LĂNGGIÀA BẠT ĐA LA BỬU KINH
PhápSư Tam Tạng Ấn Độ Cầu Na Bạt Đà La dịch từ Phạn sangHán đời nhà Tống.
ViệtDịch: Tỳ Kheo Thích Duy Lực
CHÁNHVĂN :
Khiấy, Đại Huệ bồ tát bạch Phật rằng :
- ThếTôn! Như Thế Tôn nói "Thiện nam, tín nữ hành nghiệp NgũVô Gián mà chẳng đọa địa ngục A Tỳ". Thế Tôn! Tại saothiện nam, tín nữ hành nghiệp Ngũ Vô Gián mà chẳng đọađịa ngục A Tỳ?
Phậtbảo Đại Huệ :
- Hãychú ý nghe và khéo ghi nhớ, ta sẽ vì ngươi mà thuyết.
ĐạiHuệ bồ tát bạch Phật rằng:
- Lànhthay thế Tôn! Cúi xin thọ giáo.
Phậtbảo Đại Huệ:
- Thếnào là nghiệp NGŨ VÔ GIÁN? Ấy là giết cha mẹ, hại La Hán,phá hòa hợp tăng, ác tâm làm thân Phật ra máu.
- ĐạiHuệ! Nói GIẾT CHA MẸ ở đây là ám chỉ hai thứ căn bảncủa sự thọ sanh, do tham ái làm mẹ, vô minh làm cha, đoạndứt hai thứ căn bản ấy, gọi là giết cha mẹ.
- Thếnào là HẠI LA HÁN? Dụ như con chuột bị độc chết, thìnhững tai hại do con chuột gây ra đều chẳng sanh khởi nữa,cũng như các pháp phiền não tập khí cứu cánh đoạn dứt,gọi là hại La Hán.
- Thếnào là PHÁ HÒA HƠ.P TĂNG? Là nói các tướng tập khí phiềnnão khác nhau của ngũ ấm hòa hợp tích tụ, tất cả đềuđược đoạn dứt, gọi là phá hòa hợp Tăng.
- Thếnào là ÁC TÂM LÀM THÂN PHẬT RA MÁU? Vì chẳng biết bản thểcủa bảy thứ thức là do tự tâm biến hiện, chẳng ngoàitự tướng cộng tướng, nay dùng ác tâm (tâm mãnh liệt) củaTam Vô Lậu giải thoát (Không, Vô tướng, Vô nguyện) đểđoạn dứt bảy thứ thức nơi tự tánh Phật, gọi là áctâm làm thân Phật ra máu. Nếu thiện nam, tín nữ hành nhữngviệc vô gián này, gọi là ngũ Vô Gián, cũng gọi là ĐẳngVô Gián.
- Lạinữa, Đại Huệ! Có pháp ngoài Ngũ Vô gián, nay ta sẽ thuyết,ngươi và các Đại bồ tát nghe nghĩa này rồi, nơi đời vịlai chẳng đọa ngu si.
- Thếnào là NGOÀI NGŨ VÔ GIÁN? Nghĩa là nếu người muốn chứngđắc pháp Ngũ Vô Gián kể trên, mà thực hành theo ba cửagiải thoát (Không, Vô tướng, Vô nguyện trong kinh Đại BátNhã) thì mỗi mỗi đều chẳng thể chứng đắc pháp Ngũ VôGián, như dùng cửa KHÔNG cũng chẳng thể chứng đắc, dùngcửa VÔ TƯỚNG cũng chẳng thể chứng đắc, dùng cửa VÔNGUYỆN cũng chẳng thể chứng đắc, nên nói ở ngoài NgũVô Gián.
- Ngoạitrừ pháp này ra, còn có các pháp, nhờ thần lực biến hóamà hiện Vô Gián. Như thần lực biến hóa của Thanh Văn, thầnlực biến hóa của Bồ Tát, thần lực biến hóa của NhưLai v.v... Đối với những kẻ tạo tội Vô Gián, vì sự sámhối tội lỗi và trừ nghi cho họ, cũng vì khuyến phát nhânlành cho họ, nên nhờ thần lực biến hóa mà hiện Vô Gián.Trừ khi người giác được tự tâm hiện lượng, lìa đượcvọng tưởng thân tài, lìa sự nhiếp thọ ngã và ngã sở,hoặc lúc gặp thiện tri thức khiến khai ngộ bản tâm thìmới được giải thoát sự sanh tử tương tục nơi các cõi,chứ chẳng phải trước kia đã tạo tội Vô gián mà chẳngbị đọa địa ngục Vô Gián vậy.
