Tu Viện Quảng Đức105 Lynch Rd, Fawkner, Vic 3060. Australia. Tel: 9357 3544. quangduc@quangduc.com* Viện Chủ: HT Tâm Phương, Trụ Trì: TT Nguyên Tạng   

Phật thuyết Kinh Dược Sư Lưu Ly

27/10/201016:00(Xem: 8980)
Phật thuyết Kinh Dược Sư Lưu Ly

Phật thuyết Kinh Dược Sư Lưu Ly

Quang Như Lai Bổn Nguyện Công Đức

Hán dịch: Đường TamTạng Pháp Sư HuyềnTrang

Việt dịch: Tỳ KheoThích Tịnh Trí

Tôi nghe như vầy:Một thời Thế-tôn, châu du giáo hóa các nước đến thành Quảng-nghiêm, ở nghỉ dướicây Nhạc-âm, cùng với tám ngàn vị đại tỳ-kheo, ba vạn sáu ngàn vị đại Bồ-tát,các hàng vua chúa, đại thần, nam nữ cư sĩ, và Bà-la-môn, tám chúng trời rồng,cùng người và không phải người, hết thảy đại chúng, số đông vô lượng, đồngvây quanh Phật, cung kính thỉnh ngài thuyết pháp.

Bấy giờ, Văn Thù SưLợi Bồ-tát, nương oai thần Phật, liền từ chổ ngồi đứng dậy, vén y bày vai bênphải, qùy xuống chấp tay, cung kính hướng về phiá Phật thưa rằng: “Bạch đứcThế- tôn! Xin ngài nói rõ danh hiệu, bổn nguyện rộng lớn, cùng những công đứcthù thắng của các đức Phật, để cho những người nghe pháp nghiệp chướng tiêutrừ, và những chúng sanh trong đời tượng pháp về sau, đựơc nhiều lợi ích”.

Bấy giờ,Thế-tôn khen ngài Văn Thù Sư Lợi Bồ-tát:“ Hay thay! Hay thay! Văn Thù SưLợi! Nay ông đem lòng từ bi thỉnh cầu ta nói danh hiệu, bổn nguyện công đức củacác đức Phật, vì muốn chúng sanh trong đời tượng pháp về sau, khỏi bị nghiệpchướng ràng buộc, lợi ích an vui. Nay hãy lắng nghe và suy nghĩ kỹ, ta sẽ vìông mà nói”. Văn Thù Sư Lợi thưa rằng: Bạch đức Thế-tôn! Chúng con rất muốnđược nghe.

Này ông Văn Thù SưLợi! Phương đông cách đây rất xa, hơn cát của mười sông Hằng cõi Phật, có mộtthế giới tên Tịnh Lưu Ly. Đức Phật cõi đó hiệu là Dược Sư Lưu Ly Quang VươngNhư-lai, Ứng-cúng, Chánh-biến-tri, Minh-hạnh- túc, Thiện-thệ, Thế-gian-giải,Vô-thượng-sĩ, Điều-ngự-trượng-phu, Thiên nhơn sư, Phật Thế- tôn.

Này ông Văn Thù SưLợi! Đức Phật Dược Sư, khi còn tu hạnh Bồ-tát, đã phát mười hainguyện lớn, giúp cho tất cả chúng sanh cầu chi được nấy.

Nguyện lớn thứ nhất:Con nguyện đời sau, khi chứng được quả Vô-thượng Bồ-đề, thì thân của conhào quang sáng suốt, rực rỡ chiếu khắp vô lượng, vô số, vô biên thế giới, giúpcho tất cả chúng sanh, sớm có đủ ba mươi hai tướng tốt của bậc trượng phu, cùngvới tám mươi vẽ đẹp trang nghiêm như thân con vậy.

Nguyện lớn thứ hai:Con nguyện đời sau, khi chứng được quả Vô-thượng Bồ-đề, thì thân của con nhưngọc lưu ly, trong ngoài sáng suốt, tinh sạch, không có nhơ bợn, hào quang chóilọi khắp nơi, công đức cao vời như núi Tu-di, thân ấy an trú ở giữa từng lướidệt bằng tia sáng, tỏ hơn nhật nguyệt. Chúng sanh trong cõi U-minh, đềuđược soi sáng, cho nên tâm trí mở mang, tùy ý muốn đến chỗ nào đểlàm các sự nghiệp gì cũng đều được cả.

Nguyện lớn thứ ba:Con nguyện đời sau, khi chứng được quả Vô-thượng Bồ-đề, thì con vận dụngvô lượng trí tuệ, cùng các phương tiện, để độ hết thảy chúng sanh,và giúp cho họ có đủ vật dụng, không để cho ai phải chịu thiếu thốn.

Nguyện lớn thứ tư:Con nguyện đời sau, khi chứng được quả Vô-thượng Bồ-đề, nếu có chúng sanh tutheo tà đạo, thì con giúp họ quay về an trụ trong đạo Bồ-đề, hoặc có nhữngngười tu hạnh Thanh-văn, Duyên-giác con cũng dùng pháp đại thừa để nhiếp độ họ.

Nguyện lớn thứ năm:Con nguyện đời sau, khi chứng được quả Vô-thượng Bồ-đề, nếu có chúng sanh,nhiều đến vô lượng vô biên ở trong giáo pháp của con, tu hành phạm hạnh, thìcon sẽ giúp cho họ giữ được giới pháp hoàn toàn, đầy đủ ba nhóm tịnh giới. Giảsử, có người phá phạm giới pháp, nếu nghe được danh hiệu con, thì họ liềnđựơc phục hồi thanh tịnh, khỏi bị đọa vào trong ba đường ác.

