- Cập nhật tin tức về mùa dịch Covid-19
- Nữ bác sĩ gốc Anh 60 tuổi mô tả cảm giác thực sự khi bị nhiễm Covid-19 và cách bà tự điều trị
- Tâm Thư kính gởi quý Phật tử trong mùa Đại Dịch
- Kháng thể tinh thần trong thời đại Corona (thơ)
- Hai người gốc Việt chết vì Corona virus tại Mỹ
- Thủ Tướng Đức Angela Merkel kêu gọi mọi người chung tay chống đại dịch Covid-19
- Sinh Diệt, Vạn Sự Tùy Duyên
- Thơ xướng họa: COVID-19
- Nỗi Buồn Tháng Ba
- Cận cảnh bộ xét nghiệm Corona virus chỉ trong 10 phút có ngay kết quả tại Trung tâm Y tế Michael Đào ở Bolsa, California, Hoa Kỳ; Bác Sĩ Michael Đào: 714-899-2000
- Anxiety of a parent sending her kid to school amidst the COVID-19 pandemic | The Middle Way
- Coronavirus: Dùng thuốc Plaquenil có thể chữa Covid-19? Hiểu về nguyên lý, liều lượng, và tác dụng phụ
- VIC News: Courts close, Centrelink queues: How Victoria’s unprecedented virus shutdown is unfolding
- Thơ: Niệm Tâm Mùa Dịch Bệnh
- Cụ bà Australia bật khóc trước kệ hàng trống
- Cẩm nang " hay "Lời dạy của Thầy tôi " trong mùa dịch Covid -19
- Tâm bình thế giới sẽ bình (Covid rất dễ lan truyền, Để ngăn chận bớt ở yên trong nhà)
- Coronavirus là thiện tri thức của toàn nhân loại
- Hy Sinh Người Già Để Cứu Vãn Kinh Tế?
- Cuộc đời như game bi da ( billiards)
- Trang Facebook “Tuổi Trẻ Cười” Báo Tuổi Trẻ Online có hay không việc lợi dụng chống Covid-19 để bôi nhọ Phật giáo?
- Tri ơn nước Mỹ: Vợ chồng gốc Việt ở Massachusetts tặng 1 kho thiết bị y tế cho các bệnh viện Hoa Kỳ trong mùa chống dịch cúm Covid-19
- Tự cảm...về đại dịch Covid-19
- Bác sĩ Tây Ban Nha phải chọn để bệnh nhân nào chết
- Ngày Mai Trời Lại Sáng
- 23 Dấu hiệu lạc quan về COVID-19
- Bạn Thấy Gì qua Dịch Corona ?
- Thông Tư của Tổng Vụ Từ Thiện GH Hoa Kỳ V/v Quyên Góp Dụng Cụ Y Tế để giúp Các Bệnh Viện Chống Dịch Covid-19
- Bị phạt tiền vì rời nhà khi cách ly
- Video: Bác Sĩ Wynn Trần (Cali, Hoa Kỳ) Cập Nhật Thông Tin về Covid-19 (March 27, 2020)
- Corona, Biến Cố Của Thế Kỷ (bài viết của Nguyễn Tường Bách)
- Video: Uống Trà Bình Minh để ngăn ngừa dịch cúm Covid-19 (bài giảng của TT Tuệ Hải)
- Bệnh Dịch Thương Cảm Phú
- Hàng nghìn lọ tro cốt chất bên ngoài nhà tang lễ Vũ Hán
- Tản mạn về truyền thông mạng
- Ấn Độ: Người dân sẽ bị xử bắn nếu vi phạm lệnh phong tỏa phòng ngừa dịch Vũ Hán
- Lời Bộc Bạch Trong Cơn Đại Dịch Covid-19
- Thơ: Tế bào nhịp thở
- Thầy Đức Ngọc cung cấp phương pháp ngừa cúm
- Covid 19 đã cho chúng ta một bài học thật sự nghiêm khắc
- Tầm Lòng Vàng giữa mùa Đại Dịch