Lượcgiải :
"Bacửa Giải Thoát" tại sao chẳng thể chứng đắc pháp NgũVô Gián? Vì pháp đã Không, Vô tướng, Vô nguyện thì năngsở đều bặt, dĩ nhiên không có kẻ năng chứng để chứngcái pháp sở chứng, thì làm sao có sự chứng đắc ư?
Nóivề THẦN LỰC BIẾN HÓA, cũng như năm trăm vị Tỳ Kheo tronghội Linh Sơn, đã đắc bốn thứ thiền định và năm thứthần thông, nhưng chưa đắc Vô Sanh Pháp Nhẫn, nhờ sức thầnthông của Túc Mạng Trí, mỗi mỗi tự thấy quá khứ giếtcha hại mẹ và tạo nhiều tội nặng khác, nên trong tâm tựhoài nghi, do đó chẳng thể chứng nhập pháp thâm sâu. Chonên, Văn Thù bồ tát thừa oai thần Phật, bèn dùng tay cầmgươm bén bức bách Như Lai (dụ cho ác tâm làm thân Phật chảymáu, cũng là một phương tiện để độ năm trăm vị TỳKheo). Khi ấy, Thế Tôn bảo Văn Thù bồ tát rằng : ỏỏThôi,thôi! Chớ nên phản nghịch hại ta; Ta ắt sẽ bị hại, ấylà khéo bị hại. Tại sao? Vì Văn Thù bồ tát xưa nay đãchẳng có tướng nhân ngã. Chỉ vì trong tâm họ (năm trămvị Tỳ Kheo) thấy có nhân ngã, khi nội tâm sanh khởi ngã,thì sẽ bị hại (người tu ắt phải phá ngã chấp), nên gọilà hại ỏỏ. Khi ấy, năm trăm vị Tỳ Kheo tự ngộ bảntâm như mộng, như huyễn, nơi mộng huyễn chẳng có nhân ngã,cho đến chẳng có cái năng sanh, sở sanh của cha mẹ, do đó,năm trăm vị Tỳ Kheo đồng thanh tán thán rằng:
-Văn Thù bậc Đại Trí, thấu tận đáy các pháp, khéo dùngphương tiện bức bách Như Lai, thị hiện dùng gươm bén (nănghại) và thân Phật (sở hại) đều do tâm tạo, một tướngchẳng có hai, Vô Tướng ắt Vô Sở Sanh, thì làm sao có sựgiết hại kia!
Naynói thần lực biến hóa của Như Lai, là dùng phương tiệnkhiến những kẻ tạo tội Vô Gián đều được giải thoát,cũng chứng tỏ "Nhất thiết duy tâm tạo" vậy.
Lượcgiải hết
CHÁNHVĂN
Khiấy, Thế Tôn muốn lặp lại nghĩa này mà thuyết kệ rằng:
Vôminh gọi là cha.
"Thức"giác ngộ là Phật,
Phiềnnão là La Hán
Ngũấm gọi là Tăng,
Hànhvô gián đoạn ác.
Gọilà Ngũ Vô Gián,
Chẳngđọa ngục A Tỳ.
Khi ấy,Đại Huệ bồ tát lại bạch Phật rằng :- ThếTôn! Cúi xin vì đại chúng giảng thuyết thế nào là tri giáccủa Phật?
Phậtbảo Đại Huệ :
- Giácđược nhân và pháp Vô Ngã, liễu tri hai chướng phiền nãovà sở tri, lìa hai thứ sanh tử phần đoạn và biến dịch,đoạn dứt hai thứ phiền não vô minh và ái nghiệp, ấy gọilà tri giác của Phật. Thanh Văn, Duyên Giác đắc được phápnày cũng gọi là Phật, do nhân
duyênnày Ta thuyết Nhất Thừa.
Khiấy, Thế Tôn muốn lặp lại nghĩa này mà thuyết kệ rằng:
Khéobiết hai vô ngã
Haichướng phiền não dứt
Lìahẳn hai sinh tử