Nguyện lớn thứ sáu:Con nguyện đời sau, khi chứng được quả Vô-thượng Bồ-đề, nếu có chúng sanh thânhình hèn hạ, các căn không đủ, xấu xa khờ khạo, tai điếc, mắt đui, nói năngngọng nghịu, tay chân tật nguyền, lác hũi, điên cuồng, phải chịu nhiều thứ bệnhkhổ, nếu nghe được danh hiệu con, thì họ liền được thân hình đoan chánh, tâmtánh thông minh, các căn đầy đủ, không còn bệnh khổ ấy nữa.

Nguyện lớn thứ bảy:Con nguyện đời sau, khi chứng được quả Vô-thượng Bồ-đề, nếu có chúng sanh bịbệnh hiểm nghèo, không ai cứu chữa, không nơi nương nhờ, không gặp đượcthầy được thuốc, không có bà con nhà cửa, phải chịu nhiều nỗi nghèo hèn khốnkhổ, nếu nghe được danh hiệu con, dù chỉ một lần, thì những bệnhkhổ, đều được tiêu trừ, thân tâm an lạc, gia quyến sum vầy, của cảisung túc, cho đến chứng được đạo qủa Vô-thượng Bồ-đề.

Nguyện lớn thứ tám:Con nguyện đời sau, khi chứng được quả Vô-thượng Bồ-đề, nếu có người nữ nào bịtrăm điều hèn hạ khổ sở, làm cho buồn rầu, bực tức, sanh tâm nhàm chán muốn bỏthân nữ, như nghe được danh hiệu con, liền chuyển thân nữ thành nam, có đủ namtướng, cho đến chứng được đạo qủa Vô-thượng Bồ-đề.

Nguyện lớn thứ chín:Con nguyện đời sau, khi chứng được qủa Vô-thượng Bồ-đề, thì con sẽ giúp hếtthảy chúng sanh ra khỏi vòng lưới ma nghiệp, được thoát khỏi sự ràng buộc củacác ngoại đạo. Nếu có người nào bị sa vào rừng ác kiến, thì con nhiếp độ cho họtrở về chánh kiến, dần dần tu hạnh Bồ tát, để mau chứng được đạo quả Vô-thượngBồ- đề.

Nguyện lớn thứ mười:Con nguyện đời sau, khi chứng được quả Vô-thượng Bồ-đề, nếu có chúng sanh bịphạm luật pháp, phải bị xiềng xích đánh đập, hoặc bị giam giữ trong chốn laotù, hoặc bị hành hình, hay gặp nhiều nạn nhục nhã, thân tâm chịu nhữngbuồn rầu khổ bức, nếu nghe được danh hiệu con, thì nhờ oai thần phước đức củacon, thì những khổ ấy, đều được tiêu trừ.

Nguyện thứ mười một:Con nguyện đời sau, khi chứng được quả Vô-thượng Bồ-đề, nếu có chúng sanh gặpnạn đói khát hoành hành, vì tìm miếng ăn phải tạo nghiệp ác, nhưng ngheđược danh hiệu con, hết lòng ghi nhớ thọ trì, thì con trước tiêndùng các ẩm thực ngon lạ, ban bố cho thân họ được no đủ, sau đempháp vị nhiệm mầu nhiếp độ cho họ luôn được an lạc.

Nguyện thứ mười hai:Con nguyện đời sau, khi chứng được quả Vô-thượng Bồ-đề, nếu có chúng sanh,nghèo đến không áo che thân, bị muỗi mòng cắn, nóng lạnh giải dầu, ngày đêm khổbức, nếu nghe được danh hiệu con, hết lòng ghi nhớ thọ trì, thì con sẽ giúp chohọ mọi việc đều được như y,ù các thứ y phục tốt đẹp, bảo vật trang nghiêm,tràng hoa phấn sáp bát ngát mùi thơm, trống nhạc cùng với ca múa tùy tâm thưởngthức món nào cũng được mãn nguyện.

Này ông Văn Thù SưLợi! Đó là mười hai lời nguyện nhiệm mầu của đức Dược Sư Lưu Ly Quang VươngNhư-lai phát ra trong khi tu hạnh Bồ-tát.

Lại nữa, Văn Thù SưLợi! Đức Phật Dược Sư, khi còn tu hạnh Bồ-tát, có phát những nguyện rộng lớn,và những công đức thù thắng trang nghiêm ở cõi của ngài, dù nói một kiếp hay hơnmột kiếp cũng không hết được. Nhưng ta nói rằng, ở cõi Phật kia hoàn toànthanh tịnh, không có đàn bà không có đường dữ, cả đến tiếng khổ cũng không.

Cõi ấy đất toàn bằng chất lưuly, đường đi có dây bằng vàng giăng làm ranh giới, thành quách cung điện, lầugác, mái hiên cửa sổ, cho đến các lưới bao phủ cũng bằng toàn đồ thất bảo làmra, chẳng khác gì những công đức trang nghiêm ở cõi Tây-phương Cực-lạc.

Cõi đó có hai vị đại Bồ-tát, hiệu làNhựt Quang Biến Chiếu, cùng với Nguyệt Quang Biến Chiếu, chính là hai vị đứngđầu ở trong vô lượng, vô số Bồ-tát, và sắp bổ xứ làm Phật, cũng là bậc có đầyđủ năng lực giữ gìn kho báu chánh pháp của Phật Dược Sư.