- Đức Đạt Lai Lạt Ma gởi thư cầu nguyện cho mọi người trong mùa chống dịch Covid-19
- Suy nghĩ của một Phật tử về Đại dịch Covid-19 (Bài viết của Nishanedit Dahanayake, Phật tử người Tích Lan, hiện là nghiên cứu sinh Tiến sĩ thuộc khóa Triết học thuộc Đại học New England, Sydney, Úc Châu, do TT Thích Nguyên Tạng dịch Việt)
- Tâm Thư Kêu Gọi Cầu Nguyện Trong Mùa Dịch Covid-19 (của Chánh Thư Ký Hội Đồng Giáo Phẩm Trung Ương, TT Thích Tâm Phương)
- Tôi nhiễm nCoV (bài viết của du học sinh Việt Nam tại Anh Quốc)
- Thủ tướng Ấn Độ xin lỗi dân nghèo bị phong tỏa
- Người Việt phát minh máy thở được 16 nước săn đón để chống Covid-19
- Tư liệu về thuốc Avigan của Nhật Bản chữa trị Virus Corona do đài truyền hình Nhật Bản NHK loan báo vào lúc 21:59 phút ngày 2/4/2020
- Gần 5.000 ký gạo miễn phí sẵn sàng đến tay người Việt khó khăn trong dịch Covid-19 tại Úc Châu
- Tâm thư gửi bạn Covid19
- Coronavirus (COVID-19) — Thông tin dành cho dân chúng Úc
- Cách ly .... đừng bi quan
- Hiện chưa có vị Tu sĩ Phật giáo Viên tịch hoặc nhiễm bệnh do Đại dịch Covid-19 (Vào hôm 5 tháng 4 vừa qua, Tạp chí Daily Telegraph có trụ sở tại Vương quốc Anh cho biết, có ít nhất hơn 90 vị Giáo sĩ và hàng chục nhà truyền giáo, và nữ tu Công giáo qua đời bởi đại dịch Virus Corona (Covid-19).
- Dịch COVID-19 đã làm đảo lộn thế giới ra sao?
- Quan Âm Tự Mùa Cô Vy
- Covid-19 là Biệt Nghiệp hay Cộng Nghiệp ? (bài viết mới nhất của HT Thích Quảng Ba)
- Làm Gì Trước Dịch Nghiệp ? (Bài mới nhất của HT Thích Tín Nghĩa)
- Thông Báo Chính Thức của chính phủ Úc trong mùa chống dịch Corona Virus
- Bác sĩ cấp cứu Mỹ chết vì Cúm Covid-19 (chết vì thiếu khẩu trang, ông phải dùng một chiếc khẩu trang trong 4 ngày liên tiếp, đã nhiễm bệnh và qua đời)
- Con về nương tựa Tam Bảo
- Thơ: Nỗi buồn nhân thế !
- Thơ: Mong Qua Đại Dịch
- Thơ: Nội bất xuất, ngoại bất nhập !!!
- Thơ: Đức Phật Vẫn Ngồi Yên
- Thơ: Ngày Mai Trời Lại Sáng
- Thơ: Giàu-Nghèo (thơ về mùa dịch Covid-19 của Thích Viên Thành)
- Thơ: Tâm Hương Kính Ngưỡng (Kính tặng các y, bác sĩ đã và đang quên mình, quên nhà hy sinh để đương đầu với đại dịch bệnh wuhan coronavirus trên khắp thế giới.)
- Thơ: Ngộ Thêm Từ Covid-19 (Cô Vy )
- Thơ: Nghĩ về Corona
- Thơ: Hai tâm trạng khi nghe tin Victoria tiếp tục đóng cửa vì Covid-19
- Kỷ Sư Trần Ngọc Phúc, Việt kiều Nhật Bản, "Cha đẻ’ của máy trợ thở dự kiến cung cấp 15.000 máy thở cho thị trường Việt Nam, đợt đầu sẽ chuyển giao 2000 máy nhằm chống dịch Covid-19.
- Thơ: Có nên tuỳ tiện ?
