CỐ SA DI NI: PHÁP DANH DIỆU NIỆM
THẾ DANH: NGUYỄN THỊ NỔI
Sanh ngày 6/1 năm Ất sửu 1925 tại vùng 5 thuộc tỉnh Quảng Ngãi Việt Nam.
Cụ có tất cả 6 người con: 3 trai và 3 gái. Tất cả đều có gia đình, duy chỉ có người con gái út thì đã xuất gia tu học từ nhỏ và hiện nay là Ni sư Như Tuyết – Trụ trì Chùa Diệu Âm vùng St.Albans, tiểu bang Victoria- Úc châu.
Vào những năm thập niên 50, 60 đất nước chiến tranh loạn lạc, nên gia đình đã di cư vào thành phố Nha trang sinh sống và lập nghiệp tại đó. Mãi đến năm 1976, cụ Ông qua đời, lúc đó Cụ Bà được 52 tuổi. Trong thời gian đó chỉ có 3 người con lớn đã lập gia đình, 2 người con trai kế vẫn còn ở chung với cụ. Cuộc sống khó khăn, cụ phải vất vả làm lụng lo toan mọi việc để nuôi con và giữ tròn đạo nghĩa phu thuê, vừa lo chăm sóc Mẹ chồng và lo cho các con yên bề gia thất. Thật đúng với câu: “Mẹ hiền, Dâu thảo”.
Đến năm 1986 tất cả những người con lần lượt vượt biên sang Úc. Sau khi những người con được định cư, ổn định cuộc sống thì mới lãnh cụ bà sang Úc đoàn tụ với con cháu.
Mãi đến năm 2002, Cụ mới bảo lãnh được người con út theo diện đoàn tụ người con cuối cùng. Đó là Ni sư Như Tuyết.
Đến năm 2005, Ni sư đã thành lập Chùa Diệu Âm và đã rước cụ về sống chung để tiện việc báo hiếu cũng như hướng dẫn cụ ăn chay niệm Phật hầu mong sớm được nhẹ nhàng an lạc ở tuổi xế chiều.
Đến năm 2006, hội đủ duyên lành cụ phát tâm xuất gia gieo duyên với Phật pháp, mặc dù lúc đó cụ đã ngoài 80. Tuy nhiên, cụ rất minh mẫn, sáng suốt, làm được những công việc nhẹ nhàng ở chùa và luôn luôn tinh tấn niệm Phật hành trì không xao lảng. Cụ đã hiểu được lời Phật dạy: “ Thân người khó được- Phật Pháp khó gặp- cũng như công đức xuất gia rất lớn. Người tu hạnh xuất gia một ngày bằng công đức tu tại gia một năm.” Vì thế vào ngày 19/2 năm Bính Tuất nhân Lễ Vía Đức Quán Thế Âm Bồ Tát được Hòa Thượng Chùa Thiên Đức làm lễ thế phát xuất gia cho cụ, đến cuối năm 2007 cụ được truyền giới Sa Di Ni dưới sự chứng minh của Hòa Thượng thượng Huyền hạ Tôn và nhị vị Ni trưởng: Ni trưởng Thích Nữ Chơn Đạo và Ni trưởng Thích Nữ Phước Trí cùng quý Chư Ni hội đủ Tam sư Thất chứng.
Đến 2009, cụ được thọ giới Bồ tát do chư Tôn Đức Tăng đến chứng minh và truyền pháp. Cũng từ đó, cụ ở tại Chùa Diệu Âm dốc lòng chí tâm công quả tu tập, tuy tuổi cao nhưng cụ luôn minh mẫn sáng suốt. Và rồi tuổi già sức yếu, nên thỉnh thoảng có vào viện khoảng 1 tuần rồi về, Bác sĩ có chuẩn đoán là nội tạng điều tốt, chỉ có bệnh già yếu thôi. Về Chùa con cháu cũng đã hết lòng chăm sóc cho cụ. Mãi cho đến những ngày gần đây Ni sư Như Tuyết đã nhận thấy sức khỏe yếu dần của cụ và Ni Sư đã thỉnh chư tôn đức Tăng Ni cùng quý Phật tử Ban Hộ niệm các chùa đã đến tụng kinh, niệm Phật trong 3 ngày. Đến 6 giờ sáng ngày thứ năm 9/6/2016 nhằm ngày mùng 5/5 năm Bính Thân cụ đã an nhiên tự tại về cõi Phật tại Chùa Diệu âm trong sự trợ niệm của chư tôn đức và quý Phật tử.
Nam Mô Tiếp Dẫn Đạo Sư A Di Đà Phật
Cảm Niệm Mẫu Thân
Nam mô A Di Đà Phật
Kính bạch trên Chư Tôn Thiền Đức Tăng Ni.