Này ông Văn Thù SưLợi! Nếu có chúng sanh lòng tin vững chắc, thì nên nguyện sanh về cõi Đôngphương của phật Dược Sư.

Bấy giờ, Thế-tôn bảongài Văn Thù Sư Lợi: Có những chúng sanh, không biết lành dữ, ôm lòng tham lam,bỏn xẻn, không biết bố thí, và sự lợi ích bố thí là gì, vô minh che lấp, thiếuhẳn đức tin, lại tham chứa chất của cải cho nhiều, đêm ngày bo bo gìn giữ, thấyai đến xin, lòng đã không muốn, nhưng cực chẳng đã phải đưa của ra, thì lại đauđớn mến tiếc, dường như lóc thịt cho người. Lại có vô lượng chúng sanh tham lẫnkeo kiết, chỉ lo tích trữ của cải cho nhiều, chính mình không dám ăn tiêu, nóichi đem của cải ấy thí cho cha mẹ, vợ con, tôi tớ hay những người nghèo đếnxin. Những kẻ tham ấy, khi chết đọa vào ngạ quỷ, hoặc đọa súc sanh. Mặc dù ởtrong ác thú, nhưng nhờ đời trước sống trong nhân gian, đã từng nghe qua danhhiệu của đức Dược Sư Lưu Ly Quang Vương Như-lai, nay còn nhớ niệm danh hiệu đếnngài, thì từ cõi ấy thoát sanh làm người. Khi được làm người, nhớ lạikiếp sống trong đường ngạ quỷ súc sanh, biết sợ đau khổ, nên không ưa đắm dụclạc, lại còn tự mình làm việc bố thí, khen ngợi người khác bố thí, không thammón gì, lần lần có thể đem cả đầu mắt, tay chân, máu thịt của chính thân mình,bố thí cho kẻ đến xin, huống chi của cải là những vật thừa.

Lại nữa, Văn thù sưlợi! Nếu có chúng sanh thọ giới của Phật, rồi lại phá giới. Hoặc không phá giớimà lại phá các phép tắc. Hoặc không phá giới, và các phép tắc mà lại pháhoại chánh kiến. Hoặc không phá hoại chánh kiến, mà lại bỏ sự đa văn, nên khônghiểu biết nghĩa lý sâu xa trong kinh Phật dạy. Hoặc tuy đa văn mà khởilên lòng khinh mạn, do lòng khinh mạn che mờ tâm trí, cố chấp cho mình làphải, người khác là quấy, chê bai chánh pháp, kết đảng với ma. Những kẻ ngu ấy,tự mình đi theo tà kiến, lại còn làm cho vô số chúng sanh, cũng bị sa vàohố sâu nguy hiểm. Các chúng sanh ấy, mãi mãi trôi lăn ở trong ba đường địangục, ngạ quỷ, súc sanh không khi nào cùng. Nhưng nếu nghe được danh hiệu cuảđức Dược Sư Lưu Ly Quang Vương Như-lai, thì họ liền bỏ điều dữ, tu theopháp lành, sẽ không bị đọa vào ba đường ác. Giả sử, có người không bỏ điều dữ,không tu pháp lành, mà phải bị đọa vào ba đường ác đi nữa, cũng nhờ oai lực bổnnguyện của đức Dược Sư Lưu Ly Quang Vương Như-lai, mà làm cho họ sẽtạm nghe được danh hiệu của ngài, từ nơi ác thú mạng chung sanh lại làm người,tinh tấn tu hành, có được chánh kiến, khéo biết điều phục tâm ý, xuất gia xalià thế tục, thọ trì tu học các pháp cuả Phật, mà không phá phạm giớipháp, lại thêm chánh kiến, đa văn, hiểu thấu nghĩa lý sâu xa, lìa lòng khinhmạn, không chê chánh pháp, không bạn với ma, dần dần tu hạnh Bồ-tát, sớm đượcviên mãn.

Lại nữa, Văn Thù Sư Lợi! Nếu có chúng sanh tham lam tật đố, khen mình chêngười, thì họ sẽ bị đọa trong ba đường, trải qua vô lượng ngàn năm, chịunhiều đau đớn thống khổ. Khi hết đau khổ, đến lúc lâm chung, liền từ nơi đósanh lại cõi người, phải làm thân trâu, ngựa lừa, lạc đà, thường bị hành hạđánh đập, và bị đói khát giày vò, phải đi đường xa chở nặng, cực nhọcmuôn phần, nếu may làm được thân người, lại sanh vào hạng hạ tiện, phải làm tôitớ cho bao kẻ khác, mãi bị sai sử không chút tự do. Nhưng trong đời trước,những nhân vật ấy, khi còn làm người, đã từng nghe qua danh hiệu của đức DượcSư Lưu Ly Quang Vương Như-lai, do nhân lành đó ngày nay nhớ lại, chí tâm quy yvới ngài, nhờ oai thần ngài gia hộ, mà thoát mọi sự khổ não, các căn thông lợi,trí tuệ sáng suốt, đa văn thường cầu diệu pháp, thường gặp bạn lành, đời đờidứt hẳn lưới ma, đập nát các vỏ Vô-minh, tát cạn các sông phiền não, sẽ đượcgiải thoát khỏi nạn sanh lão, bệnh tử và những đau khổ lo buồn.