- Bánh mì Việt Nam phục vụ tuyến đầu chống đại dịch COVID-19 ở Pháp
- Thầy giáo Tây thất nghiệp trong mùa dịch Covid-19, không có thức ăn phải cầm bảng "xin tiền" trên đường phố Sàigòn, VN
- Nhạc phẩm Thank You - Những Chiến Binh Thầm Lặng chống dịch Covid-19 (Ca sĩ Hồ Ngọc Hà, Noo Phước Thịnh, Đông Nhi, Ngô Kiến Huy, Bùi Anh Tuấn, Bảo Anh & 70 văn nghệ sĩ ngôi sao hàng đầu)
- Tình Đồng Bào Giữa Mùa Dịch
- Bác sĩ gốc Việt qua đời vì Covid-19 tại Canada
- Thơ: Chuyển Nghiệp trong Mùa Dịch
- Giữ khoảng cách nhất định giữa mùa dịch Covid-19
- Tâm thư gửi bạn Covid – 19
- Chống dịch cúm Vũ Hán tại Đức
Covid 19 đã cho chúng ta một bài học thật sự nghiêm khắc
Một lần nữa bài học về đạo lý tình người và sự lương thiện đang dần giúp con người chiêm nghiệm và tỉnh ngộ ra. Một trận đại dịch lại có thể phơi bày cùng lúc cả hai hình thái đối lập nhau: Cao cả, nhân văn và phi nhân tính của con người một cách rõ ràng.
Trong thế kỷ 21, khi văn minh đạt đến đỉnh cao, nhất là công nghệ hiện đại và tiện nghi vật chất gần như hoàn hảo, nhu cầu hưởng thụ lại quá đầy đủ, ít ai nghĩ đến có một lúc con người phải đối diện với một thảm cảnh nghiệt ngã như hôm nay – Covid 19, trận dịch lớn nhất lịch sử trong thế kỷ qua, chợt khởi như một cơn ác mộng đã khiến cho nhân loại phải kinh hoàng.
Trước khi diễn ra đại dịch toàn cầu, chúng ta tự cho mình là cái rốn của vũ trụ. Chúng ta luôn ảo giác trái đất này như tên nô lệ để phục vụ những yêu cầu của mình một cách bất tận. Lúc bình an và sung túc nhiều người trong chúng ta dễ sanh ra sự ỷ lại, tự mãn, luôn sống trong sự hối hả mà chưa từng nhìn lại, kiểm thảo và chiêm nghiệm cuộc sống, bởi họ xem việc đó là triết lý của thầy tu, của những kẻ bi quan hay những người không đủ khả năng tạo ra đồng tiền.
Vì quá say mê trong sự hưởng thụ xa hoa đã làm cho chúng ta quên đi mình là ai trên hành tinh này? Chân thành mà nói, chúng ta không có gì đáng để kiêu ngạo và tự hào khi mình chỉ là một con nợ – nợ xã hội và nợ ngân hàng thiên nhiên rất lớn. Và cái gì vay mượn thì một lúc nào đó chúng ta cũng phải trả, trả sòng phẳng cả vốn lẫn lời.
Vì quá say mê trong sự hưởng thụ xa hoa đã làm cho chúng ta quên đi mình là ai trên hành tinh này? Chân thành mà nói, chúng ta không có gì đáng để kiêu ngạo và tự hào khi mình chỉ là một con nợ – nợ xã hội và nợ ngân hàng thiên nhiên rất lớn. Và cái gì vay mượn thì một lúc nào đó chúng ta cũng phải trả, trả sòng phẳng cả vốn lẫn lời.
Đây là quy luật công bằng của vũ trụ, một sự thanh lọc có điều kiện không hề thiên vị. Chỉ cần con vi rút Corona nhỏ bé xuất hiện, nó bắt đầu trở thành phép thử khắc nghiệt cho lòng can đảm, đức hy sinh, tình yêu thương, sự chia sẻ, tính lương thiện hay những thói hư tật xấu, ích kỷ, tham lam, của mỗi con người trong xã hội.
Một trận dịch xảy ra, nó vừa là một nguy cơ nhưng cũng vừa là cơ hội để nhắc nhở cho con người thức tỉnh lại, biết nhìn lại mình, biết sống hợp đạo lý, tình người, biết tôn trọng người khác, không còn sống hối hả, mù quáng và bất chấp tất cả nữa.
