Tiếng Việt
English
Tiếng Việt
Các bài viết (48)
Đôi nét về tác giả
Danh sách tác giả
Thích Minh Chánh
Mới nhất
A-Z
Z-A
Giã Biệt Phố Phường (thơ)
26/09/2020
08:30
Từ đây giã biệt phố phường Tôi về chốn cũ mộng thường trăm năm Chùa xưa không chút tiếng tăm Nên chi cứ thế trăng rằm nguyên sơ
Gánh Con (thơ)
11/09/2020
10:29
Chiều nay mẹ gánh con đi Mặc cho giông bảo, xuân thì úa phai Vì con mẹ chẳng nề hà Tóc xanh cứ để mưa nhòa tháng năm
Buâng Khuâng Nhớ Mẹ (thơ)
23/08/2020
09:12
Mấy mùa sương khói mấy mùa tan Đời con phiêu bạt kiếp lầm than Rưng rưng ngấn lệ sầu viễn xứ Một tiếng chuông chùa vọng Vu Lan
Phật Sự Thời Nay (thơ)
14/08/2020
15:14
Đi làm Phật sự phải tùy tâm Nếu không, vướng mắc những sai lầm Thần tiên ngó xuống đều bất mãn Phật và Bồ-tát chẳng tán ngâm
Tìm Chân Lý (thơ)
05/08/2020
20:13
Đi tìm chân lý giữa cuộc chơi Mấy mùa sương lạnh, lệ đầy vơi Nhức xương, dâu buốt miền da thịt Chân lý xa với trong biển khơi
Trả Lại (thơ)
12/07/2020
16:31
Trả Lại Thích Minh Chánh
Tôi Sống (Thơ)
28/05/2020
14:43
Tôi sống từ đây, tôi sống sao Khi mà mọi thứ cứ tuôn trào Rưng từng khóe mắt, từng ngấn lệ Để nhìn nhân thế quá thương đau?
Viễn Mộng Hiện Sinh Hay Đau Thương Của Kiếp Người
15/04/2020
15:27
Nguyên lý của cuộc sống luôn luôn là bến bờ của hạnh phúc mà trong đó mọi sinh vật đều hướng đến bình yên theo từng nhịp thở. Nếu bạn không thở đúng nhịp đập của nội tại, thì bạn đánh mất chính mình và giá trị tồn tại của thực hữu. Thực hữu, dôi lúc, người ta hiểu mơ hồ về nó. Họ cứ cho tồn tại chính là thực hữu, nhưng không phải thế, Tồn tại là hiện tượng biểu hiện một cách có hệ thống trên phương diện kết hợp đủ các yếu tố điều kiện, còn thực hữu chính là bản chất của tồn tại. Lắm lúc không nhìn nhận đích xác, một số người trong chúng ta lại đem khái niệm sai lầm để gán ghép cho thực hữu.
U Sầu Trần Thế (Thơ)
06/10/2019
22:34
Ngó xuống trần gian mộng mất rồi Thói đời nghiêng ngã lắm cuộc chơi Nghe trong sương khói chiều lam tím Vui khổ, nhục vinh liệm thói đời
Nỗi Sầu Nhân Thế (Thơ)
03/10/2019
22:01
Đêm tàn cuộc mộng trùng khơi Ngồi nghe thế sự đau lời nhân sinh Đã trút cạn những tự tình Đa mang bi thống kiếp mình với ta
Quay lại