Lại nữa, Văn Thù Sư Lợi! Nếu có chúng sanh nhiều lòng sân hận, ưa sự gây gổ,xích mích tranh đấu, kiện cáo lẫn nhau, làm não cho mình và người, do thânmiệng ý tạo nhiều ác nghiệp, thường làm việc không lợi ích, để hại lẫn nhau,hoặc là tấu triệu những thần ở rừng núi cây, mồ mã hại người, hoặc giết chúngsanh lấy máu, lấy thịt, tế quỷ Dược-xoa và quỷ La-sát, để cậy bọn quỷ hạingười, hoặc biên tên họ, rồi làm hình tượng của người thù oán, rồi dùng tàthuật thư yếm phù chú, thuốc độc cho đến tụng chú hại người. Nếu có chúngsanh bị các hiểm nạn như thế, mà nếu nghe được danh hiệu của đức Dược SưLưu Ly Quang Vương Như-lai, thì các tà ác không thể hại được. Những kẻ ác kia,trái lại khởi lòng từ bi, làm việc lợi ích an vui cho bao người khác, mà khôngcó ý tổn hại, và tâm hiềm giận. Hai bên hòa hảo với nhau, đối vớinhững vật thọ dụng của mình, tự vui biết đủ, không xâm lấn nhau, mà còngiúp đỡ lẫn nhau.

Lại nữa, Văn Thù Sư Lợi! Nếu trong bốnchúng tỳ-kheo, và tỳ-kheo-ni, nam nữ cư sĩ, cùng những chúng sanh, nếu cólòng tin trong sạch, nhận lãnh thọ trì tám phần trai giới, hoặc trong một nămhay là mỗi năm ba tháng, vâng giữ giới pháp, làm nơi nương tựa tu học. Rồi đemcăn lành này nguyện sanh về thế giới Tây-phương Cực-lạc để nghe chánh pháp,nhưng chưa quyết định, nếu như nghe được danh hiệu của đức Dược Sư Lưu Ly QuangVương Như-lai, khi sắp lâm chung, sẽ có tám vị Bồ tát như ngài Văn Thù Sư LợiBồ-tát, ngài Quán Thế Âm Bồ-tát, ngài Đại Thế Chí Bồ-tát, ngài Vô Tận Ý Bồ-tát,ngài Bảo Đàn Hoa Bồ-tát, Dược Vương Bồ-tát, Dược Thượng Bồ-tát, cùng ngài DiLặc Bồ-tát. Tám vị Bồ-tát từ trên không trung, hiện ra đưa đường chỉ lối, liềnđược vãng sanh trong những hoa báu đủ màu. Hoăïc có người nương nguyện lực củaPhật Dược Sư, mà được sanh lên cõi trời. Mặc dù sanh lên cõi trời, nhưng nhờcăn lành sẵn có, sẽ không còn bị đọa vào ba đường ác nữa. Sau khi tuổi thọ cõitrời đã hết, thì sanh vào trong cõi người, hoặc được làm vua Chuyển-luân, thốngnhiếp bốn châu thiên hạ, oai đức tự tại, giáo hoá vô lượng trăm ngàn chúngsanh, tu tập theo mười điều thiện. Hoặc sanh dòng Sát-đế-lợi, dòng Bà-la-môn,Cư-sĩ giàu sang của tiền dư dật, kho chứa tràn đầy, tướng mạo đoan trang, quyếnthuộc sum vầy, sẽ được thông minh trí tuệ, dũng mãnh oai hùng như người lực sĩ.Lại nếu có người nữ nào nghe được danh hiệu của đức Dược Sư Lưu Ly Quang VươngNhư-lai, người đó hết lòng thọ trì, thì trong đời sau, sẽ không còn làm thânnữ.

Này ông Văn Thù Sư Lợi! Khi đức DượcSư Lưu Ly Quang Vương Như-lai, chứng được đạo quả Vô-thượng Bồ-đề, thì dooai lực bổn nguyện mà ngài quán sát, thấy biết chúng sanh sẽ gặp các thứbệnh khổ, như bệnh da vàng, gầy ốm, cảm nhiệt thương hàn, hoặc trúngnhững thứ phù yếm, bùa chú, thuốc độc, hoặc bị chết non, chết oan. Muốn chobệnh ấy đều được tiêu trừ, và lòng mong cầu của chúng sanh được toại nguyện,cho nên đức Phật Dược Sư liền nhập đại định gọi là: Diệt Trừ Hết Thảy KhổNão. Khi ngài nhập định, từ trên đỉnh đầu phóng ra luồng ánh sáng lớn, trongluồng ánh sáng nói thần chú Đà-la-ni: Nam mô bạt già phạt đế, bệ sát xã, lu lôtịch lưu ly, bác lặc bà, hắt ra xà dả. Đát tha yết đa da, a ra hắc đế. Tam miệutam bột đà da, đát điệt tha. Án bệ sát thệ, bệ sát thệ, bệ sát xã, tam một yếtđế tóa ha.

Lúc ấy, trong luồng ánh sáng nói chú này rồi, tất cả đại địa thảy đềuchấn động, phóng ra ánh quang minh lớn, làm cho tất cả chúng sanh dứt hết bệnhkhổ, hưởng được an vui.

Này ông Văn Thù Sư Lợi! Nếu có người nào đang bị bệnh khổ, thân quyến của họnên vì người bệnh, tắm rửa sạch sẽ, nhất tâm tụng niệm chú này đến một trăm lẽtám lần, chú nguyện vào trong đồ ăn, thuốc uống hay trong nước không vi trùng,đem cho người bệnh ăn uống, thì mọi bệnh khổ liền được tiêu trừ.

Nếu có người nào mong cầu việc gì, hếtlòng tụng niệm chú này, sẽ được toại nguyện, không bệnh sẽ được sống lâu, saukhi mạng chung sẽ được sanh về cõi Tịnh Lưu Ly, không còn thoái chuyển, lần lầntu học mau chứng đạo quả Vô- thượng Bồ-đề.