Khi khó khăn bất ngờ xảy đến chúng ta dễ dàng bộc lộ bản năng. Nhiều hình ảnh rất hiếm thấy ở một số quốc gia trong giai đoạn trước khi dịch Covid – 19 lan tràn, như: một vài người Nhật sẵn sàng đấm đá nhau khi giành mua khẩu trang; hay tại Úc người ta có thể đánh nhau trong siêu thị chỉ vì giành giấy vệ sinh; một cụ già ở thành phố Melbourne nhìn chằm chằm vào kệ siêu thị trống trơn rồi bật khóc sau khi hàng hóa đã bị vơ vét hết; một số người Mỹ cực đoan sẵn sàng đe dọa, mắng chửi, kỳ thị những người bị nghi ngờ nhiễm virut hay những ai nghiêm túc đeo khẩu trang; một số nước châu Âu có những nhóm người lo sợ thái quá, mất kiểm soát nên kỳ thị và đánh đuổi những người trở về quê hương từ tâm dịch…Trước những hình ảnh đó, hào quang của những đất nước được xem là văn minh, lịch sự đáng ngưỡng mộ đã có dấu hiệu bị lu mờ.
Khi trận dịch toàn cầu diễn ra, nó phá vỡ rất nhiều trật tự trong cái mác văn minh mà con người đã tự dựng lên và tô vẽ rất mỹ miều. Điều đó cho chúng ta thấy rằng, nếu không xuất phát từ cái tâm có tu tập và đạo đức vốn có thì mọi thứ lịch sự, văn minh đó có vẻ hào nhoáng hơn là giá trị thực, nó được duy trì khi cuộc sống an lành.
Khi khó khăn bất ngờ xảy đến chúng ta dễ dàng bộc lộ bản năng. Nhiều hình ảnh rất hiếm thấy ở một số quốc gia trong giai đoạn trước khi dịch Covid – 19 lan tràn, như: một vài người Nhật sẵn sàng đấm đá nhau khi giành mua khẩu trang; hay tại Úc người ta có thể đánh nhau trong siêu thị chỉ vì giành giấy vệ sinh; một cụ già ở thành phố Melbourne nhìn chằm chằm vào kệ siêu thị trống trơn rồi bật khóc sau khi hàng hóa đã bị vơ vét hết; một số người Mỹ cực đoan sẵn sàng đe dọa, mắng chửi, kỳ thị những người bị nghi ngờ nhiễm virut hay những ai nghiêm túc đeo khẩu trang; một số nước châu Âu có những nhóm người lo sợ thái quá, mất kiểm soát nên kỳ thị và đánh đuổi những người trở về quê hương từ tâm dịch…Trước những hình ảnh đó, hào quang của những đất nước được xem là văn minh, lịch sự đáng ngưỡng mộ đã có dấu hiệu bị lu mờ.
Khi trận dịch toàn cầu diễn ra, nó phá vỡ rất nhiều trật tự trong cái mác văn minh mà con người đã tự dựng lên và tô vẽ rất mỹ miều. Điều đó cho chúng ta thấy rằng, nếu không xuất phát từ cái tâm có tu tập và đạo đức vốn có thì mọi thứ lịch sự, văn minh đó có vẻ hào nhoáng hơn là giá trị thực, nó được duy trì khi cuộc sống an lành.
Lịch sự và nồng hậu trong các dịch vụ khách sạn hay những nơi vui chơi giải trí, đều phải được trả bằng tiền, càng lịch sự bao nhiêu thì người được phục vụ phải trả giá càng cao bấy nhiêu. Nếu không có tiền chúng ta có nhận được sự đãi ngộ như thế không? Những thứ mặt trái luôn tiềm ẩn trong tâm con người chỉ vì chưa có dịp để biểu lộ mà thôi.