Kính thưa tất cả thân bằng quyến thuộc, thân hữu gần xa
Vào giờ này sắp sữa tiễn đưa linh cữu của thân mẫu chúng con về nơi an nghĩ cuối cùng. Chúng con xin phép trên chư tôn Thiền đức cho chúng con vài phút giây để bày tỏ đôi lời tâm sự tri ân trước linh đài của thân mẫu chúng con.
Kính bạch Chơn linh thân mẫu!
Chúng con vẫn biết thân mẫu hiện giờ là người xuất gia theo Phật, lãnh thọ giới pháp thanh tịnh, theo đúng quy luật của nhà Phật. Chúng con phải gọi bằng Ni Cô. Nhưng chúng con xin bạch lên Chư Tôn đức cũng như chơn linh của thân mẫu cho phép chúng con được gọi bằng Mẹ
Tiếng gọi Mẹ thân thương, kính mến của ngày nào.
Ôi! Hơn 90 năm trên cõi đời. Ân tình sâu nặng chan chứa biết bao. Người Mẹ hiền đã suốt đời tận tụy, hy sinh tất cả vì con. Chúng con làm sao quên được sự hy sinh cao cả vô bờ bến của Mẹ, lúc nào Mẹ cũng lo lắng, đùm bọc chúng con.... cho dù đến ngày hôm nay, tất cả chúng con đều đã yên bề gia thất. Thế mà Mẹ vẫn chưa yên, vẫn còn lo như thuở chúng con còn nhỏ dại.
Thật đúng là: “Mẹ già hơn trăm tuổi
Vẫn thương con tám mươi”.
Chúng con không biết phải dùng ngôn từ nào để diễn tả cho hết tình Mẹ bao la vô bờ bến. Mặc dù chúng con vẫn biết tình cảm quyến luyến là sợi dây ràng buộc trong sanh tử, luân hồi. Nhưng hởi ôi! Gần một thế kỷ trôi qua, Mẹ con chung sống, đùm bọc đắng cay,chia sẽ ngọt bùi. Kể từ khi thân phụ qua đời, lúc đó Mẹ vẫn còn trẻ nhưng Mẹ vẫn ở vậy nuôi con, giữ trọn nghĩa tào khang, lo cho con cho cháu. Từ nơi quê nhà cực khổ, Mẹ cần kiệm chắc chiu dành dụm để lo cho chúng con vượt biên sang Úc. Mẹ chỉ mong sao các con các cháu có được cuộc sống yên bình, tự do hạnh phúc là Mẹ sung sướng an lòng. Tình thương của Mẹ thật bao la, thật vĩ đại. Dẫu nay Mẹ không còn nữa, nhưng tình mẫu tử thiêng liêng dạt dào của Mẹ vẫn luôn hiện hữu trong tim của chúng con.
“Ngàn năm Mẹ vẫn còn đây
Ngàn năm tình Mẹ đong đầy trong con”
Kính lạy Chơn linh Mẹ: chúng con không làm sao quên được tiếng nói dịu hiền cùng nụ cười hỷ xả của Mẹ.
Nhớ mới ngày nào, đầu xuân con cháu tựu về đông đầy, đứa thì chúc Nội, chúc Ngoại, chúc Cố sống lâu trăm tuổi, đứa chúc 120 tuổi, đứa thì 150 tuổi. Rồi Bà cháu cùng cười nói thân thiện vui vẻ, nhưng sau đó Mẹ bảo
“ không cần sống chi cho lâu, lẩn lịu thì khổ lắm, sống khỏe mạnh lo niệm Phật là tất nhất. Khi nào không còn sức thì Phật Di Đà rước về Tây Phương thế giới Cực Lạc sẽ được an vui đời đời.”
Rồi Mẹ lại dặn thêm, khi nào Mẹ mất thì các con, các cháu ăn chay cho Mẹ 49 ngày là tốt nhất, không được sát sanh, bày tiệc ăn uống vui chơi, phải lo tụng kinh niệm Phật cho Bà. Làm được như vậy là Bà vui rồi.
Nay chúng con, chúng cháu sẽ cố gắng y theo lời chỉ dạy của Mẹ. Và trong những năm tháng Mẹ con chung sống, ít nhiều gì chúng con cũng phạm những lỗi lầm làm cho Mẹ,cho Bà không vui. Giờ này, chúng con, chúng cháu phủ phục quỳ trước linh đài Mẹ, Bà để nói lên lời tạ tội sám hối. Cúi xin Mẹ, Bà từ bi hỷ xả cho chúng con. Và chúng con cũng không biết nói gì thêm nữa.
Lời cuối cùng, chúng con chỉ biết cầu nguyện mười phương Chư Phật tiếp rước Chơn linh Mẹ sớm vãng sanh về miền Tịnh cảnh.
Kính lạy Chơn linh Mẹ thùy từ chứng giám
“ Mẹ nay về cõi Tây Phương
Chúng con ở lại nhớ thương Mẹ hiền”.
Nam Mô Tiếp dẫn Đạo Sư A Di Đà Phật tác đại chứng minh.