Này ông Văn Thù Sư Lợi! Nếu có người nào hết lòng tôn trọng, cung kính, cúngdường hình tượng đức Phật Dược Sư, thì nên trì tụng chú này, đừng bỏ lãng quên.

Lại nữa, nếu có chúng sanh nghe được danh hiệu của đức Dược Sư Lưu Ly QuangVương Như-lai, mỗi sớm thức dậy, súc miệng đánh răng, tắm gội sạch sẽ, dâng hoathắp hương, thoa xức dầu thơm, cùng các âm nhạc, cúng dường hình tượng của PhậtDược Sư, đối với kinh này tự mình hay dạy người khác đọc tụng, biên chép, hếtlòng thọ trì và phải cúng dường chư vị giảng pháp đừng để các vị thiếu thốn.Nếu được như vậy, thì nhờ chư Phật gia hộ, các sự mong cầu đều được toạinguyện, cho đến chứng được đạo qủa Vô-thượng Bồ-đề.

Bấy giờ, Văn Thù Sư Lợi Bồ-tát thưa rằng: Bạch đức Thế-tôn! Trong đờitượng pháp về sau, con nguyện sẽ dùng đủ các phương tiện, giúp cho chúng sanhnào có lòng tin trong sạch, thì sẽ được nghe danh hiệu của đức Dược SưLưu Ly Quang Vương Như-lai, dù trong giấc ngủ của họ, con cũng sẽ dùng danhhiệu của Phật Dược Sư, thức tỉnh nơi tai cho họ rõ biết.

Bạch đức Thế-tôn! Nếu có người nào tự mình hay dạy người khác đọc tụng, giảngnói, biên chép kinh này, hết lòng cung kính tôn trọng thọ trì, và dâng các thứhương hoa, hương bột, hương đốt, vòng hoa, chuổi ngọc, tràng phan, bảo cái cùngcác âm nhạc, múa hát cúng dường, hoặc dùng tơ lụa năm màu may đảy đựng kinh,rồi dọn một nơi cao sạch, để kinh trên đó, sẽ có bốn Đại Thiên Vương, cùng cácquyến thuộc, và nhiều vô lượng trăm ngàn thiên chúng, ở các cõi khác đều đếncúng dường bảo hộ.

Bạch đức Thế-tôn! Nếu chổ nào có kinh này lưu hành, hoặc người thọ trì, hoặc cóngười nghe danh hiệu của đức Dược Sư Lưu Ly Quang Vương Như-lai, thì nhờ côngđức bổn nguyện của ngài, mà chổ ấy không bị nạn chết oan, cũng không bị nhữngquỷ ác, thần ác đoạt mất tinh khí, dù có đoạt mất đi nữa, cũng đượchoàn lại, thân tâm yên ổn khỏe mạnh như thường.

Phật bảo Văn Thù Sư Lợi Bồ-tát: Thậtđúng như lời ông nói, này ông Văn Thù Sư Lợi! Nếu chúng sanh nào có những lòngtin trong sạch, thì trước phải nên tạo vẽ hình tượng của Phật DượcSư, để trên tòa cao, chưng dọn sạch sẽ, sắm các lễ vật cúng dường, hương hoa,tràng phan, bảo cái trang nghiêm ở chổ thờ đó, và thọ tám phần trai giới, trongbảy ngày đêm, ăn đồ thanh chay, tắm gội và mặc y phục chỉnh tề, giử thân miệngý thanh tịnh, không nên sát sanh, nói dối, oán hận, đối với tất cả chúng sanhphải khởi các tâm bình đẳng, từ bi, hỷ xả, thương xót mọi loài, làm cho tất cảđều được lợi ích an vui, đi nhiễu vòng quanh bên phải tượng Phật, dùng các thứnhạc, múa hát, ngợi khen, cúng dường hình tượng. Lại phải nghĩ nhớ công đức bổnnguyện của Phật Dược Sư, đọc tụng kinh này, suy nghiệm nghĩa lý, rồi giảng chongười khác nghe. Làm được như vậy, thì những ước nguyện, sở cầu đều được như ý,như cầu sống lâu sẽ được sống lâu, muốn cầu giàu sang sẽ được giàu sang, muốncầu quan vị sẽ được quan vị, cầu sanh con trai con gái, thì sẽ được sanh contrai con gái.

Lại có người nào ở trong giấc ngủ thấy những ác mộng, khi thức lại thấy áctướng như là chim đậu vườn nhà, chổ ở hiện ra trăm điều quái dị, người đó hếtlòng nhớ niệm danh hiệu, chiêm lễ, dùng những của báu cung kính cúng dường hìnhtượng đức Phật Dược Sư, thì những ác tướng thảy đều ẩn hết, không còn lo sợ gìnữa.

Nếu có người nào gặp nạn nguy hiểm như là nước lửa, gươm đao, thuốc độc và cácthú dữ gây sự sợ hãi như voi, sư tử, cọp sói, gấu beo, rắn độc, bò cạp, rítsâu, lằng muỗi. Người đó, hết lòng nhớ niệm danh hiệu, chiêm bái, cung kính,cúng dường hình tượng đức Phật Dược Sư, thì liền được thoát các nạn nguy hiểm.Hoặc bị nước khác xâm lăng, nhiễu hại, trộm cướp, nội loạn, thì phải hếtlòng nhớ niệm danh hiệu, chiêm bái, cung kính, cúng dường hình tượng đức PhậtDược Sư, thì liền được thoát các hiểm nạn ấy.