Thế giới nói chung hay một xã hội nói riêng cần nương tựa nhau để tồn tại. Con người là một thành phần trong một đại thể, theo triết lý Phật giáo gọi đó là Nhân duyên sinh. Bạn không thể tồn tại độc lập, sự có mặt và tồn tại của người này là điều kiện cần và đủ cho sự có mặt và tồn tại của người kia và ngược lại, kể cả muôn loài.
Thế giới nói chung hay một xã hội nói riêng cần nương tựa nhau để tồn tại. Con người là một thành phần trong một đại thể, theo triết lý Phật giáo gọi đó là Nhân duyên sinh. Bạn không thể tồn tại độc lập, sự có mặt và tồn tại của người này là điều kiện cần và đủ cho sự có mặt và tồn tại của người kia và ngược lại, kể cả muôn loài.
Một đất nước vô cảm, thiếu trách nhiệm, cả thế giới chịu ảnh hưởng. Một người vô cảm, thiếu trách nhiệm, đương nhiên sẽ làm hại nhiều người khác. Thế giới này không phải của riêng ai và không phải để phục vụ cho cá nhân nào (Nothing belong to anyone).
Vì vậy, bạn đừng cho rằng mọi thứ trên cuộc đời này chỉ để phục vụ cho sự hưởng thụ của bạn, hay những quốc gia có quyền, có tiền mới đáng sống, còn những quốc gia nghèo nàn, lạc hậu trên thế giới này thì không cần thiết để có mặt . Sự độc quyền của đồng tiền một thời đã đến lúc phải nhường chỗ lại cho cuộc sống cộng đồng, tình thương và đạo lý (Money is not everything).
Những cường quốc số một thế giới, với đủ các loại vũ khí sẽ làm được gì trước sự tấn công không khoan nhượng của một con vi rút bé tí; những quốc gia lắm tiền nhiều của thì đang dần kiệt quệ và khủng hoảng trước đối thủ dường như không hề cân sức.
Bạn nên biết rằng, mọi chúng sanh trên cuộc đời, dù là cây cỏ, con kiến, con cá… đều có vai trò bình đẳng cho sự tồn tại trong một trật tự của vũ trụ, không một ai được sự ưu đãi đặc biệt trong quy luật đó. Vạn vật sinh ra trong tự nhiên để nương tựa vào nhau, cùng sanh cùng diệt cộng hưởng nhau, không thừa không thiếu trong một mắc xích dây chuyền. Hủy hoại một mắc xích cũng là hủy hoại chính mình.
Bạn nên biết rằng, mọi chúng sanh trên cuộc đời, dù là cây cỏ, con kiến, con cá… đều có vai trò bình đẳng cho sự tồn tại trong một trật tự của vũ trụ, không một ai được sự ưu đãi đặc biệt trong quy luật đó. Vạn vật sinh ra trong tự nhiên để nương tựa vào nhau, cùng sanh cùng diệt cộng hưởng nhau, không thừa không thiếu trong một mắc xích dây chuyền. Hủy hoại một mắc xích cũng là hủy hoại chính mình.
Con người cũng chỉ là một mắc xích bình đẳng trong chuỗi trật tự đó. Và, chúng ta cũng sẽ bị phản công một cách tan tác như những gì mà mình đã từng gây ra cho vạn vật trong thế giới này. Con người đã ăn tận diệt những loại ăn côn trùng thì con người phải chịu hậu quả côn trùng độc hại sinh sôi nảy nở lan tràn tấn công.
Chính con người đã khiến vô số loài đã tuyệt chủng, đang nguy cơ tiệt chủng thì số phận của chủ nhân gây ra cũng có muôn vàn lý do để đối mặt với sự tiệt chủng tương tự. Biến đối khí hậu môi trường đã khiến loài khủng long từng là vua trên trái đất một thời, bây giờ chỉ còn là những hóa thạch thì con người đang là, nếu không có một kế hoạch dừng hay kìm hãm sự hủy hoại môi trường thì việc tiệt chủng sự sống sẽ được lặp lại trên trái đất này là điều khó tránh khỏi. Đừng than trời trách đất mà chỉ cần bình tĩnh nhìn lại mình thì mới thấy chính con người là một thủ phạm đáng sợ nhất hành tinh!
