chùa, quen thuộc đến cả Nhà Bếp, khu vực Ăn Uống suốt hơn 30 năm dưới những tấm lều tạm bợ, bị mưa gió phập phồng, bị rách gãy đổ mỗi khi mưa to gió lớn, đã bao lần bị tan hoang qua các trận mưa bão, rồi phải đổ công sức dựng lên, che lại. Chùa chúng ta mới chỉ có Chánh Điện, Nhà Tổ, Báo Ân Đường thờ chung hình ảnh Chư Hương Linh và Tro Cốt người quá vãng, chứ chưa có Vãng Sanh Đường để phụng thờ riêng Tro Cốt, và chưa có Nhà Bếp, Nhà Ăn (Hội Trường).
Ngôi chùa đối với người Phật Tử Việt Nam chúng ta nói riêng hay những dân tộc khác tại Á Châu nói chung; chùa đóng một vị trí quan trọng trong đời sống của nhân dân, kể cả những người không thuộc tín ngưỡng Phật Giáo. Do vậy từ mấy ngàn năm nay, hình ảnh của ngôi chùa đã ăn sâu vào nề nếp văn học, thi ca, kiến trúc, phong tục, tập quán, lịch sử v.v…nên chùa là “Cái thiện của làng tôi” như nhà văn Thiện Văn Phạm Phú Minh ở Hoa Kỳ đã viết trong tờ Thế Kỷ thứ 21 như vậy.