Lại nữa, Văn Thù Sư Lợi! Nếu chúngsanh nào mà có lòng tin trong sạch, từ khi phát tâm thọ giới cho đến ngày mất,không thờ những vị trời nào, một lòng quy y theo Phật, Pháp, Tăng thọ trì giớicấm như là tại gia năm giới, sa di mười giới, tỳ kheo có hai trăm năm mươigiới, tỳ kheo ni có ba trăm bốn mươi tám giới, còn Bồ-tát giới có mười giớitrọng và bốn mươi tám giới khinh, nếu có vị nào phá phạm giới pháp đãthọ, nên sợ bị đọa vào ba đường ác, thì phải hết lòng nhớ niệm danh hiệu,chiêm bái, cung kính, cúng dường hình tượng đức Phật Dược Sư, chắc chắn ngườiđó sẽ không bị đọa vào ba đường ác.

Lại nếu có các sản phụ trong lúc sanhsản, phải chịu đau khổ, thì nên hết lòng nhớ niệm danh hiệu, chiêm bái, cungkính, cúng dường hình tượng đức Phật Dược Sư, thì mọi khổ não liền đượctiêu trừ, lại được mẹ tròn con vuông, đứa trẻ sanh ra tướng mạođoan trang, thông minh, sáng suốt, an ổn, ít bị bệnh hoạn, ai thấy cũng đều ưamến, lại không bị quỷ đoạt mất tinh khí.

Lúc ấy, Thế-tôn bảo ngài A-nan: Như ta khen ngợi công đức của Phật Dược Sư, đólà công hạnh sâu xa của các đức Phật, khó hiểu thấu được, vậy ông có tinhay không? Tôn giả A- nan thưa rằng: Bạch đức Thế-tôn! Những lời của chưPhật nói không bao giờ con sanh tâm nghi ngờ. Tại sao? Vì ba nghiệp thân khẩuy,ù của các đức Phật thảy đều thanh tịnh. Bạch đức Thế-tôn! Mặt trời, mặt trăngcó thể rơi xuống, núi đại Tu-di có thể lay động, nhưng lời của chư Phật nói,tuyệt không bao giờ sai được. Bạch đức Thế-tôn! Nếu có chúng sanh đức tin khôngđủ, khi nghe đến những công hạnh sâu xa của các đức Phật, thì nghĩ: Làm sao chỉniệm danh hiệu của một đức Phật Dược Sư Lưu Ly Quang Vương Như-lai, mà được lợiích và nhiều công đức thù thắng như thế. Vì sự không tin, sanh lòng hủybáng, nên họ phải mất nhiều điều lợi lớn, mãi ở trong cảnh đêm dài tâm tối, lạicòn bị đọa trong các đường ác, trôi lăn sanh tử không cùng.

Đức Phật bảo ngài A-nan: Những chúngsanh đó, nếu như nghe được danh hiệu của đức Dược Sư Lưu Ly Quang VươngNhư-lai, hết lòng thọ trì, tâm không sanh nghi, mà lại bị đọa vào ba đường ácthì thật vô lý. Này ông A-nan! Đó là công hạnh sâu xa nhiệm mầu của các đứcPhật, khó tin, khó hiểu, nay ông lãnh thọ, thì phải biết đó là nhờ oailực của đức Như-lai. Này ông A-nan! Các hàng Thanh-văn, Duyên-giác, và cácBồ-tát chưa lên đến bậc Thập-địa thì không thể tin hiểu đúng như thật, chỉ trừnhững bậc Nhất Sanh Sở Hệ Bồ-tát mới tin hiểu được. Này ông A-nan! Thân ngườikhó được, nhưng nếu hết lòng tin kính tôn trọng Tam-bảo lại còn khó hơn, huốngchi nghe được danh hiệu của đức Dược Sư Lưu Ly Quang Vương Như-lai còn khó hơnnữa. Này ông A-nan! Đức Phật Dược Sư, đã tu không biết bao nhiêu các hạnhBồ-tát, đã dùng không biết bao nhiêu phương tiện khéo léo, đã phát không biếtbao nhiêu nguyện lớn, nếu ta nói trong một kiếp hay hơn một kiếp, thì kiếp sốđó có thể mau hết, nhưng những hạnh nguyện, phương tiện khéo léo của Phật DượcSư, thì không bao giờ nói cho hết được.

Bấy giờ, ở trong chúng hội có một vịđại Bồ- tát tên là Cứu-thoát, liền từ chổ ngồi đứng dậy, vén y trần vai bênphải, quỳ xuống, cung kính, chấp tay thưa rằng: Bạch đức Thế-tôn! Trongđời tượng pháp về sau, nếu có chúng sanh bị nhiều tai nạn khổ ách, luôn luôntật bệnh, thân hình gầy ốm, ăn uống không được, môi cổ khô rang, mắt thấy đentối, tướng chết hiện ra, cha mẹ quyến thuộc, bè bạn quen biết vây quanh khóclóc. Thân của người bệnh nằm đó, đã thấy sứ giả đến dẫn thần thức đem lại trướcmặt Diêm-vương, liền đó vị thần Câu-sanh đem sổ tội phước của người tội đó dânglên Diêm-vương.