Vì tham vọng làm giàu và phục vụ nhu cầu hưởng thụ của loài người mà các quốc gia trên thế giới cạnh tranh phát triển ngành công nghiệp đáng kinh ngạc. Hệ quả tất yếu của nó là từ không khí cho đến nguồn nước hầu như đều bị ô nhiễm nặng, hiệu ứng nhà kính báo động từng ngày và mọi hiện tượng bất thường của thiên nhiên xảy đến liên tục, dù có sợ hãi nhưng dường như không mấy ai bận tâm.
Vì tham vọng làm giàu và phục vụ nhu cầu hưởng thụ của loài người mà các quốc gia trên thế giới cạnh tranh phát triển ngành công nghiệp đáng kinh ngạc. Hệ quả tất yếu của nó là từ không khí cho đến nguồn nước hầu như đều bị ô nhiễm nặng, hiệu ứng nhà kính báo động từng ngày và mọi hiện tượng bất thường của thiên nhiên xảy đến liên tục, dù có sợ hãi nhưng dường như không mấy ai bận tâm.
Loài người chưa từng cám ơn thiên nhiên đã tạo đủ yếu tốt tốt đẹp để mình được tồn tại, trái lại chúng ta khai thác nguồn tài nguyên thiên nhiên một cách hủy diệt và trả lại thiên nhiên bằng những chất thải độc hại. Chưa ai trong chúng ta cám ơn những chúng sinh đã nằm xuống cho bữa ăn của mình mà trái lại chúng ta tận diệt chim trời cá nước không chừa bất cứ một chủng loài nào, kể cả trứng và con non.
Vì không tôn trọng sự sống của muôn loài, giết chóc bừa bãi và vô nhân đạo thì có lúc chúng ta phải trả giá cho sự lạnh lùng và vô tâm đó. Chúng ta đang hủy diệt sự sống của mình từng ngày trên hành tinh này mà cử ảo tưởng rằng mình đang tận hưởng.
Lời nhận định của một nhà báo mà tôi rất tâm đắc: “Khi thiên tai địch họa xảy ra, con người thường xót xa coi mình là nạn nhân của tự nhiên, số phận. Mấy ai nghĩ được sâu xa, hàng ngày chính họ cũng góp phần để trở thành hung thủ?”. Đây là lời nhận định rất chính xác, nhằm phản ánh cho tự ngã của con người. Chính cái “tôi” quá lớn, nên nó đã che mờ cả lý trí để chúng ta không còn nhận ra những khuyết điểm của mình, và mọi thứ cản trở cái “tôi” điều trở thành cái khả ố, đáng ghét, đáng phải bị loại trừ.
Thông thường, con người cứ tưởng mình là loài khôn ngoan và rất mạnh, nhưng thật ra chúng ta chỉ là những sinh vật nhỏ bé, rất mong manh và dễ vỡ trên hành tinh này. Thực tế là chúng ta có thể bỏ mạng một cách dễ dàng chỉ vì một con vi rút rất nhỏ đến độ không thể nhìn thấy bằng mắt thường. Nếu so với vũ trụ, chúng ta chỉ bằng một con vi rút đang ngo ngoe dưới kính hiển vi. Mọi hành vi và tính chất của chúng ta, vũ trụ đều giám sát và phân tích như một nhà bác học y khoa đang phân tích vi trùng trong từng giây một.
Xác thân của người vốn được nâng niu, tâng bốc, tôn trọng trước và sau khi chết như một đạo lý truyền thống ở mỗi quốc gia. Khi trận dịch xảy ra, vi rút Covid có sự lây lan khó lường nên hầu như ai cũng sợ hãi, kể cả người trực tiếp làm nhiệm vụ thì nỗi sợ hãi lại càng lớn hơn vì có nguy cơ lây nhiễm cao hơn.