Bấy giờ, vua liền xét hỏi, rồi tínhtội phước người kia đã làm, tuỳ theo nặng nhẹ, mà phán xét xử. Lúc đó, nếu cóbà con quen biết, vì người bệnh ấy, đối trước hình tượng của Phật Dược Sư quy yvới ngài, và thỉnh chư tăng đọc tụng kinh này, đốt đèn bảy từng, treo phan tụcmạng năm màu, hoặc trong lúc ấy, hoặc qua bảy ngày, hai mươi mốt ngày, ba mươilăm ngày, bốn mươi chín ngày, thần thức người bệnh liền được trở lại như vừatỉnh giấc chiêm bao, tự mình nhớ biết nghiệp lành, nghiệp dữ, và sự quả báo đãthọ. Bởi chính đã thấy nghiệp báo như vậy, dù gặp tai nạn nguy hiểm cả đến tánhmạng, cũng không dám tạo những nghiệp ác nữa. Vì vậy, chúng sanh nào có lòngtin trong sạch, phải nên thọ trì danh hiệu, và tuỳ sức mình cung kính cúngdường hình tượng của đức Dược Sư Lưu Ly Quang Vương Như-lai.

Bấy giờ, tôn giả A-nan hỏi ngài Cứu-thoát Bồ-tát: Kính thưa Bồ-tát! Phải nêncung kính cúng dường hình tượng đức Phật Dược Sư thế nào? Còn đèn và phan tụcmạng phải làm cách sao? Cứu-thoát Bồ-tát trả lời: Đại-đức! Nếu có người nàomuốn khỏi bệnh khổ, quyến thuộc cuả họ trong bảy ngày đêm, phải giữ tám phầntrai giới, tuỳ theo sức mình sắm sửa lễ vật, ẩm thực, cúng dường chư tăng, ngàyđêm sáu thời lễ bái cúng dường hình tượng đức Phật Dược Sư, đọc tụng kinh nàybốn mươi chín lần, thấp bốn mươi chín ngọn đèn, tạo bảy hình tượng của PhậtDược Sư, trước mỗi hình tượng để bảy ngọn đèn, mỗi ngọn lớn như bánh xe,đốt luôn trong bốn mươi chín ngày đêm đừng để cho tắt, thần phan may bằng tơlụa năm màu, dài bốn mươi chín gang tay, phóng sanh bốn mươi chín thứ loài vật,thì người bệnh ấy qua khỏi ách nạn, không còn bị nạn chết oan và các ác quỷnhiễu hại.

Lại nữa, này ông A-nan! Nếu trong dòng Sát- đế-lợi có những vua chúa làm lễ lênngôi, đang lúc nhân dân trong nước gặp phải các nạn bệnh dịch, nước khác xâmlăng, nội loạn hay bị thiên tai, tinh tú biến ra nhiều điềm quái dị, nhật thực,nguyệt thực, mưa gió trái mùa , hạn hán, bão lụt, thì vị vua đó phải đem lòngtừ, thương xót tất cả dân chúng, ân xá cho các tội nhân đang bị giam cầm, rồi ytheo pháp đã nói, cúng dường hình tượng đức Phật Dược Sư. Do căn lành này, vànhờ oai đức bổn nguyện của Phật Dược Sư, làm cho trong nước liền được an ổn,mưa hòa gió thuận, lúa thóc được mùa, tất cả dân chúng đều được vui vẽ, khôngbị bệnh hoạn, không có các thần Dược-xoa bạo ác não hại lê dân, và các ác tướngthảy đều ẩn mất, vị vua chúa đó lại được sống lâu, khỏe mạnh, mọi việc đều thêmlợi ích.

Này ông A-nan! Nếu các hoàng hậu,hoàng phi, công chúa, thái tử, vương tử, đại thần, tể tướng, thể nữ trong cung,bá quan, cùng các lê dân, nếu ai gặp các bệnh khổ và những ách nạn, nên làmthần phan năm màu, thắp đèn sáng luôn, phóng sanh các thứ loài vật, rải hoa đủmàu, đốt các hương thơm, cúng dường hình tượng đức Phật Dược Sư, thì được lànhbệnh và thoát những ách nạn ấy.

Lúc ấy, tôn giả A-nan hỏi ngài Cứu-thoát Bồ-tát: Kính thưa Bồ-tát! Tại sao tuổithọ đã hết mà vẫn còn sống thêm được? Cứu-thoát Bồ-tát trả lời: Đại-đức!Ngài không nghe đức Thế-tôn nói có chín thứ chết oan hay sao? Vậy ta khuyênngười làm phan và đèn tục mạng, tu các phước đức, nhờ thế cho nên suốt đờikhông bị khốn khổ, hoạn nạn.

Tôn giả A-nan lại hỏi: Chín thứ chếtoan là gì? Cứu-thoát Bồ-tát trả lời:

Một là nếu chúng sanh nào bị bệnh tuynhẹ, nhưng không gặp thầy, gặp thuốc, không người chăm sóc, nếu gặp được thầymà lại cho uống lầm thuốc, nên bệnh không đáng phải chết, mà bị chết oan. Hoặclúc đang bệnh, tin theo họa phước vu vơ của bọn tà ma ngoại đạo, yêu nghiệâttrong đời, sanh lòng rung sợ, mất hết tự chủ, không có chánh kiến, đi xem bóitoán, tìm hỏi mối họa, rồi giết sanh vật cúng tế quỷ thần, vái van các loài yêuquái, mong cầu ban phước, xin được sống lâu, nhưng mà chung cuộc không thể nàođược toại ý. Tại vì si mê lầm lạc, tin theo tà kiến điên đảo, nên bị chết oan,đọa vào địa ngục đời đời không thoát ra khỏi.

Hai là bị phạm luật pháp mang án tửhình mà chết.

Ba là say đắm chơi bời săn bắn, đam mêtửu sắc, buông lung vô độ, bị các loài quỷ đoạt mất tinh khí mà chết.