Lời nhận định của một nhà báo mà tôi rất tâm đắc: “Khi thiên tai địch họa xảy ra, con người thường xót xa coi mình là nạn nhân của tự nhiên, số phận. Mấy ai nghĩ được sâu xa, hàng ngày chính họ cũng góp phần để trở thành hung thủ?”. Đây là lời nhận định rất chính xác, nhằm phản ánh cho tự ngã của con người. Chính cái “tôi” quá lớn, nên nó đã che mờ cả lý trí để chúng ta không còn nhận ra những khuyết điểm của mình, và mọi thứ cản trở cái “tôi” điều trở thành cái khả ố, đáng ghét, đáng phải bị loại trừ.
Thông thường, con người cứ tưởng mình là loài khôn ngoan và rất mạnh, nhưng thật ra chúng ta chỉ là những sinh vật nhỏ bé, rất mong manh và dễ vỡ trên hành tinh này. Thực tế là chúng ta có thể bỏ mạng một cách dễ dàng chỉ vì một con vi rút rất nhỏ đến độ không thể nhìn thấy bằng mắt thường. Nếu so với vũ trụ, chúng ta chỉ bằng một con vi rút đang ngo ngoe dưới kính hiển vi. Mọi hành vi và tính chất của chúng ta, vũ trụ đều giám sát và phân tích như một nhà bác học y khoa đang phân tích vi trùng trong từng giây một.
Xác thân của người vốn được nâng niu, tâng bốc, tôn trọng trước và sau khi chết như một đạo lý truyền thống ở mỗi quốc gia. Khi trận dịch xảy ra, vi rút Covid có sự lây lan khó lường nên hầu như ai cũng sợ hãi, kể cả người trực tiếp làm nhiệm vụ thì nỗi sợ hãi lại càng lớn hơn vì có nguy cơ lây nhiễm cao hơn.
Thông qua báo đài, chúng ta có dịp chứng kiến nhiều hình ảnh thương tâm xảy ra nhiều nơi trên thế giời: Tại Tây Ban Nha, các bệnh viện đều quá tải, nơi phòng cấp cứu, các Bác sĩ phải chọn để bệnh nhân nào chết, vì có quá nhiều người đang hấp hối cùng lúc, và ưu tiên cho người trẻ bởi họ có cơ hội sống sót cao hơn. Một số người già nhiễm bệnh bị bỏ mặc tại nhà đến chết. Một vài quốc gia xử lý thi thể của người nhiễm bệnh qua đời một cách nhanh gọn không còn được tổ chức nghi lễ trang nghiêm, không còn ai đưa tiễn bằng những lời khóc than hay kèn trống nhạc.
Họ ra đi trong sự lạnh lùng, sợ hãi trên những chiếc xe tải quân đội chở tử thi đi hỏa thiêu hoặc những hố chôn xác tập thể trước sự bất lực, vô vọng của người thân. Nhiều bệnh nhân nhiễm vi rút Corona cảm nhận được họ sắp ra đi, họ khẩn cầu Bác sĩ cho họ được trò chuyện với con cháu lần cuối, nhìn mặt người thân để trăn trối hay nói lời vĩnh biệt.
Họ ra đi trong sự lạnh lùng, sợ hãi trên những chiếc xe tải quân đội chở tử thi đi hỏa thiêu hoặc những hố chôn xác tập thể trước sự bất lực, vô vọng của người thân. Nhiều bệnh nhân nhiễm vi rút Corona cảm nhận được họ sắp ra đi, họ khẩn cầu Bác sĩ cho họ được trò chuyện với con cháu lần cuối, nhìn mặt người thân để trăn trối hay nói lời vĩnh biệt.
Tuy đau nhói tim can nhưng Bác sĩ đành bất lực! Họ cô độc đi từ giường bệnh đến lò thiêu. Họ có mang theo được những gì mà họ đã từng lao nhọc kiếm tiền đi theo bên mình để làm hành trang hay chỉ mang bao nỗi niềm hối tiếc, ân hận, đau khổ và sợ hãi. Lúc đó chúng ta mới thấm thía đạo lý gia đình, sự yêu thương, quan tâm chăm sóc cho nhau nó thiêng liêng và quan trọng thế nào trong kiếp nhơn sinh tạm bợ này!