Bốn là chết thiêu.

Năm là chết đắm.

Sáu là bị các thú dữ ăn thịt mà chết.

Bảy là rơi từ núi cao mà chết.

Tám là bị các thuốc độc, thư yếm, chửirủa, trù ẻo, và quỷ tử thi làm hại mà chết.

Chín là đói khát khốn khổ mà chết.

Đó là chín thứ chết oan mà đức Thế-tônđã dạy, còn những thứ chết oan khác nhiều đến vô lượng, vô số không thể nóihết.

Lại nữa A-nan! Diêm-vương là chủ ghi chép sổ bộ tên tuổi, tội phước ở trongnhơn gian. Nếu chúng sanh nào bất hiếu cha mẹ, phạm năm tội nghịch, hủy bángTam-bảo, phá phạm giới cấm, thì ông Diêm-vương tùy tội nặng nhẹ xử phạt. Vìthế, ta khuyên chúng sanh phải nên thắp đèn, làm phan, phóng sanh tu phước, thìsẽ không còn gặp phải các nạn khổ ách.

Bấy giờ, ở trong pháp hội có mười hai vị Dược-xoa Đại-tướng như là:

Tướng Cung Tỳ La

Tướng Phạt Chiếc La

Tướng Mê Suý La

Tướng An Để La

Tướng Ngạch Nễ La

Tướng San Để La

Tướng Nhơn Đạt La

Tướng Ba Di La

Tướng Ma Hổ La

Tướng Chơn Đạt La

Tướng Chiêu Đỗ La

Tướng Tỳ Yết La

Mười hai vị Đại-tướng này, mỗi vị đều có bảy ngàn Dược-xoa để làm quyến thuộc,tất cả đều thưa: Bạch đức Thế-tôn! Hôn nay chúng con nương nhờ oai lực của đứcNhư-lai, mà được nghe đến danh hiệu của đức Dược Sư Lưu Ly Quang Vương Như-lai,thì chúng con không còn sợ bị đọa vào các đường ác, và đồng trọn đời quy y nơiPhật, Pháp, Tăng thề sẽ gánh vác cho những chúng sanh làm việc nghĩa lợi, đưađến các sự lợi ích, an vui. Bất cứ nơi nào làng xóm, thành ấp, hoặc trong rừngcây vắng vẻ, nếu có kinh này lưu hành, hay nếu có người hết lòng thọ trì danhhiệu, cung kính, chiêm lễ, cúng dường, hình tượng đức Phật Dược Sư, chúng concùng hàng quyến thuộc, thảy đều hộ vệ người đó, thoát khỏi ách nạn, và giúp chohọ mong cầu việc chi cũng được toại ý. Nếu có người nào bị bệnh khổ ách, muốncầu cho khỏi, thì nên trì tụng kinh này, dùng chỉ tơ sợi năm màu kết tên chúngcon, khi được như lòng mong cầu thì mới mở ra.

Lúc đó, Thế-tôn khen các Dược-xoa Đại- tướng: Hay thay! Hay thay! Dược-xoaĐại-tướng! Các ông nghĩ muốn báo đáp ân đức của Phật Dược Sư, nên mới phátnguyện làm việc lợi ích, an vui cho những chúng sanh như vậy.

Bấy giờ, tôn giả A-nan thưa rằng: Bạch đức Thế-tôn! Kinh này tên gọi làgì? Chúng con thọ trì cách nào? Phật dạy tôn giả A-nan: Kinh nàygọi là: Dược Sư Lưu Ly Quang Vương Như Lai Bổn Nguyện Công Đức; cũng gọi làkinh: Mười Hai Dược Xoa Đại Tướng Kết Nguyện Thần Chú Làm Lợi Chúng Sanh; còngọi là kinh: Diệt Trừ Hết Thảy Nghiệp Chướng. Nên đúng như vậy thọ trì.

Khi đức Thế-tôn nói kinh này xong, chư đại Bồ-tát, Thanh-văn, vua chúa,đại thần, nam nữ cư sĩ, và Bà-la-môn, tám chúng trời rồng, cùng người và khôngphải người, hết thảy đại chúng nghe lời Phật dạy vui mừng, tin chịu vânglàm.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
facebook youtube google-plus linkedin twitter blog
Nguyện đem công đức này, trang nghiêm Phật Tịnh Độ, trên đền bốn ơn nặng, dưới cứu khổ ba đường,
nếu có người thấy nghe, đều phát lòng Bồ Đề, hết một báo thân này, sinh qua cõi Cực Lạc.

May the Merit and virtue,accrued from this work, adorn the Buddhas pureland,
Repay the four great kindnesses above, andrelieve the suffering of those on the three paths below,
may those who see or hear of these efforts generates Bodhi Mind, spend their lives devoted to the Buddha Dharma,
the Land of Ultimate Bliss.

Quang Duc Buddhist Welfare Association of Victoria
Tu Viện Quảng Đức | Quang Duc Monastery
Senior Venerable Thich Tam Phuong | Senior Venerable Thich Nguyen Tang
Address: Quang Duc Monastery, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic.3060 Australia
Tel: 61.03.9357 3544 ; Fax: 61.03.9357 3600
Website: http://www.quangduc.com ; http://www.tuvienquangduc.com.au (old)
Xin gửi Xin gửi bài mới và ý kiến đóng góp đến Ban Biên Tập qua địa chỉ:
quangduc@quangduc.com , tvquangduc@bigpond.com
KHÁCH VIẾNG THĂM
110,220,567