Một lần nữa bài học về đạo lý tình người và sự lương thiện đang dần giúp con người chiêm nghiệm và tỉnh ngộ ra. Một trận đại dịch lại có thể phơi bày cùng lúc cả hai hình thái đối lập nhau: Cao cả, nhân văn và phi nhân tính của con người một cách rõ ràng. Chúng ta có thêm nhiều bài học sâu sắc về tình yêu thương nhân loại, sự giúp đỡ nhau trong một cộng đồng, lòng hy sinh trong những hoạn nạn luôn là điểm son quý báu nhất, là thước đo chính xác nhất cho giá trị đạo đức nơi mỗi con người.
Lời Phật dạy luôn là chân lý: Nhận thức được triết lý Vô thường để không chủ quan cho sự vĩnh cửu của mọi thứ trên cuộc đời, nhất là mạng sống; nhận thức được Nhân duyên sinh để không hoang tưởng mình là cái rốn của vũ trụ; nhận thức Nhân quả để không sống liều lĩnh, mù quáng; thực tập từ bi để có tình thương yêu, tôn trọng sự sống của muôn loài và cùng chia sẻ nỗi thống khổ của chúng sanh; và tu tập để đạt đến Giác ngộ là đỉnh cao trí tuệ, vượt trên tất cả mọi thứ tri thức thông thường và vật chất tạm bợ trên thế gian này.
Mọi việc rồi cũng sẽ qua đi nhưng vết thương của nó để lại không hề nhỏ. Nó sẽ là một dấu ấn khó phai của một kiếp người khi một lần đối mặt và trải qua. Và chính lúc này đây, chúng ta thấy rằng, sự chia rẽ, hận thù hay ích kỷ, độc tài dựa trên tiền bạc và vũ lực là cái yếu, chỉ có đạo đức, lòng nhân ái, tình bao dung và tính lương thiện của con người mới là sức mạnh, mới có đủ yếu tố và năng lượng tích cực để nối kết con người gần lại với nhau, giúp nhau tồn tại, vượt qua mọi thách thức để sống trong hòa bình và hạnh phúc.
Một lần nữa bài học về đạo lý tình người và sự lương thiện đang dần giúp con người chiêm nghiệm và tỉnh ngộ ra. Một trận đại dịch lại có thể phơi bày cùng lúc cả hai hình thái đối lập nhau: Cao cả, nhân văn và phi nhân tính của con người một cách rõ ràng. Chúng ta có thêm nhiều bài học sâu sắc về tình yêu thương nhân loại, sự giúp đỡ nhau trong một cộng đồng, lòng hy sinh trong những hoạn nạn luôn là điểm son quý báu nhất, là thước đo chính xác nhất cho giá trị đạo đức nơi mỗi con người.
Lời Phật dạy luôn là chân lý: Nhận thức được triết lý Vô thường để không chủ quan cho sự vĩnh cửu của mọi thứ trên cuộc đời, nhất là mạng sống; nhận thức được Nhân duyên sinh để không hoang tưởng mình là cái rốn của vũ trụ; nhận thức Nhân quả để không sống liều lĩnh, mù quáng; thực tập từ bi để có tình thương yêu, tôn trọng sự sống của muôn loài và cùng chia sẻ nỗi thống khổ của chúng sanh; và tu tập để đạt đến Giác ngộ là đỉnh cao trí tuệ, vượt trên tất cả mọi thứ tri thức thông thường và vật chất tạm bợ trên thế gian này.
Mọi việc rồi cũng sẽ qua đi nhưng vết thương của nó để lại không hề nhỏ. Nó sẽ là một dấu ấn khó phai của một kiếp người khi một lần đối mặt và trải qua. Và chính lúc này đây, chúng ta thấy rằng, sự chia rẽ, hận thù hay ích kỷ, độc tài dựa trên tiền bạc và vũ lực là cái yếu, chỉ có đạo đức, lòng nhân ái, tình bao dung và tính lương thiện của con người mới là sức mạnh, mới có đủ yếu tố và năng lượng tích cực để nối kết con người gần lại với nhau, giúp nhau tồn tại, vượt qua mọi thách thức để sống trong hòa bình và hạnh phúc.
Thích Phước Tiến
Gửi ý kiến của bạn